Chương 24: Thật Sự Là Càng Ngày Càng Thích Bản Thân Mình Hơn

Nhìn nụ cười của cô gái, nét mặt của Tạ Đình Kha càng thêm sắc bén.

Cô chính là con chuột phiền phức đó, bàn chân nhỏ đáng ghét của cô trêu chọc, vuốt ve qua ống quần anh ta, suýt nữa thì chạm vào chỗ quan trọng của anh ta rồi.

Anh ta chỉ hận không thể gϊếŧ cô luôn.

Bữa tiệc gia đình kết thúc.

Đột nhiên bà Tạ hỏi: “Viện Viện đâu rồi?”

Trần Uyển Như nhịn cả buổi tối, cuối cùng cũng có cơ hội mở miệng: “Bạn của Viện Viện xảy ra chút chuyện nên con bé tới bệnh viện rồi ạ.”

“Mẹ cũng biết đấy, từ trước đến nay luôn là Thời Diên gây họa, sau đó Viện Viện sẽ phải giải quyết hậu quả.”

“Dù chỉ là con gái của nhà họ Từ nhỏ bé, dù nhà họ Tạ chúng ta không cần để tâm nhưng cũng không cần thiết phải kết thù, huống chi cô gái bị thương kia còn là bạn thân của Viện Viện, nếu Viện Viện bỏ mặc không quan tâm, mẹ, mẹ nghĩ xem nhà họ Bạch sẽ nhìn Viện Viện thế nào? Viện Viện là con dâu tương lai của nhà họ Bạch, từ những chuyện nhỏ nhặt cũng nên bồi dưỡng để con bé có phong thái của một vị chủ mẫu, có thêm một người bạn vẫn hơn có thêm một kẻ thù.”

Bà Tạ gật đầu: “Viện Viện đúng là đứa trẻ chu toàn.”

Một đứa cháu gái ngu ngốc và một đứa cháu gái thông minh, cả hai đều có lợi cho nhà họ Tạ.

Tạ Thời Diên nhếch đuôi mắt hồ ly, nói với vẻ khinh thường: “Cái loại tay ngoài dài hơn tay trong, chị gái bị chụp trộm ảnh riêng tư mà cô ta còn có tâm trạng chạy đi xin lỗi thủ phạm, đúng là thứ hạ tiện.”

Bà Tạ cau mày, câu này nghe cũng có lý.

Với quyền thế của nhà họ Tạ, chuyện Tạ Thời Diên đánh người cùng lắm chỉ cần đền tiền là xong.

Tạ Viện Viện là người nhà họ Tạ, lấy danh nghĩa nhà họ Tạ đến bệnh viện thăm hỏi thủ phạm đã làm hoen ố danh tiếng nhà họ Tạ...

Bà Tạ vốn là người rất kiêu ngạo, đối với những kẻ có địa vị thấp hơn bà luôn hành xử giống Tạ Thời Diên hôm nay, đánh người thì có là gì, hồi còn trẻ bà ta còn cố tình lái xe đâm người nữa kìa.



Bà đã biết chuyện Tạ Thời Diên bị Từ Nghiên bắt nạt từ lâu rồi.

Chỉ là lười quản thôi.

Cho dù bà có ra tay che chở Tạ Thời Diên thì Tạ Thời Diên cũng không học được cách tự phản kháng.

Phải đợi đến khi nào Tạ Thời Diên chủ động phản kháng, lúc đó cô mới đáng để bà nhìn thẳng.

Không biết bà Tạ nghĩ đến điều gì mà giọng nói rất lạnh lùng: “Chuyện hôn sự của Viện Viện và Bạch Gia Thuật không được xảy ra sơ suất gì, nếu không thì những chuyện nó làm bây giờ đều sẽ trở thành trò cười.”

“Còn Thời Diên, cháu cũng đừng gây sự với Viện Viện nữa, bà không muốn nhìn thấy chuyện leo lên giường người khác lần thứ hai đâu.”

Tạ Thời Diên gật đầu: “Vâng thưa bà, cháu biết rồi.”

Cô sẽ không leo lên giường Bạch Gia Thuật.

Đổi lại Bạch Gia Thuật leo lên giường cô thì được chứ.

Cô muốn để mẹ con Trần Uyển Như tận mắt chứng kiến cảnh tượng này.

...

Trần Uyển Như đợi cả một buổi tối mà không thấy Tạ Thời Diên gặp họa lớn.

Bà ta nhịn một bụng lửa giận, không biết nên trút ra thế nào.

Nói đi nói lại, ba ta vẫn có chút oán hận Tạ Đình Kha, nếu không phải tại anh ta xen vào chuyện người khác, dẫn Tạ Thời Diên đến bệnh viện, thì Tạ Thời Diên không bao giờ có thể gặp được Bạch Gia Thuật.

Tạ Thời Diên đến bệnh viện một lần, trực tiếp chọc Tạ Viện Viện phát khóc.



Sau mấy lần giao tranh, mẹ con họ đều bị Tạ Thời Diên mặt dày vô sỉ áp chế.

Tạ Thời Diên không cần danh tiếng gì nữa, bất kể dư luận công kích, sỉ nhục, nguyền rủa cô thế nào, hàng nghìn hàng vạn người để lại bình luận rủa cô đi chết, xúi giục cô tự tử thì cô cũng chẳng quan tâm.

Cho dù scandal dụ dỗ đàn ông không thành được đăng tải trên trang nhất của mọi tờ báo.

Cô vẫn vui vẻ đi mua sắm, vẫn thoải mái đến dự bữa tiệc gia đình.

Tạ Thời Diên không quan tâm dư luận, dư luận không thể làm tổn thương cô được.

Trần Uyển Như tức đến nỗi tối không ngủ nổi.

Tạ Đình Kha cũng mất ngủ cả đêm, sáng hôm sau trời còn chưa sáng đã ra khỏi nhà.

Sáng sớm, cô thiếu nữ cầm chiếc gương nhỏ xinh xắn, thích thú ngắm nghía khuôn mặt mình.

Làn da trắng mịn không tì vết, nhìn từ góc độ nào cũng không tìm ra được khuyết điểm.

“Thật sự là càng ngày càng thích bản thân mình rồi.” Cô cười tủm tỉm, càng nhìn càng thấy hài lòng.

Đám hầu gái đều thầm lắc đầu.

Đại tiểu thư điên thật rồi.

Gây họa bên ngoài thì không nói, không biết về nhà lại chọc giận tổng giám đốc Tạ thế nào.

Tối qua tổng giám đốc Tạ về nhà với vẻ mặt rất đáng sợ, bất kể Tạ Thời Diên nói gì với anh ta thì anh ta cũng không để ý.

Anh ta chỉ ra lệnh, Tạ Thời Diên phải giữ khoảng cách với anh ta.