"Anh!"
Ngón tay của Lục Minh đang múa trên bàn phím điện thoại, hét sang phòng bên cạnh:
"Anh trai! Giúp em tham gia một lớp học trực tuyến!"
Lục Phi Bạch đang đọc bản công văn, nghe vậy liền trợn tròn mắt, đi đến trước phòng Lục Minh, dựa vào cửa gõ tường:
"Còn tưởng cái gì trình độ mèo ba chân của em làm được gì, là em vào đại học hay là anh vào đại học? "
“ Ấy ấy, chỉ là một tiết thôi mà, giáo viên của chúng ta rất đẹp trai, anh có thể treo tranh được đấy”
Lục Minh không cần nhìn cũng biết là anh trai yêu quý của hắn sẽ đồng ý.
“Hầy, chỉ nốt lần này, đưa anh số tài khoản và mật khẩu của phòng phát sóng trực tiếp.” Lục Phi Bạch quay lại phòng làm việc, bấm vào dãy số mà Lục Minh gửi tới.
Đó là một lớp học tiếng Anh.
Người trong cuộc truyền hình trực tiếp đang điều chỉnh thiết bị, khuôn mặt trước máy quay, nhìn đẹp không nói nên lời. Một đôi mắt phượng rũ xuống, môi mỏng khẽ hé mở hỏi:
"Hiện tại có thể nhìn thấy chưa?"
[Nhìn được rồi a a a a a tôi yêu cái nhan sắc của thầy! ! ]
[ Có còn những giáo viên đẹp trai như này? Không lừa chứ ]
[Là thật đấy ô ô ô ô tôi mỗi lần nghe thấy thầy Phó đến dạy nhịn không được cái nhan sắc đó!]
Lục Phi Bạch nghe lời mắng chửi của Lục Minh đang đắm chìm trong thao thao bất tuyệt bên cạnh, trong lòng thầm than: Có mắt mà không có tròng.
Choáng váng vì kinh ngạc, Lục Phi Bạch cuối cùng vẫn bật loa ngoài— sau đó nghe đến mê mẩn.
Tại sao thầy giáo này không chỉ đẹp trai mà còn giảng bài hay đọc tiếng Anh rất êm tai?
Chỉ là thiếu biểu cảm, lãnh đạm một cách kỳ lạ.
Bên kia màn hình, Phó Như Thanh liếc mắt nhìn thời gian, nói xong câu cuối cùng của đề liền lộ ra một chút tươi cười, nói:
"Mọi người, trước tiên nghỉ ngơi một chút, không cần đưa quà , nếu lại gửi quà là các em sẽ bị phạt vì phí phạm tiền. "
Nghe vậy, Lục Phi Bạch trở nên phấn khích.
Anh không có gì hết, ngoại trừ có nhiều tiền.
[Khoa tiếng Anh 243 Lục Minh đã cho bá chủ Phó Như Thanh một quả tên lửa siêu lớn, hãy đến xem ~]
[Wow wow Lục ca thật tuyệt vời! ! Không hổ danh là thế hệ thứ hai giàu có hahahaha]
[Lục Minh vừa nói với tôi là đang chơi LOL mà, như thế nào lại tặng quà được? ]
[Phía trên thật là có một người anh em đáng tin mà]
[Từ cửa tiếp theo, từ cửa tiếp theo! Oa, không có gì lạ khi một giáo viên đẹp trai như vậy lại siêu nổi tiếng! ]
Phó Như Thanh đang uống nước suýt nữa phá mất hình tượng mà phun, vừa ho vừa đỏ mặt, có chút tức giận:
"Lục Minh? Không phải tôi nói không tặng quà mà! Sao đưa nhiều như vậy! Nếu kiếm được tiền thì cứ tiêu xài phung phí hả.? "
Lục Phi Bạch ban đầu muốn gửi làn đạn, nhưng nó đã bị nhấn chìm, cho nên anh chỉ cần mở một công tước, để khi nói nó có thể được hiển thị ở trên cùng của bảng.
“Cậu—!”Phó Như Thanh tức giận đến mức lông mày dựng đứng, vừa định tấn công, liền thấy trên bảng
[Khoa Tiếng Anh 243 Lục Minh: Tôi không phải Lục Minh, tôi là anh trai của nó. Tôi chỉ đăng sau khi xem những gì giáo viên nói. Tôi biết kiếm tiền, còn rất nhiều tiền. ]
[Còn rất nhiều hahahahahahahahahahahahahaha]
[Hahahahaha, anh trai Lục Minh vẫn cần người giảng bài sao em cũng có thể làm được! ]
[Em muốn , em cũng muốn có một người anh trai như vậy! ]
[Có ai quan tâm đến sống chết của Lục Minh không? Lục Minh R.I.P]
Lớp học đang nghiêm túc bỗng chốc biến thành cảnh buôn dưa lê, ăn dưa bở, Phó Như Thanh cau mày, bình thường ở trường cậu không cần duy trì kỷ luật trong lớp, nhưng giờ cậu bất lực.
[Khoa Tiếng Anh 243 Lục Minh: Thực sự xin lỗi, đừng lo lắng về chuyện đó, chúng ta vào lớp thôi. ]
[Vâng, vâng, tôi đến đây để tham gia lớp học! (màu tích cực)]
[Thầy Phó tiếp tục đi, nghỉ ngơi thế là đủ rồi! ]
Phó Như Thanh thở dài, trong lòng thầm nói: thật may mắn người này vẫn có mắt nhìn.
Sau buổi học, Phó Như Thanh click vào phần chat riêng.
[A Đại Phó Như Thanh]: Có ở đó không? Thêm WeChat đi, tôi sẽ hoàn lại tiền cho.
[Khoa tiếng Anh 243 Lục Minh]: feibai_0806
[Khoa Tiếng Anh 243 Lục Minh]: Thầy giáo, chỉ cần thêm WeChat, không cần hoàn lại tiền.