Chương 12

"Sau khi kiểm tra, hai người trong chiếc xe con gồm tài xế và hành khách, một người chỉ bị thương nhẹ, một người bị thương nặng sau khi phẫu thuật được chuyển vào ICU tạm thời vẫn chưa tỉnh. Tài xế xe vận tải bị nghi ngờ lái xe trong lúc mệt mỏi, hiện tại đã bị cảnh sát khống chế.”

Ông Tôn nhìn thấy hiện trường chiếc xe gặp sự cố trên bản tin, cửa sổ sau của chiếc xe con đã bị một thanh chắn trên hàng rào bảo vệ đâm xuyên qua, nếu lúc ấy có người ngồi ghế sau thì tám chín phần mười sẽ bị đâm xuyên người, còn nếu như hai người trong chiếc xe con lúc đó không thắt dây an toàn thì cũng không thể sống sót nổi.

Ông Tôn không nhịn được nhìn về phía Khương Tô.

Khương Tô đang ngồi trên ghế sô pha mới vừa mua hôm qua, uống nước trái cây tươi ngon vừa ép, tràn đầy hứng thú nhìn bản tin, giống như tin tức này chẳng liên quan gì đến cô cả.

——

Lúc này Trương Kỳ Phong nằm ở trên giường bệnh trong phòng bệnh VIP đang xem bản tin mười hai giờ, thấy hiện trường tai nạn, nhìn cái thanh chắn đâm xuyên qua cửa sổ ghế sau, ông ta không khỏi đưa tay xoa ngực, nghĩ lại mà thấy sợ.

“Anh xem, bình thường em nói với anh biết bao nhiêu lần, đi xe phải chú ý an toàn nhất định phải thắt dây an toàn, nói không chừng ngày nào đó có thể cứu được anh một mạng! Anh xem, nếu không phải đêm qua anh thắt dây an toàn nói không chừng bây giờ anh không nằm ở đây đâu, mà là nhà xác đó!” Người nói chuyện chính là một quý bà đang ngồi cạnh giường bệnh.

Đừng nhìn vẻ ngoài của Trương Kỳ Phong trông bình thường không có gì nổi bật, lại còn có cái bụng bia to tướng, bà xã của ông ta chính là một người đẹp danh xứng với thực, trông khoảng chừng ba mươi lăm tuổi, cho dù là vóc dáng hay là khuôn mặt đều được chăm sóc vô cùng tốt, dáng người đẫy đà, khuôn mặt kiều diễm, khóe mắt không có một nếp nhăn, đến cả phần cổ là nơi dễ lộ ra tuổi tác của phụ nữ nhất mà cũng không có một nếp nhăn nào.

Tuy rằng chồng gặp tai nạn xe cộ phải nằm viện, nhưng trước khi ra ngoài bà ta vẫn không quên trang điểm cẩn thận rồi mới đi, điều khác biệt duy nhất với ngày thường có lẽ là không dán lông mi giả và giọng điệu nói chuyện với chồng không hề khách sáo một chút nào.

Mà Trương Kỳ Phong bình thường luôn nóng như lửa nhưng giờ đây nghe vợ mình nói những lời khó nghe như vậy thì cũng chẳng hề nổi nóng, ngoan ngoãn đến bất ngờ.

Bà xã Trương Kỳ Phong nói: “Có điều đúng là lạ ghê, bình thường anh không bao giờ ngồi ghế phụ cũng không thắt dây an toàn, tại sao đêm qua bỗng nhiên ngồi ghế phụ và thắt dây an toàn vậy? Chẳng lẽ đêm qua cha mẹ anh báo mộng cho anh à?”

So với tài xế tối hôm qua vừa trải qua ca phẫu thuật bây giờ còn nằm trong phòng ICU chưa biết sống chết thế nào, thì Trương Kỳ Phong cùng ngồi trên chiếc xe nhưng cơ thể chỉ bị chấn động não nhẹ và bầm tím vài chỗ, hoàn toàn có thể nói chính là kỳ tích.

Vừa nghe bà ta nói xong, Trương Kỳ Phong bỗng nhiên nhớ ra một chuyện quan trọng.

“Nhanh nhanh nhanh, giúp anh gọi thư ký Châu vào đây!”

“Gọi thư ký Châu làm gì?”

Trương Kỳ Phong nôn nóng: “Tạm thời em đừng hỏi, cứ gọi người vào cho anh!”

Một lát sau, thư ký Châu đi vào: “Tổng giám đốc Trương, anh gọi tôi sao?”

Trương Kỳ Phong nói: “Bây giờ cậu nhanh chóng đi chuẩn bị một phần quà tặng cho tôi, nhớ kỹ, nhất định phải có giá trị! Tôi cần phải đi thăm hỏi một vị cao nhân!”

Nhóm dịch: Nhà YooAhin