Chương 8

Nếu không nhờ con sói nhỏ liều lĩnh nhào từ trên cây xuống, chắc chắn con gấu đã gϊếŧ chết tôi rồi.Nó nhảy lên đầu con gấu, chân quặp kín hai mắt làm cho con gấu như bị mù.Con gấu rú lên, vung chân gạt, nhưng con sói nhỏ ngoặm chặt tai.Gấu tiếp tục gầm rú vì đau đớn.Nó lắc mạnh đầu, quăng con sói bay vào một bụi rậm.

Lập tức con gấu trở lai tấn công tôi.Nhưng lợi dụng khi nó lúng túng với con sói, tôi đã kịp chạy vòng ra sau một thân cây và chạy như bay về hang.Nó phóng theo, nhưng có lẽ thấy không thể bắt kịp đối thủ chạy quá nhanh như tôi, nó bỏ cuộc, tức giận gầm lên, rồi quay lại con sói nhỏ.

Nghe tiếng ăng ẳng hốt hoảng của chú sói con, tôi ngoái lại nhìn.Lúc này con vật bé nhỏ đã kịp phóng lên cây.

Những con gấu to lớn không buông tha, nó leo lên cào xé cho cành cây gãy xuống.Tôi biết, trước sau gì con sói nhỏ cũng bị rớt xuống đất và bị gấu gϊếŧ chết.Chạy về hang an toàn hay trở lại cứu chú gấu con đây? Không trừ trừ, tôi vội vàng quay lại cứu con vật bé nhỏ.Tôi nhặt một cục đá và một cành cây lớn làm vũ khí.

Thấy tôi quay lại, con gấu buông mình từ cây xuống, sẵn sàng thách đấu.Nó cao tới gần mét rưỡi, lông đen bóng, ngực có một khoang trắng như mảnh trăng lưỡi liềm.Mặt nó xám xám.nước bọt nhễu đầy hàm, hai mắt long sòng sọc như hóa dại.

Tôi đứng cách con gấu chừng mấy mét, đập chan chát cành cây lên mặt đất, liếc nhìn về phía con sói con và hi vọng nó đủ thông minh lợi dụng thời cơ, tụt suống khỏi cây, phóng gấp về hang.Nhưng con nhóc cứ run rẩy bám lấy cành cây.

Con gấu xông tới vồ, tôi nhẹ nhàng tránh khỏi.Nó đứng dựng lên bằng hai chân sau, rồi đổ tấm thân dồ sộ lên tôi, định làm tôi bẹp dí dưới thân hình khổng lồ của nó. Nhưng tôi lại kịp né được.tuy nhiên tôi biết, nếu tiếp tục trận đấu không cân sức này, tôi sẽ bị nó nghiền nát mất.

Ngay lúc đó, có lẽ đã nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của sói con, hai con sói cái to lớn xuất hiện, xông thẳng vào con gấu.Tôi nhắm ngay giữa mắt con gấu, đâm thẳng cành cây.

Con gấu gầm lên khi bị hai con sói cắn xé toạc vai và chân sau.Giữa lúc con vật khổng lồ vùng vẫy khỏi hai con sói, tôi nhào lên, đâm một gậy vào tai trái nó.

Chắc bị quá đau, con mãnh thú không còn quan tâm tới hai con sói nữa, mà quay phắt lại, tấn công tôi.Tôi né khỏi thân hình to lớn của nó, nhưng bị một bàn chân khổng lồ vả trúng một bên đầu, tôi choáng váng đổ nhào xuống đất.

Con gấu l*иg lộn, quăng hai con sói văng ra.Tôi quờ quạng bò giật lùi ra sau.Thình lình con mãnh thú đã ở trên tôi.Đốm trắng trên ngực nó sáng y hệt mảnh trăng lưỡi liềm ngay trước mặt tôi.

Rồi nó lại đứng dựng lên bằng hai chân sau, gầm lên đắc thắng.Tôi thoi, đập bằng cả đá và gậy.Nó tỉnh bơ, chỉ như tôi phủi bụi.Đều giải liếc tôi, nó từ từ hạ thấp thân mình…

…Hai tên tí hon xuất hiện vừa kịp lúc, ôm lưng con gấu vật sang một bên.Có lẽ con vật khổng lồ cho rằng cả thế giới đang hùa nhau chống lại nó.Vì mỗi lần sắp sát hại được tôi, lại có kẻ làm hỏng việc.Nó gom hết sức bình sinh, gầm lên tấn công hai tên Tí hon.Tên Tí-hon chân thọt tránh kịp.Nhưng tên kia lọt thỏm ngay dưới thân hình đồ sộ của con gaausm chới với hai tay nhỏ xíu cố đẩy con vật khổng lồ ra.Dù đám Tí-hon là những sinh vật rất mạnh, nhưng không thể đối chọi lại với một địch thủ quá to lớn như vậy được.Con gấu đề sinh vật nhỏ bé bẹp dí trên mặt đất.

Một tiếng “rắc” khϊếp đảm vang lên.Khi con gấu đứng dậy.Tôi thấy thân hình Tí-hon tan nát, xương xẩu trắng hếu lòi ra ngaoif lớp áo xanh.

Con mãnh thú ngẩng đầu rú lên hung dữ, rồi quay lại hau háu nhìn tôi.Nhún mình trên bả bốn chân, nó phóng tới…Hai con sói nhào vào nó, những nó rũ chúng ra như rũ mấy con rận.Tôi vẫn choáng váng vì cú vả, chưa đứng đậy nổi.Tôi phải bò trên tuyết.

Vừa lúc con gấu sẵn sàng gϊếŧ tôi, tên Tí-hon thứ hai – tôi vẫn gọi là Chân-tráu – bước tới, đứng chặn trước mặt, túm lấy hai tai con mãnh thú, rồi húc mạnh đầu.Chưa bao giờ tôi thấy một hành động điên rồ đến thế.Nhưng lại rất hiệu quả.Con gấu khùng khục trong cổ họng, đờ đẫn chớp mắt.Chân-trái húc thêm cú nữa, nhưng khi ngửa đầu sửa soạn cú húc thứ ba, con gấu đưa chân trái thọi một cú như cú đấm của võ sĩ quyền anh.

Chân-trái bị loi trứng ngực, ngã lăn đùng lên mặt đất.Cái mũ vải trùm đầu văng ra, để lộ bộ mặt xám vá víu và hai mắt xanh lè, tròn xoe; mặt nạ che nửa mặt dưới, như khẩu trang của bác sĩ giải phẫu.Không chút run sợ, Chân-trái nhìn lên con gấu, chờ đợi một đòn chí tử.

-KHÔNG!

Thết lên, rồi trượt bằng đầu gối, tôi phóng tới tung ra một cú đấm.Con quoái vật tức giận gầm gừ.Tôi thoi tiếp, rồi quơ một nắm tuyết, tôi ném ngay vào mặt nó.

Khi con gấu đang rụi mắt, tôi nhìn quanh cố tìm bất cứ thứ gì làm vũ khí thay vì cầm hai tay trần.Lúc đầu không thấy gì có thể dùng được, nhưng rồi tôi chợt thấy những khúc xương rời khỏi xác.tôi đã có vũ khí rồi.

Con quoái vật nhìn lại được và đang xông tới tôi.Chân-trái vẫn còn nằm trên nền đất.Hai con sói điên cuồng sủa, nhưng không làm được gì để chống lại kẻ đang tấn công tôi.Con sói nhóm vẫn bám lấy cành cây rên ăng ẳng.

Chỉ còn mình tôi…đương đầu với con gấu.Sử dụng tất cả khả năng nhanh nhạy phi thường của ma-cà-rồng. tôi lăn lông lốc dưới những móng vuốt đang xòe ra, rồi đứng phắt dậy, nhắm đúng điểm, thúc sauu đầu khác xương vào ngay khoảng cổ hớ hênh của con vật.

Con gấu sững lại, mắt lồi ra, hai chân trước buông thõng.Nó cứ đứng đó, đau đớn, thở hổn hển với khúc xương ghim trên cổ.Bỗng nó lăn đùng xuống đất, dãy đành đạch, rồi …chết.

Tôi bổ nhào, nằm đè lên xác con gấu, vừa run rẩy vừa khóc, vừa khϊếp đảm hơn vì đau.Đã từng thấy cái chết trước mắt, những chưa bao giờ tôi tham gia một trận đấu man rợ như thế này.

Sau cùng, một con sói cái-con hey e thẹn-mon men lại gần liếʍ mặt tôi.Tôi vỗ về để cho nó biết tôi không sao, rồi dụi mặt vào lông cổ nó, lau nước mắt.Bình tĩnh trở lại, tôi đứng dậy nhình quanh.

Con sói cái kia đang đứng bên gốc cây nhẹ nhàng gọi sói con xuống.Con nhóc run bần bật còn hơn cả tôi.Xác tên Tí – hon gần đó, máu thấm đỏ mặt tuyết.Chân-trái đã ngồi dậy, tự kiểm tra các vết thương.

Tôi lại gần, cám ơn Chân –trái đã cứu mạng mình.Không có mũ vải trùm đầu, trông nó xấu xí không tưởng tượng nổi.Da mặt xám xịt, mặt là một đóng vá víu lằng nhằng thẹo.Không mũi không tai; hai mắt xanh lè tròn xoe nằm gần đỉnh đầu, mà đầu thì không có một cọng tóc.

Nếu là lúc khác chắc tôi đã phát khϊếp, những sinh vật này vừa liều mạng cứu tôi, nên lòng tôi chỉ tràn ngập một niềm biết ơn nó.Tôi hỏi:

-Không sao chứ, Chân –trái?

Nó ngửng lên gật đầu.Tôi gượng cười:

-Chúng ta vừa thoát hiểm.

Nó lại gật đầu.Tôi bảo:

Cảm ơn nhiều lắm.Không có Chân – trái, mình đã chết rồi.

Ngồi xuống cạnh Chân-trái, nhìn con gấu, rồi nhìn xác tên Tí-hon kia, tôi bảo:

-Mình rất tiếc.Bây giờ chúng ta chôn anh ta chứ?

Chân-trái lắc cái đầu to đùng, ngập ngừng định đứng dậy rồi lại thôi.Nó nhìn thẳng mắt tôi.Tôi nhìn lại hỏi han.Với anh nhìn của nó, tôi cảm thấy như nó định nói điều gì.

Đưa tay lên, Chân-trái nhè nhẹ kéo cái mặt nạ che nửa mặt xuống, để lộ cáu miệng rộng đầy răng vào khè nhọn hoắt.Nó thẻ lưỡi – cái lưỡi xám xịt như màu da – liếʍ môi.Khi mà môi đã ướt, nó uốn éo mấy lần rồi làm một diều mà tôi tin chắc cái tên Tí-hon không bao giờ có thể làm. Với âm thanh như của một cái máy, giọng lí nhí, chậm chạp…Chân-trái nói:

-Tên…không là Chân-trái.Tên …là Harkat Mulds.

Rồi miệng nó méo xệch, gần giống như cười.