Chương 2: Chinh Phục

Lam Vân bước vào phòng chăm sóc đặc biệt dành cho mẹ của mình. Hiện tại, mẹ cậu vẫn chưa được xuất viện vì tình trạng sức khoẻ còn khá yếu. Hằng ngày cậu giúp mẹ ăn uống và vệ sinh. Cậu luôn giúp mẹ uống thuốc đúng giờ và tâm sự với mẹ. Mẹ cậu mặc dù không thể nói chuyện rõ ràng nhưng vẫn có thể dùng tay và một số từ đơn giản để giao tiếp. Lắm lúc vì không thể nói được từ mình muốn mà nước mắt mẹ lăn dài. Lòng Lam Vân nhói đau, nhưng cậu luôn kiên nhẫn và an ủi mẹ, mong một ngày phép màu xuất hiện. Nhưng... biết đến bao giờ.

Năm giờ, cậu phải chuẩn bị đi làm. Trước khi đi, y tá thông báo với cậu là sắp tới sẽ có bác sĩ khác phụ trách theo dõi bệnh tình của mẹ cậu. Vị bác sĩ này vừa từ nước ngoài về, có kinh nghiệm điều trị và tỷ lệ khỏi bệnh khá cao. Cậu nghe đến đây thật sự rất vui mừng. Tia hy vọng dù nhỏ nhoi, nhưng cậu vẫn muốn nắm giữ. Cậu cảm ơn và rời đi.

~o0o~

Bùm! Bùm! Chát! Chát!….

Âm thanh hỗn loạn trong bar khiến đầu cậu ong ong lên. Cậu rất muốn ngủ một giấc nhưng khách quen lại kéo đến. Hôm nay, cậu có vẻ mệt mỏi nên nụ cười cũng thoảng hoặc mới có. Ấy vậy mà lại vô tình làm cho cậu có vẻ yếu đuối, mang đến một phong vị khác cho các vị khách, khiến ngọn lửa chinh phục và bảo vệ của họ lại một lần nữa bùng lên.

Anh đang ngồi trong góc tối, phì phèo điếu thuốc, lâu lâu thưởng thức ly rượu mạnh của mình và quan sát cậu. Cậu là dạng mà anh thích. Anh rất muốn cùng cậu hưởng lạc đêm nay. Nhưng anh lại nghe bạn bè của mình bảo là cậu không đi khách.

Anh vừa từ nước ngoài về. Ở bên đấy, quán bar kiểu này không thiếu. Và anh cũng thường xuyên lui tới để chơi trò tình một đêm. Nhưng từ khi về nước đến nay, cậu chưa đến Gay bar lần nào. Đây có thể xem là lần đầu tiên của anh không?Bạch Phong bị Lam Vân thu hút ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Anh rất muốn biến cậu thành của mình ngay lập tức. Anh kéo người bạn đi cùng để hỏi thăm cách thức thế nào. Nhưng anh ta chỉ lắc đầu và bảo:

– Cậu ta cứng đầu lắm! Rất khó thuyết phục. Vào đây làm mà lại muốn “sạch” mới ghê. Tìm người khác đi!

Tính anh rất hiếu thắng, càng khó anh càng muốn. Cả buổi anh chỉ ngồi ở góc phòng, không tham gia cuộc vui với bạn bè mà chỉ nhìn cậu. Ở nước ngoài, dạng người nào cũng có, nhưng kiểu anh thích thì lại không nhiều. Đặc biệt là loại như Lam Vân, cho người ta cảm giác cứng mềm đều không ăn, càng khơi gợi sự hiếu chiến của những gã đàn ông thích chinh phục như anh.