Chương 18

Muốn thúc đẩy nhiệm vụ, còn phải bắt đầu từ con quái vật này, còn phải bắt đầu từ mối quan hệ giữa bọn họ.

Không chỉ là thợ săn và con mồi, mà còn là tội phạm và đồng phạm, kẻ thí nghiệm và người nuôi dưỡng.

Chỉ cần con quái vật đủ thông minh, nó hẳn biết rằng không thể trực tiếp ăn thịt cậu ở đây, liên tưởng đến hành vi kỳ lạ của con quái vật ở chu kỳ trước, rất rõ ràng là nếu có thể lựa chọn, đối phương sẽ không ăn thịt cậu ở khu vực nguy hiểm, vì như vậy sẽ không nuốt chửng được triệt để, mà con quái vật tham lam này lại không muốn bỏ qua dù chỉ một chút.

Trái tim Đường Tiếu đập như trống, vô số con mắt kép đang nhìn chằm chằm cậu, ngay sau đó các sợi nấm ập tới.

Trái tim của thanh niên hoàn toàn chìm xuống, vô số sợi nấm giống như dây thừng trói chặt hai chân cậu, Đường Tiếu không do dự nữa, lập tức bóp cò.

Địa y dưới chân đột nhiên nhấp nhô chập trùng, thanh niên đứng không vững, cộng thêm lực kéo mạnh của sợi nấm, họng súng lập tức mất chính xác, cả người bị kéo ngã xuống đất, từng lớp sợi nấm trong nháy mắt ập tới, quấn chặt lấy cánh tay, đôi chân của thanh niên, thậm chí còn che miệng lưỡi cậu.

Cảnh tượng quen thuộc này khiến Đường Tiếu hồn phi phách tán, thậm chí còn tưởng rằng đoạn CG "Quái Thụ" kia lại xuất hiện thêm một lần nữa...

Không đúng, biết đâu, con quái vật này thực sự có ý định như vậy!

Đường Tiếu đột ngột dùng sức ưỡn ngực nhìn 428 đang ở trên cao nhìn xuống mình, đôi mắt kép kết thành chùm như những quả nho, đã phục hồi gần hết, lúc này đang nhìn chằm chằm vào thanh niên bị đè dưới đất, cố gắng nâng cơ thể cậu lên.

Trong tích tắc, Đường Tiếu đột nhiên phản ứng lại, lời nói của mình vừa rồi đã có vấn đề gì.

"Một khi dấu hiệu sự sống của tao biến mất, nơi này sẽ lập tức kích hoạt chế độ tấn công, mày sẽ chết chắc!"

Nhưng ngược lại, nếu dấu hiệu sự sống của cậu không biến mất thì sao...

Trán Đường Tiếu toát mồ hôi lạnh.

Sao lại quên mất, nếu 428 thực sự là nấm, hoặc có một số đặc điểm của nấm.

Nấm zombie*, đông trùng hạ thảo**.

(*)Nấm zombie hoặc Nấm sát thủ hay Nấm điều khiển não kiến là một loài nấm sống ký sinh trên những xác kiến trong rừng rậm nhiệt đới ở Brasil.

(**)Đông trùng hạ thảo là một loại đông dược quý có bản chất là dạng ký sinh của loài nấm Ophiocordyceps sinensis thuộc nhóm nấm Ascomycetes trên cơ thể ấu trùng của một vài loài bướm trong chi Thitarodes Viette, 1968. Phần dược tính của thuốc đã được chứng minh là do các chất chiết xuất từ nấm Ophiocordyceps sinensis.

Chỉ cần là nấm, thì không thiếu những biện pháp ký sinh.

Vào thời điểm nguy cấp, Đường Tiếu thậm chí muốn từ bỏ chờ đợi tải lại, tứ chi bị đè nặng nề, xương truyền đến tiếng răng rắc.

Cậu sắp bị con quái vật khủng khϊếp này ký sinh thêm một lần nữa.

Chiến lược lần này, có vẻ như đã thất bại, con quái vật này không thể hợp tác được, nó có trí thông minh không kém gì con người, nhưng so với việc tin tưởng con người, thì dường như nó tin tưởng bản thân mình hơn, tin rằng mình có thể lừa được những người bên ngoài, lợi dụng một đêm này để nuốt chửng cậu, tiến hóa, rồi trốn thoát...

Khoan đã, tiến hóa?

Đường Tiếu hung hăng cắn một miếng sợi nấm chui vào khoang miệng, "phụt" một tiếng nhổ ra, khàn giọng nói nhanh:

"Tao sẽ... biến mày thành vua của các loài nấm".

Cậu nhắm mắt lại, trong nỗi sợ hãi tột độ, trong đầu lại hiện ra hai đoạn CG đã thu thập được trước đó, dù là đoạn nào thì hình dạng của con quái vật này cũng đã thay đổi rất nhiều, rồi liên tưởng đến nhiệm vụ chính tuyến, mục đích của 428 dường như đã bộc lộ rõ.

Sợi nấm dừng lại trên bề mặt da của Đường Tiếu, không chui vào sâu hơn, đây là lần đầu tiên sau vô số chu kỳ, con quái vật này trong quá trình nuốt chửng cậu lại xuất hiện sự do dự.

Đường Tiếu từ từ hít một hơi, động tác thoát khỏi trò chơi ban đầu dừng lại.

Cậu cảm thấy mình dường như đã nắm được mạch sống của con quái vật này.

Một cảm giác rùng mình, bỗng dưng dâng lên từ trong tim, lan tỏa khắp tứ chi, giống như lần đầu tiên cậu nắm bắt được quy luật tấn công của một con boss phó bản siêu khó, từng chút một, cắt giảm thanh máu của con quái vật đã gϊếŧ cậu vô số lần.

Cảm giác thành tựu này, đến bây giờ cậu vẫn không thể nào quên.

Và bây giờ, sự căng thẳng và phấn khích này, một lần nữa tràn ngập trong đầu cậu, Đường Tiếu lại ngẩng cổ lên, ánh mắt rực cháy nhìn chằm chằm vào con ngươi màu vàng cam, ánh mắt cậu giống như một con dao mổ sắc bén, chính xác rạch một nhát vào điểm yếu của con quái vật này.

"Một khi vật thí nghiệm mất kiểm soát, thì chỉ có một kết cục là bị hủy diệt, ngay cả khi mày nuốt chửng tao, cũng không nhất định có thể chống lại được tổ chức này". Đường Tiếu bình tĩnh nói, "Mày đã trải nghiệm sức mạnh của vũ khí công nghệ, và nơi mày đang ở sẽ theo dõi dữ liệu dấu hiệu sinh mạng của tao và mày trong thời gian thực, khả năng tệ nhất là khi dữ liệu của mày hoặc tao bắt đầu dao động, sẽ có lực lượng vũ trang phá cửa xông vào, cắt đứt quá trình nuốt chửng của mày."

"Nhưng nếu chúng ta hợp tác, tao sẽ giúp mày tránh khỏi số phận bị hủy diệt, tao sẽ bảo vệ mày, tao sẽ nuôi dưỡng mày, giống như lần trước tao đã cứu mày vậy".

Nói xong, thanh niên dùng sức rút cánh tay trái đang bị sợi nấm quấn chặt, 428 và con người có ngoại hình hoàn toàn khác nhau, chỉ nhìn vào con mắt này, cậu thậm chí không thể nhìn ra được tên này đang nghĩ gì, chỉ có sợi nấm dễ dàng bị giật đứt mới chứng minh được rằng, con quái vật này không phải là vô cảm.

"Cho nên..." Đường Tiếu hoạt động cánh tay trái duy nhất còn tự do, hung hăng cắn vào cổ tay.

Cậu không hề nương tay, mạch máu lập tức bị cắn đứt, máu chảy ra như một sợi dây màu đỏ ngoằn ngoèo, theo cổ tay trắng trẻo chảy xuống.

Cậu đưa tay ra, về phía con quái vật, máu còn sót lại nhuộm đỏ đôi môi cậu, không biết từ bao giờ mà cặp kính đã rơi mất, mà đôi mắt đào hoa tình cảm kia, lúc này lại bắn ra sự cuồng nhiệt méo mó:

"Uống máu của tao, tiến hóa thành "Quái vật" thực sự đi".

Lại tới nữa rồi.

Đôi mắt dọc màu vàng cam co lại, võng mạc phản chiếu hình ảnh thanh niên cong môi, môi đỏ như máu, ánh mắt lộ ra sự sắc bén lạnh lùng, đẹp đến kinh ngạc.

428 sẽ không mô tả cảnh tượng trước mắt, mãi rất lâu sau khi trở thành "người", bắt đầu học văn hóa nhân loại, đột nhiên nhớ lại cảnh tượng này, mới tìm được từ ngữ thích hợp để mô tả hình ảnh này.

Giống như mị ma trong địa ngục, con rắn trong vườn địa đàng, thè lưỡi ra, đưa tay về phía nó, đưa ra lời cám dỗ chết người.

Cảm giác hỗn loạn kỳ lạ, làm rối loạn hệ thần kinh sinh vật của nó, không thể kiểm soát được, khiến nó bực bội, khiến nó hỗn loạn, lại trong sự hỗn loạn không rõ này mà bị thanh niên trước mắt hấp dẫn sâu sắc.

Con quái vật lớn lên trong phòng thí nghiệm này, tâm tính như trẻ sơ sinh, như trẻ con, chỉ có bản tính thú vật chứ không có linh hồn nhân tính, không biết tâm trạng này là gì.

Chỉ vô thức, tuân theo bản năng.

Một đoạn thân nấm quấn vào nhau, tạo thành hình dạng xúc tu, nắm lấy cánh tay không ngừng chảy máu của thanh niên.

Máu và sợi nấm màu máu quấn lấy nhau, giống như một cuộn chỉ đỏ bị rối tung.

Lúc này, chính thức đan xen vào nhau.

Trong bóng tối, có người cong môi.

Đây sẽ là bước đầu tiên cậu tròng dây thừng vào con quái vật xinh đẹp này.