Chương 41

“Vậy thì tốt rồi.” Hiệu trưởng gật gật đầu không nói gì nữa, tận cho đến khi ăn được quá nửa bữa cơm bà ấy mới không nhịn được mở miệng khen món ăn Liễu Nhất Nhất nấu rất ngon.

Cấp trên cấp dưới nhà trẻ đều ăn vô cùng thỏa mãn, các giáo viên thầm nghĩ trong đầu, nếu như sau này còn được ăn ngon đến vậy thì động lực đi làm của họ cũng tăng thêm không ít.

Mà tâm trạng của Liễu Nhất Nhất sau khi ăn uống xong xuôi, dắt theo Húc Húc trở về cũng không tệ, cô cảm thấy công việc bên nhà trẻ ngày hôm nay còn rất thoải mái.

Đương nhiên cô hiểu, sau khi khai giảng chính thức diễn ra, đồ ăn cô cần phải nấu không còn chỉ có vài món như hôm nay nữa, thế nhưng trong nhà bếp có tới bốn người giúp đỡ mà lượng cơm trẻ nhỏ ăn ít hơn người lớn rất nhiều, cho nên khối lượng công việc của cô sau khi khai giảng cũng sẽ không đến nỗi quá nặng nề.

Về phần những đồng nghiệp trong nhà bếp, trải qua một ngày ở chung, Liễu Nhất Nhất cảm giác họ đều là những người có chừng mực. Cho dù ai nấy đều tò mò tại sao một người dì như cô lại dẫn theo cháu nhỏ đi tìm công việc nhưng không có một ai dò hỏi quá sâu xa.

Dạo bước đi bộ về nhà, Liễu Nhất Nhất ngồi trên ghế sô pha, dang tay với cậu bé con.

“Dì nhỏ ơi~”

Húc Húc nhìn thấy hành động của cô, lập tức cười rạng rỡ nhào vào trong ngực cô, cái đầu nhỏ còn cọ cọ không ngừng.

“Hôm nay các cô giáo đều khen bé cưng của dì đấy, tuyệt vời quá!”

Giọng điệu của Liễu Nhất Nhất tràn đầy lời khen ngợi, nói xong, cô nhanh chóng cúi đầu thơm lên khuôn mặt nhỏ mềm mại của cậu bé một cái.

Cậu bé con được dì thơm vui sướиɠ đến mức hai mắt đều cong tít, ngửa đầu thơm trả lại cô một cái “chụt” rõ to.

Có lẽ do hôm nay mọi chuyện đều thuận lợi, hơn nữa cơm nước xong xuôi trở về nhà cũng không còn việc gì để làm, cảm giác cả người thả lỏng khiến tâm trạng của Liễu Nhất Nhất rất vui vẻ.

Cô ôm cậu bé con lên ghế sô pha chơi đùa một lát, bật TV cho nhóc xem.

Thời gian chiếu bộ phim hoạt hình gia đình ấm áp kết thúc, Liễu Nhất Nhất mới bắt đầu dẫn cậu bé đi tắm rửa.

Trẻ con xem TV quá lâu sẽ gây hại cho mắt, tắm rửa xong xuôi cô không tiếp tục bật TV mà lục tìm mấy cuốn sách tranh ảnh trong nhà ra cùng xem với cậu nhóc.

Phần lớn nội dung sách tranh đều có liên quan đến nhà trẻ, chắc hẳn nguyên chủ mua về để cậu bé làm quen với nhà trẻ trước, tránh trường hợp đến khi phải đi học cậu bé sẽ quá ngỡ ngàng.

Liễu Nhất Nhất nhớ đến nội dung cuốn tiểu thuyết kia, cuối cùng cậu bé con không thể nào đi học mẫu giáo được, lòng cô âm thầm thở dài.