Chương 11: Lần đầu tiên ôm ấp

Khi đến văn phòng, Thủy liền cởi bỏ miếng dán pheromone của mình. Bánh bao nhỏ được cậu đặt trong một căn phòng nhỏ chuyên dụng, cậu sẽ ở cùng con gái khi làm xong những việc nên làm.

Điều dưỡng viên của Quý trạch cũng đi theo để có thể chăm sóc bánh bao nhỏ khi Thời Thủy bận rộn. Lúc đầu Thời Thủy cảm thấy rất ngượng ngùng, nhưng Quý Bác Nhiên giải thích điều dưỡng viên là thuê cho cậu, cũng không phải vì công việc này mới thuê thêm. Như vậy, Thời Thủy mới yên tâm hơn, nhưng cũng quyết định phải làm việc chăm chỉ, ít nhất cũng xứng đáng với những ưu đãi mà Quý tiên sinh đã dành cho cậu.

Trong phòng làm việc quanh năm yên tĩnh của Quý Bác Nhiên, rốt cục có thêm tiếng bước chân của một người khác.

Pheromone trong không khí cũng không tính là nồng đậm, nhưng mỗi lần Thời Thủy cử động, tuyến thể sau gáy cậu sẽ tràn ra một luồng hương hoa lan, làm cho đôi mắt Quý Bác Nhiên u ám, yên lặng hấp thu. Lượng pheromone được hấp thụ liên tục cũng làm cho tuyến thể của anh làm việc ổn định hơn, bây giờ về cơ bản đã khôi phục bình thường.

Cuối cùng anh cũng đã bắt đầu có một cơ thể alpha bình thường

Thời Thủy là một người rất nghiêm túc, biết không thể tùy tiện quấy rầy Quý Bác Nhiên, cho nên gặp phải vấn đề thì ra ngoài tìm thư ký Lâm tư vấn. Thư ký Lâm vẫn giữ bộ dạng bình tĩnh nghiêm túc như trước, trả lời câu hỏi như cũ rất tỉ mỉ, khiến Thời Thủy không có kinh nghiệm trợ lý gì nhanh chóng hiểu được việc mình phải làm. Trợ lý thư ký Quý Bác Nhiên có mấy người, đương nhiên không đến mức khiến Thời Thủy quá mức bận rộn. Cậu chỉ sắp xếp một chút công tác in ấn, đóng sách và đóng dấu cơ bản cho đối phương, sau đó trong thời gian nghỉ trà đương nhiên đưa ra một chút pheromone.

Không phải cho bú.

Chỉ cần ngửi các tuyến.

Thời Thủy chớp chớp mắt, biểu hiện của Quý Bác Nhiên đã khiến cậu hoàn toàn yên tâm về alpha này, không hề nghĩ tới mặt khác khi riêng tư của đối phương. Quý Bác Nhiên còn muốn lấy dải bịt mắt, Thời l Thủy ngược lại nở nụ cười:

"Chỉ là ngửi thôi mà, Quý tiên sinh, không cần phiền toái như vậy."

"Tôi sợ mạo phạm cậu." Quý Bác Nhiên nhìn cậu, ánh mắt không có bất cứ cảm xúc nào khác che giấu.

Thẳng thắn đến nỗi mọi người không thể từ chối.

Nếu lúc này ở trước mặt anh là một omega chưa lập gia đình, chỉ sợ đều vì vị alpha anh tuấn, giàu có, tuổi trẻ tài cao như vậy mà rung động. Nhưng Thời Thủy lại không nghĩ nhiều bất cứ thứ gì khác, chỉ lắc đầu: "Không đâu.”

Cậu cởi hai nút trên cùng áo sơ mi, để lộ ra tuyến thể sau gáy.

Không phải bú sữa, họ tự nhiên không cần phải cung cấp pheromone trong tư thế đó. Quý Bác Nhiên đi tới bên cạnh cậu, đối mặt khẽ ngửi tin tức tố trong không khí. Mùi Chanh nhạt làm cho anh cảm thấy thoải mái, trên thực tế trong tuần qua, anh thậm chí đã thêm một lát chanh mỗi khi uống nước.

Điều này đôi khi có thể nến mùi nước.

Thời Thủy nhắm mắt lại.

Quý Bác Nhiên ngửi, ánh mắt lại rơi vào trên chiếc cổ trắng nõn thon dài kia, sau đó chậm rãi trượt đến tuyến thể màu hồng nhạt kia. Tuyến thể rất thanh tú, trên đó không có bất kỳ dấu vết nào được đánh dấu gần đây, giống như một omega chưa lập gia đình, chưa bao giờ được alpha đánh dấu. Lúc trước anh đến gần đều bịt mắt, đây là lần đầu tiên anh lại gần như thế để quan sát nơi phát tán hương thơm kia.

Quý Bác Nhiên bỗng nhiên cảm thấy răng nanh ngứa ngáy.

Cơ thể của anh một lần nữa rục rịch

Nếu như không phải lý trí, chỉ sợ anh đã cắn xuống.

"Tôi có thể ôm eo cậu không?" Alpha thấp giọng hỏi.

Thời Thủy sửng sốt, mở mắt ra, lúc này mới ý thức được Quý tiên sinh cao hơn mình một cái đầu. Hai người bọn họ đứng như vậy, Quý tiên sinh khom lưng cúi đầu quả thật không có bất kì chỗ nào làm trọng tâm...

"Ừm, có thể."

Quý Bác Nhiên nhận được câu trả lời, mới đặt tay lên eo omega.

Nhưng cũng chỉ là rất nhẹ nhàng đặt lên, cũng không trực tiếp vòng quanh người trước mặt.

Động tác của anh luôn lịch thiệp, hành động và lời nói của anh lúc nào cũng giải thích cho cái gì gọi là quý tộc. Thời Thủy cảm nhận được nhiệt độ bên hông đến từ alpha, trái tim đột nhiên hơi loạn nhịp, nhưng rất nhanh lại trở về bình tĩnh. Cậu biết Quý tiên sinh là người tốt, mà chênh lệch giữa mình và Quý tiên sinh quá lớn. Cậu đã xem qua sơ yếu lý lịch cá nhân công khai của Quý Bác Nhiên, không nói cái gì khác, chỉ riêng điểm trình độ học vấn này cũng đã là trên trời và dưới đất.

Quý Bác Nhiên là sinh viên tốt nghiệp xuất sắc của các trường danh tiếng hàng đầu.

Mà cậu, ngay cả đại học cũng không có học qua.

Chênh lệch làm cho Thời Thủy bình tĩnh lại, không nghĩ tới bất luận phương diện nào khác.

Quý Bác Nhiên cúi đầu, khẽ ngửi sau gái cậu, chóp mũi thậm chí còn cọ qua da omega. Tuyến thể là một nơi nhạy cảm, đυ.ng chạm như vậy đương nhiên sẽ làm cho Thời Thủy run rẩy, nhưng alpha lập tức nói một câu "Xin lỗi", tuyệt đối làm cho người ta không cách nào tưởng tượng là anh là cố ý.

"Không sao..."

Pheromone vừa được tiết ra từ tuyến thể đã bị alpha hít vào khoang mũi.

Mùi chanh trộn lẫn trong hương hoa lan khiến Quý Bác Nhiên yêu thích không buông tay.

Sau gáy lại một lần nữa bị ngửi thấy nóng lên, Thời Thủy thậm chí trong chốc lát còn cảm thấy rất kỳ quái, giống như có chút xúc cảm cứng rắn. Nhưng đó chỉ là trong chớp mắt rồi biến mất, làm cho cậu có chút nghi hoặc có phải là mình nghĩ lầm hay không. Mà Quý Bác Nhiên lại tràn ngập cảm giác thỏa mãn, bởi vì anh đem răng nanh đặt ở trên tuyến thể —— mặc dù chỉ là trong nháy mắt, nhưng đó cũng là chạm qua.

Nếu như có thể cắn sâu vào tuyến thể, hấp thu pheromone, đồng thời rót pheromone vào trong cơ thể omega này...

Pheromone trên người Alpha dần dần trở lên nồng đậm.

Trước khi mất khống chế, Quý Bác Nhiên buông Thời Thủy ra.

"Tôi nghĩ, tạm thời hẳn là đủ rồi." Anh trông không có gì khác trước khi hấp thụ pheromone, "Sáng nay, cậu đã làm việc rất tốt."

Thời Thủy xoa xoa tuyến có chút sưng lên kia, lại lộ ra nụ cười: "Được, vậy tôi đi xem bánh bao nhỏ, cũng không biết con bé có nháo hay không..."

Trong lòng omega nhớ nhất đương nhiên là con gái mình, sau khi nói lời tạm biệt với Quý Bác Nhiên liền đi đến một gian phòng khác. Bánh bao nhỏ rất vui vẻ, lúc này đã bắt đầu ngủ gật, sau khi nhìn thấy ba thì chu môi, vươn tay muốn ôm. Thời Thủy ôm lấy thân thể mềm mại của bé, sau đó lại trao một nụ hôn dịu dàng ——

Bánh bao nhỏ nở nụ cười, đôi mắt cong như trăng lưỡi liềm.

Trong văn phòng chỉ còn lại một mình Quý Bác Nhiên.

Anh khóa cửa lại.

Có một số việc, mặc dù kém, nhưng đối với một alpha phục hồi sự tiết pheromone, nó cũng phải cần được thực hiện.

Quý Bác Nhiên cầm lấy thứ của mình, trong đầu tràn ngập chiếc cổ trắng nõn cùng tuyến thể màu hồng phấn của Thời Thủy.

Không biết... Một nơi khác, có phải là màu hồng đẹp như vậy không?