Chương 8: Hưởng thụ

Hà Dĩ Cư cũng hiểu điều ấy, Yêu Đầu làm ra hệ thống cường đại như này rất khó khăn, sao có thể phát cho mỗi người một cái.

Sự chú ý của cậu nhanh chóng quay lại nhiệm vụ đầu tiên. Cậu sờ sờ trán khó hiểu, phát triển khu vực phù hợp là cái gì. Tiêu chuẩn phù hợp là gì? Thích hợp để làm ruộng? Sống? Hay có nhiều khoáng sản phong phú và địa hình an toàn?

Thị trấn bỏ hoang này hiển nhiên không thể đáp ứng đủ điều kiện. Có quá nhiều thây ma xung quanh và những sinh vật hắc ám đột biến trong thị trấn. Hơn nữa bê tông cốt thép khắp nơi, làm gì có chỗ để trồng trọt, bên cạnh đó cũng không có nguồn tài nguyên khoáng sản nhưng lại có sẵn nhiều nhà ở.

Trời dần trở nên tối, Hà Dĩ Cư rốt cuộc cũng đứng dậy đi tìm bản đồ, hoặc đi lòng vòng tìm hiểu.

Tuy nhiên khi thấy mặt trời đang lặn về phía tây, Hà Dĩ Cư lại cảm thấy chuyện này, có thể để ngày mai làm nên quyết định nghỉ ngơi trước ngày mai tính sau.

Vì vậy trong khi chúng yêu đang không ngừng gϊếŧ thây ma, tìm kiếm thông tin có giá trị và hoàn thành nhiệm vụ, Hà Dĩ Cư thừa dịp còn vương lại chút hơi ấm của ánh nắng mặt trời, lấy chăn ra nằm hưởng thụ.

Sau khi rửa cốc cà phê, lau sạch nước trên đó và đặt cốc cà phê ngay ngắn trở lại vị trí ban đầu. Hà Dĩ Cư dọn dẹp lại nhà cửa xong xuôi, cậu đi lên cầu thang xoắn ốc lên tầng hai. Phòng ngủ của cậu ở tầng hai, hai bên trái phải là phòng làm việc và phòng tập thể dục, sát tường có một cầu thang dẫn lên tầng thượng

Đi thẳng lên là tầng thượng, được chia thành hai phần. Một bên là khu vực giải trí, một bên là nhà kính để trồng trọt.

Trong khu giải trí, có những chiếc ghế dài để tắm nắng, một bể bơi nhỏ sạch sẽ và chiếc khăn nhỏ mà Hà Dĩ Cư đã phơi trước đó đang nhẹ nhàng đung đưa theo làn gió.

Khu vực trồng cây bên cạnh được bao phủ bởi những tấm kính trong suốt, có thể thấy đây không phải là thuỷ tinh thông thường mà được làm từ quặng chế tạo thành hay được yêu tinh sử dụng. Bên trong có rất nhiều chức năng có thể bảo vệ, tránh mưa gió, kiểm soát nhiệt độ và nước.

Trong nhà kính trồng rất nhiều thực vật, có cả hoa, rau cỏ, và đồ ăn các loại. Đương nhiên nhiều nhất là đồ ăn, cùng vài loại rau xanh của loài người, cũng có linh thực yêu giới. Lúc này nhìn nơi đây như siêu thị mini, Hà Dĩ Cư bèn lấy một cây bắp cải tươi tốt, cắn liền hai miếng, trên mặt thiếu điều viết hai chữ hạnh phúc trên đó.

Do ảnh hưởng của ngôi nhà nhỏ bé này nên cây bắp cải cũng rất nhỏ. Nếu Hà Dĩ Cư lớn lên, kích thước và chức năng vỏ ốc cũng sẽ theo đó mà thay đổi. Chỉ là hình dạng của Hà Dĩ Cư hiện tại không ổn định chút nào và thời gian để duy trì hình dáng này là có hạn.

Nếu trong hình dạng của con người thì ngôi nhà có diện tích hơn 400 mét vuông, vẫn có thể di chuyển được. Vì vậy Hà Dĩ Cư chính là người hiếm hoi sống được ở khắp nơi, có thể thoải mái không lo sợ dù ở sa mạc hay rừng nhiệt đới.