Chương 6: Cậu ngẩng đầu như đà điểu, hơi thở phun vào miệng Tiêu Tấn

Hai giờ chiều Yến Trình đến nhà họ Tiêu, cậu nhìn biệt thự chiếm diện tích rất lớn trước mắt mà giật mình không ngậm miệng vào được, ý thức được mình sơ suất rồi lặng lẽ ngậm miệng. Lướt qua hai hàng cảnh vệ đi vào cửa, cậu thấy lầu các chọc trời cách đó không xa, lại làm cho cậu thiếu chút nữa không dời nổi chân.

Biệt thự chọc trời tên như ý nghĩa, là nơi ở được chế tạo bằng công nghệ cao tương lai.

Sau khi nhìn thấy máy bay không người lượn quanh tuần tra bốn phía trên trời, Yến Trình ra vẻ bình tĩnh, lại nghĩ thầm nhà họ Tiêu là nhà bán súng ống đạn dược của Liên bang, có nhiều đồ công nghệ cao như vậy cũng chẳng lạ.

Xe chạy qua từng hàng cây ngô đồng, dừng trước biệt thự khí thế không quá xa hoa cách điệu.

Vali của Yến Trình được người ta cầm theo, cậu đi theo sau chú Beta, một giây trước khi vào còn căng thẳng, đứng tại chỗ hít sâu rồi mới tiếp tục vào cửa.

Các ông bà già nhà họ Tiêu vui vẻ vai kề vai ngồi trong phòng khách, Yến Trình mới xuất hiện, đến mấy đôi mắt cùng nhau nhìn cậu, tư thế như thể muốn chuẩn bị thẩm vấn.

Yến Trình căng thẳng, như học sinh phạm lỗi đứng trước mặt họ.

Beta dẫn cậu vào đã ra ngoài trước, có người giúp việc đặt nước trà lên bàn, chưa thả cốc trà xuống, mấy ông bà già đã vội vàng xua tay, nói: "Đổi sang nước trái cây, trẻ con chắc thích uống nước đó, lấy thêm đồ ăn vặt nữa."

Lúc mấy người lớn nhìn Omega nhỏ trước mặt bởi vì căng thẳng mà tay chân luống cuống, cái nhìn đầu tiên đã cảm thấy thoả mãn.

Diện mạo Yến Trình thuần khiết đoan chính, nhìn cái là biết con ngoan. Ánh mắt cậu lúc nhìn họ có vẻ sợ sệt, lại lễ phép, cậu còn chào hỏi họ, chờ họ bảo ngồi xuống mới tìm chỗ trống để ngồi.

Yến Trình nghĩ thầm mình là bị người nhà "bán đến" nhà họ Tiêu, chẳng có bao nhiêu quyền nói.

Những người lớn này trông không khó chung đυ.ng, người quen mặt sẽ cảm thấy họ rất dễ gần, Yến Trình cảm thấy họ còn dễ chung đυ.ng hơn dì Lưu.

Các ông bà hỏi cậu đi đường có mệt không, Yến Trình vừa mừng vừa lo, lắc đầu một cái, nói mình không sao.

Mấy ông bà lão thay phiên nói đại khái tình huống cho cậu, giải thích hôm nay có thể Tiêu Tấn về khá trễ, cậu vất vả đợi thêm một chút. Ánh mắt đầy từ ái làm Yến Trình thiếu chút nữa tưởng mình cũng người nhà họ Tiêu.

Họ không hỏi gia thế thân phận của Yến Trình, chỉ cùng cậu ăn uống tán gẫu, còn mở màn hình lớn lên, tìm phim hợp với Omega tuổi này cho Yến Trình xem, làm cho cậu có cảm giác hoảng hốt quay lại nhà của mình.

Hình như còn thoải mái hơn tưởng tượng, không có ai làm khó dễ cậu.

Biết cậu vẫn còn đi học, họ nói nhà họ Tiêu cũng có mấy đứa nhỏ đang đi học, toàn là trường học xuất sắc của Liên bang, so với Yến Trình thì không đáng nhắc đến, không nghe lời, không chín chắn không có một đứa nào làm người nhà bớt lo.

Nhà họ Tiêu uy thế, mà bầu không khí trong nhà rất hài hòa.

Sự bất an lo sợ của Yến Trình trước khi vào cửa chậm rãi bình lặng, cậu nói một vài chuyện liên quan đến học tập cho họ nghe, không đến mức quá ít lời.

Cậu thiếu chút nữa quên mục đích mình đến đây là kết hôn với Alpha, nếu sau đó các ông bà không nhắc đến Tiêu Tấn.

Người mà tương lai cậu phải kết hôn, nếu như tiếp xúc thấy hợp, chắc chắn sẽ quyết định việc kết hôn.

Yến Trình không nói có cơ hội hay không, nhà họ Tiêu đã cho nhà cậu một khoản tiền, hơn nữa nhà họ cũng không đắc tội nhà họ Tiêu được. Dù vận mệnh không rõ, Yến Trình vẫn việc nghĩa chẳng từ nan chấp nhận.

Cậu không biết hôn nhân đối với hai người có ý nghĩa thế nào. Hôn nhân của ba mẹ trong ấn tượng hồi bé của cậu coi như mỹ mãn hoà thuận, sau đó bởi vì dì Lưu đến, dần dần đánh vỡ ảo tưởng tốt đẹp trong lòng cậu.

Cho nên cậu không có nhận thức cụ thể với chuyện kết hôn, bị Alpha đánh dấu là xong việc đúng không?

Nói đến đây Yến Trình cũng phiền muộn, kỳ phát tình mà Omega trưởng thành sẽ trải qua cậu chưa từng trải nghiệm, cho nên không cảm nhận được cảnh Omega không thể không có Alpha.

Các ông bà nói với cậu tình huống của Tiêu Tấn, Yến Trình nghe chỉ biết là người đó rất lợi hại, tuổi còn trẻ, chỉ là không thích nói chuyện.

Yến Trình gật đầu tỏ vẻ mình hiểu, cũng may lúc thường cậu không nhiều lời, chung đυ.ng với người ta chắc cũng không ai quấy rầy ai.

Bốn rưỡi chiều Yến Trình hơi mệt, hôm nay cậu dậy sớm, lúc thường có thói quen ngủ trưa, giờ này phải tiếp thu nhiều thông tin của nhà họ Tiêu như vậy, đầu óc nặng nề mơ màng.

Làm trẻ con hiểu chuyện không đơn giản, sau khi Yến Trình ngáp ba cái, người lớn gọi người giúp việc đưa cậu vào phòng nghỉ ngơi.

Yến Trình nghĩ không ổn, mấy người già lại đấm chân, xoa vai, lần lượt từng người nói: "Ông bà cũng mệt rồi, đi nghỉ ngơi đi, có chuyện gì ngủ dậy nói sau."

Tốc độ của các ông bà không theo kịp tốc độ Yến Trình hoàn hồn, lúc được người giúp việc đưa lên phòng ngủ cậu vẫn đờ ra.

Lúc này nhóm người già cười đến độ thấy răng không thấy mắt ở phòng trà trên tầng cao nhất, lướt nhóm chat gia đình đến là chịu khó.

"Cậu nhóc của Tiêu Tấn này đẹp, ngoan, như búp bê cát tường."

"Trẻ con nhìn cái là thấu, đơn thuần, có điều gầy quá. Sức khỏe không tốt, ngày mai gọi bác sĩ đến khám xem, phải mập chút, người yếu ớt, gầy quá."

Tiêu Lang tranh thủ rảnh rỗi chơi điện thoại, hôm nay người yêu tương lai của chú nhỏ đến nhà, cậu ta hiếu kỳ, cứ nhân lúc người bên cạnh không chú ý là len lén liếc group chat gia đình.

Lúc này thấy các ông bà thảo luận, cậu ta hóng hớt nhắn một câu: "Có ảnh của thím nhỏ không, cháu cũng muốn có thêm bạn."

Các ông bà: "Đừng làm cho đứa nhỏ có ấn tượng xấu với nhà chúng ta, không được người ta đồng ý sao tùy ý chụp trộm được."

Chẳng hiểu sao bị răn dạy một câu, Tiêu Lang tiếp tục lặn.

Bởi vì người lớn bắt đầu chất vấn sao cậu ta không học tập, sao lại online.

Tiêu Lang sợ mình bị tịch thu điện thoại, tiếp tục vùi đầu khổ học, nghĩ thầm ai nhà họ Tiêu cũng hít drama, sao người trong drama như Tiêu Tấn lại chậm chạp không thấy tăm hơi chứ.

Giờ khắc này Tiêu Tấn đang ở trên phi thuyền Liên bang bay đến thủ đô H69, vừa mới xử lý xong một vài chuyện mà quân đội Liên bang yêu cầu, tiếp theo còn phải thiết lập quan hệ ngoại giao với nhà phân phối vũ khí ở H69.

Người lớn trong nhà đã điên cuồng oanh tạc hắn một phen, hỏi hắn lúc nào về gặp người yêu tương lai.

Tiêu Tấn đọc qua tư liệu về Omega, streamer tên Yến Trình, đã tròn mười tám tuổi, gia đình không hạnh phúc.

Trong đầu hắn toàn là hình ảnh của đứa nhóc kia ở phòng live. Trước giờ hắn đối xử với trẻ con luôn dùng thân phận người lớn, bây giờ thân phận đối phương đặc biệt, Tiêu Tấn hơi đau đầu, Tiêu Lang có vẻ còn rất thích streamer này.

Tiêu Tấn rất ít khi đặt tâm tư vào tình cảm riêng tư, dù cho không gặp được đứa nhóc này, sau này cũng sẽ tiếp thu chuyện kết hôn mà người lớn trong nhà sắp xếp bởi vì phù hợp, nhất định sẽ không cho đối phương nhiều ít tình cảm cá nhân.

Hắn qua loa đọc hết thông tin mà người lớn gửi, chỉ nói mình nhanh nhất cũng phải nửa đêm mới về, nói nhờ cấp dưới gửi cho hắn tài liệu về mục tiêu hợp tác lần này.

Con phố mua sắm ở Liên bang mười giờ tối vẫn rất náo nhiệt, Yến Trình ngủ một giấc đến giờ này tự dọa sợ mình.

Trong phòng ngủ yên lặng, cũng không có ai đến đánh thức cậu, đối với người mới đến như cậu thì không thoả đáng.

Đang khổ não nghĩ xem nên nói thế nào với người ngoài, Yến Trình nghe thấy ngoài cửa có giọng quản gia hôm nay đón cậu đến, gọi cậu xuống ăn.

Yến Trình đi dép, quần áo không nhăn, chạy ra cửa ngại ngùng mở miệng hỏi: "Mọi người ở dưới hết ạ?"

Quản gia cười hòa ái nói: "Tất cả mọi người đã đi nghỉ trước rồi, lão gia nói hôm nay cháu đường xá mệt nhọc, dậy thì xuống ăn."

Phòng khách quả nhiên trống không không gặp ai, Yến Trình ngồi bên bàn ăn nhìn đồ ăn khuya bốc hơi nóng mà xuất thần.

Quản gia hỏi: "Không hợp khẩu vị à?"

Yến Trình vội lắc đầu: "Cảm giác như thể nằm mơ."

----------

Ở ngoài mệt mỏi cả ngày, Tiêu Lang vừa mới về nhà họ Tiêu kịp ăn khuya định kéo ghế ra ngồi xuống, bỗng nhiên quay đầu, tầm mắt vừa vặn chạm phải mắt Yến Trình.

Yến Trình: "..."

Tiêu Lang: "..."

Hôm nay nhà họ đón Omega tương lai của chú nhỏ vào cửa, Tiêu Lang bận rộn hoa mắt váng đầu mới nhớ ra có việc này.

Lúc cậu ta nhìn rõ Yến Trình, ánh mắt dần dần từ hoang mang chuyển đến kinh ngạc lại đến khó tin.

Dù người trong phòng live và người thật trước mặt có hơi khác, ví dụ như máy quay có filter làm đẹp gì đó, nhưng không khác quá nhiều, Tiêu Lang cơ bản liếc mắt một cái là nhận ra Omega này là streamer đó.

Quản gia đến giới thiệu hai người, Yến Trình khẽ gật đầu: "Chào cậu."

Tiêu Lang xoa tai, nghĩ vẫn là giọng nói làm người ta thích, Omega tương lai của chú lại là streamer? Đúng là quá bất ngờ.

Lòng cậu ta không hiểu sao có chút chua lại vui vẻ là sao ta?

Tiêu Lang dùng bất biến ứng vạn biến, giả vờ thâm trầm học theo Yến Trình hỏi thăm.

Thế là hai người không còn lời nào để nói.

Yến Trình cơ bản không giao tiếp với Alpha, trước đây cậu còn nghĩ giả sử thật sự phải kết hôn, không gặp được Alpha thích hợp thì tìm Beta cũng được. Mà bởi vì cậu bị phong bế pheromone, Alpha thông thường cũng không trêu chọc cậu.

Tiêu Lang nhìn Yến Trình yên tĩnh ăn, nghĩ đẹp quá xá.

Cậu ta nghĩ đến việc này, đêm khuya Tiêu Tấn vừa mới đến Liên bang đã nhận được tin nhắn cậu ta gửi từ ba tiếng trước.

"Chú nhỏ, cháu gặp được thím nhỏ rồi!"

"Thế mà lại là streamer đó!"

"Mẹ ơi, thím đẹp lắm!"

"prprpr!"

Tiêu Tấn: "..."

"Yến Trình đẹp lắm" ở phòng ngủ ngủ đến mơ màng, phát hiện hình như có người đến gần đầu giường, trong mũi cậu dần tràn ngập mùi gì đó kỳ lạ.

Sau một lát cậu như thể uống say rượu co quắp bất động, tay chân mềm mại vô lực.

Tiêu Tấn chỉ tỏa pheromone khá nhạt ra, thấy Yến Trình hôn mê, khẽ nhíu mày định gọi quản gia đến xử lý, hắn cũng định đi.

Dù ai đến, ngửi thấy pheromone của hắn kết quả cũng như nhau.

Tiêu Tấn không làm việc lãng phí thời gian.

Chưa nhấc chân, cánh tay đã bị người đó kéo lấy.

Khuôn mặt Yến Trình đỏ bừng bừng, cậu khó khăn bò ra chăn, mắt buồn ngủ mơ hồ nhìn người trước mặt: "Anh là ai thế?"

Cậu nghi hoặc nhăn mũi, ngửi quanh bốn phía, lại nghi ngờ kéo cổ áo của mình, lộ ra cái gáy trắng đến chói mắt, đầu thiếu chút nữa ngả ra sau.

Tiêu Tấn giơ tay cản, tránh cho cậu đâm đầu xuống giường.

Yến Trình kêu ai nha, nằm nhoài trong ngực người xa lạ không nhúc nhích.

Qua một lát, cậu ngẩng đầu như đà điểu, hơi thở phun vào miệng Tiêu Tấn.

Tiêu Tấn nuốt nước bọt.

Hắn hơi lui về sau, Yến Trình lại muốn nhoài về trước.

Yến Trình nỗ lực nhìn rõ người đến: "Anh uống rượu hả?"

Cậu lại không vui, nhắm ngay miệng Tiêu Tấn thổi phù phù, lông mày nhăn lại: "Anh cho tôi uống rượu?"

Tiêu Tấn: "..."

Yến Trình chỉ chất vấn được hai câu này, thu hồi tay đặt trước bụng, bình yên nhắm mắt trong ngực Tiêu Tấn.

Tiêu Tấn dùng tay đỡ cậu: "..."

Hắn thấy cậu nhắm mắt lại, ra ngoài gọi người vào phòng.

Bác sĩ vào nhà khám nói với Tiêu Tấn là Yến Trình không sao, chỉ là ngủ thϊếp đi, có thể nghe thấy tiếng ngáy nho nhỏ.

Yến Trình: "ZZZZZ..."

Tiêu Tấn im lặng, thả Yến Trình xuống đi ra khỏi phòng trước.

Tình huống và dự đoán có chút khác biệt.

---------------------

Đêm khuya Tiêu Lang dậy uống nước, xem giờ nghĩ chắc chú nhỏ về đến nhà rồi, hóng hớt muốn biết hắn và streamer phát triển thế nào rồi.

Tiêu Lang len lén chọc máy truyền tin: "Chú nhỏ, gặp thím nhỏ chưa? Người thế nào?"

Tiêu Tấn: "..."

Tiêu Lang buồn ngủ díp mắt: "Lúc này chắc thím nhỏ ngủ rồi, hôm nay chúng cháu còn nói chuyện đấy."

Tiêu Tấn nhìn cháu mình cứ nói tới nói lui streamer, tuy rằng không có gan làm, mà nhìn có chút rắp tâm bất lương.