Chương 3

Doãn hoàng hậu bắt hai mẫu tử chúng ta về hoàng cung.

Tuổi thơ vô ưu vô lo của ta kết thúc ngay tại thời khắc cánh cửa cung đỏ thẫm kia khép lại.

Một năm đó đã xảy ra quá nhiều chuyện đáng sợ, vì thế, khi bị Úy Văn Ninh nhốt vào lãnh cung âm trầm, ta đã không còn cảm thấy sợ hãi. Ta chỉ ngồi đó, hai tay ôm đầu gối, mở to mắt nhìn chằm chằm vào vách tường đen nhánh.

Tỳ nữ của Úy Văn Ninh đứng bên ngoài bức tường, kể lại mấy câu chuyện ma cũ rích, ví dụ như phi tần nơi này chết thảm như thế nào, còn diễn tả hết sức sinh động.

Ta lại không sợ một chút nào.

Ta sớm đã tận mắt nhìn thấy thứ còn đáng sợ hơn cả quỷ thần.

Chính là vào lúc này, Tà Thần đến.

Đương nhiên, theo như cách nói của nó, thì cái này gọi là hiển linh.

Nó vươn xúc tu ra, cuốn lấy ả tỳ nữ lắm mồm, vặn một cái, tiếng xương cốt nứt vỡ vang lên.

Sau đó nhìn thẳng vào ta, cao ngạo nói: “Con người, ta đã nhận được tế phẩm của ngươi. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là tín đồ của ta.”

Ta đang đắm chìm trong niềm bi, lòng tràn đầy thuyết vô thần: ?

Ta hỏi: “Ngươi là?”

“Ta là thần minh!” Nó quơ xúc tua, đắc ý hỏi: “Cần cung cấp dịch vụ hủy thi không? Chỉ cần hiến tế cho ta, ta có thể giúp ngươi thu dọn sạch sẽ nha!”

Ta thật thà hỏi: “Không phải người là ngài chủ động gϊếŧ hay sao?”

Như thế nào lại chỉ lo gϊếŧ không lo chôn?

Tà Thần im lặng, nó nghĩ ngợi một lúc: “Ngươi nói cũng có đạo lý.”

Ta đã đυ.ng phải Tà Thần, ta đau đớn nghĩ thầm.

Nhưng tin tức tốt là, Tà Thần này trông có vẻ không thông minh lắm nhỉ?

Tà Thần không gϊếŧ ta.

Nó nói, ta của tương lai sẽ trở thành một người rất lợi hại.

Nó còn nói, công tử vang danh thiên hạ tương lai sẽ là hôn phu của ta. Nó còn nói, nó sẽ trở thành thần tử dưới làn váy, vì ta vượt lửa băng sông.

Đáng tiếc, mười năm qua ta chỉ sống tạm bợ trong lãnh cung, cuộc sống còn không bằng cả cung nữ.

Cái tên Tạ đại công tử, ta chưa từng gặp qua.

Chỉ nghe nói, hoàng tỷ và chàng ta là thanh mai trúc mã, tỷ ấy đối với chàng ta rất là thắm thiết!

Cái loại nam nhân như thế sẽ chỉ gây thêm phiền toái cho ta!

Đáng tiếc, Tà Thần vẫn chưa từ bỏ ý đồ, nó luôn có thể kiếm ra mấy thứ kỳ kỳ quái quái gì đó.

Ví dụ như bánh hoa quế mà Tạ Kính ăn còn thừa, chén trà mà Tạ Kính thích nhất, cái quần cộc thêu hoa văn đám mây của Tạ Kính.

Ta: ….