Chương 48

Lời này của anh không phải giả.

Nếu có người tham gia tiệc tối mà đi giày đế bằng, thì làm gì có chủ đầu tư nào nhìn trúng cô.

Hòa Vi vừa mới bước chân vào cái vòng luẩn quẩn này, hiện tại mỗi một lần chịu khổ, đều là lót đường cho tương lai.

Yến Hoài còn hơi cau mày, biểu tình không được coi là tốt, cũng không tính là không tốt.

Trình Diễm đã quen với bộ dáng thâm trầm không khác gì quỷ của anh, hai bọn họ quen biết cũng mười mấy năm, quan hệ không phải mới ngày một ngày hai, những lời nên nói cũng đã nói rồi, anh vỗ vai Yến Hoài hỏi: “Này, đau lòng sao?”

Còn nửa câu mà anh không có mặt mũi nào nói —— về sau những việc làm cậu đau còn nhiều lắm.

Anh chỉ là đạo diễn của một bộ phim 《 Hoàng Nữ Thiên Thành 》 này, những vai diễn khác còn phải diễn từ buổi chiều đến 3 4 giờ rạng sáng ngày hôm sau, những cảnh rơi xuống nước nhiều không đếm xuể.

Trình Diễm thưởng thức một chén rượu không, nhướng mày nói: “Đã đau lòng như vậy, cậu dứt khoát đầu tư một bộ phim cho cô ấy làm nữ chính, khiến cho toàn bộ các diễn viên phụ đều phải dè chừng cô ấy.”

Yến Hoài hạ mi, đáy mắt có chút ánh sáng vụt qua, “Cô ấy sẽ đồng ý diễn chứ?”

Trình Diễm: “…”

Anh thấy Yến Hoài điên thật rồi.

Quả thực bị một người phụ nữ lấy mất thần trí.

Anh thật vất vả mới được dịp trêu ghẹo Yến Hoài, vừa muốn nói vài câu, người nọ liền nghiêng đầu nhìn anh một cái: “Cô ấy đi giày số bao nhiêu?”

Từ “cô” chỉ ai, trong lòng Trình Diễm biết rõ ràng.

Anh cười nhạt một tiếng, “Tôi làm sao biết … trong hồ sơ khi thử vai cũng không ghi đi giày số bao nhiêu…”

“Trình Nặc đâu?”

“…”

Trình Diễm nghĩ thầm, được lắm, anh sẽ giúp cho cái tên trọng sắc khinh bạn này một lần.

Tin nhắn gửi cho Trình Nặc được nửa phút, đúng như dự kiến, cô ấy vô cùng kinh ngạc hỏi một câu: 【 Ồ, anh, không phải anh để ý Vi Vi chứ? 】

Da đầu Trình Diễm căng ra, lung tung nói: 【 Có bữa tiệc tối muốn dẫn cô ấy tham gia, anh tính chuẩn bị cho cô ấy một đôi giày. 】

【 À. 】 cách màn hình lạnh băng, Trình Diễm phảng phất nghe được tiếng em gái mình thở phào nhẹ nhõm một hơi 【 Làm em sợ muốn chết. 】

Cô rất nhanh chóng gửi một con số lại đây.

Size 37.

Yến Hoài lại nhìn thoáng qua Hòa Vi đang cùng ảnh đế chuyện trò vui vẻ, đáy mắt tối sầm lại, cầm lấy di động đi ra ngoài.

-

Thời điểm Hòa Vi nhận được tin tốt từ Trình Nặc, đã có ba ly nước trái cây xuống bụng.

Xác định thời gian gặp mặt cùng kim chủ xong, Hòa Vi bởi vì uống nước quá nhiều nên đi toilet.

Lúc này toilet chỉ có vài người, an an tĩnh tĩnh, Hòa Vi đứng trước gương trang điểm lại, lấy khăn tay tẩm ướt lau son môi, sau đó khi cô đang chuẩn bị tô lại son, trong đầu liền vang lên thanh âm của hệ thống: “Báo cáo, ký chủ, kiểm tra đo lường thấy có ngược.”

Tay cầm son môi của Hòa Vi run lên, vạch ngay một đường lệch khỏi môi.

“Nhưng bởi vì chủ hệ thống yêu cầu, tôi không thể nói cho ký chủ.”

Hòa Vi: “…”

Cô nghĩ thầm, chủ hệ thống khả năng chính là tác giả đối với cô có loại địch ý kia.

Hệ thống không đủ tự tin, thanh âm yếu đuối mà phát run: “Chủ hệ thống nói, nói biểu hiện của ký chủ lần này tốt đẹp, hôm nay ngược chỉ xem như một khảo, khảo nghiệm, nếu thành công thông qua khảo nghiệm, sẽ có phần thưởng tương ứng, khen thưởng nha…”

Hệ thống: “Chủ hệ thống nói cô nhất định có thể thành công thông, thông qua…”

Hòa Vi: “…”

Cái chủ hệ thống này sợ là đối với cô hoặc là đối với nguyên tác giả có cái gì hiểu lầm.

Nếu có thể dễ dàng thông qua, kia cô cũng không đến mức trọng sinh mười lần.

Hòa Vi thở dài, rút tờ giấy lau son trên mặt, “Điềm Điềm…”

“Cô, cô nói.”

“Ngươi lặng lẽ nhắc nhở ta một chút đi?”

“…”

Hệ thống đột nhiên trầm mặc.

Chờ tới lúc Hòa Vi trang điểm hoàn hảo xong, nó tựa hồ như là không chịu nổi khẩn cầu của Hòa Vi, yếu ớt nói: “Trong chốc lát có một đoạn cốt truyện, lựa chọn của cô sẽ ảnh hưởng đến độ hảo cảm nam chủ, mà, hơn nữa… Hôm nay ngược không phải chỉ có một cái.”

Mẹ nó ——

Chó má tác giả… chó má chủ hệ thống!

Trong nháy mắt khóe miệng Hòa Vi có xu hướng hạ xuống dưới, thiếu chút nữa nhịn không được mà đấm gương.

Hệ thống nói lắp càng thêm rõ ràng: “Túc túc ký chủ, cô không cần kích kích kích động…”

Hòa Vi ngay cả nói cũng không muốn nói, chuẩn bị thật tốt, giặt sạch khăn tay sau đó liền ra khỏi toilet.

Địa điểm của bữa tiệc tối nay ở trên tầng cao của khách sạn, từ toilet đi ra mấy mét là đến thẳng ban công.

Hòa Vi mới vừa bước được vài bước, tiếng chuông di động liền vang lên.

Lấy ra thì thấy, trên màn hình hiển thị tên Yến Thần.

Hòa Vi đứng yên, sau đó nhận điện thoại.

Đầu kia, cách vài giây mới có một giọng nam vang lên, cao vυ"t có chút không phân biệt được, rõ ràng là uống có chút nhiều: “Hòa Hòa…”