Quyển 4 - Chương 10: Nữ phụ thanh mai

Lý Đường Ngạn ngậm điếu thuốc trong miệng, ở trong phòng anh họ chơi bài, nghe tiếng bác gái gõ cửa, nói với anh họ Lý Cẩm An vẫn chưa về, gọi điện thoại cũng không nghe máy, không biết có phải ở trong thư viện quên hết thời gian rồi không, bảo anh họ đi đón cô.

Lý Đường Ngạn thấy anh họ không chơi nữa, anh liền trở về nhà mình ở bên cạnh. Trên đường đi anh nhận được một cuộc điện thoại: “Xong việc rồi? Tôi sẽ lập tức chuyển số tiền còn lại cho anh.”

“Không cần cho tôi xem, tôi nhìn mà ghê tởm, tôi có thể tin tưởng đạo đức nghề nghiệp của các anh. Các anh không thật sự bắn vào bên trong cô ta chứ? Được rồi, tôi tin các anh, đúng rồi, trước khi Hoắc Quyền đến, các anh phải nhanh chóng rời đi, đừng để anh ta gặp được các anh ở bên ngoài.” Sau khi ngắt điện thoại, Lý Đường Ngạn thầm mắng một câu “Kỹ nữ chết tiệt”.

Đêm đó, dường như nhà bác cả xảy ra chuyện gì đó, Lý Đường Ngạn mơ hồ nghe được tiếng bác gái kêu khóc, nhưng đến lúc anh đứng dậy mở cửa sổ nghe ngóng, bên ngoài đã yên tĩnh trở lại.

Sáng sớm lúc anh ra ngoài chạy bộ, không thấy anh họ đi ra, hai ngày liên tiếp đều không gặp được anh ấy, anh sang nhà bên cạnh gõ cửa, lại nghe bác cả nói ba người họ đã đi Hồng Kông rồi, bác cả nói có chút mơ hồ, dường như là có họ hàng nào đó sắp không qua khỏi, bác gái dẫn hai anh em sang đưa tiễn.

Vốn dĩ Lý Đường Ngạn còn chưa ý thức được xảy ra vấn đề, mãi đến khi anh trông thấy Tần Dung Hân, kỹ nữ chết tiệt đấy một chút cũng không bị làm sao.

“Anh có bệnh à? Hơn nửa đêm dám chơi tôi? Hại tôi lạc đường hơn một tiếng đồng hồ mới tìm được chỗ anh cho định vị, kết quả người ở bên kia là Lý Cẩm An, tôi hỏi cô ấy mắc bệnh thần kinh gì mà vào hùa với anh chơi xỏ tôi, người phụ nữ này còn dám dùng đá ném tôi, tôi nhổ vào!” Trên trán Hoắc Quyền vẫn còn quấn băng gạc.

Vẻ mặt Tần Dung Hân ngơ ngác mờ mịt, muốn hỏi thăm nhưng lại sợ Hoắc Quyền xấu tính không dám mở miệng, nghe được lời sau đó của anh ta, cô ta mới cười mất tự nhiên: “Lý Cẩm An nói có chuyện muốn tìm anh, em cũng không biết cô ấy muốn làm gì.”

Lý Đường Ngạn đang đứng sau lưng Hoắc Quyền, nghe thấy vậy, mặt cắt không còn một giọt máu.

Sau khi trở về nhà, anh ôm mặt, vô cùng đau lòng áy náy, anh biết rõ, chính anh đã hủy hoại em họ mình rồi.

Đến khi Lý Cẩm An quay trở lại, em họ ngây thơ hồn nhiên thích nói thích cười đã không còn nữa rồi, tuy vẻ mặt vẫn luôn tươi cười như vậy, nhưng Lý Đường Ngạn biết rõ, cô đã thay đổi rồi.

“Anh, em thích Hoắc Quyền, anh giúp em theo đuổi anh ta đi!” Lý Cẩm An ngẩng mặt lên, vẻ mặt tươi cười tủm tỉm.

“Được.” Lý Đường Ngạn không dám nhìn thẳng vào mắt cô, cũng không thể từ chối yêu cầu của cô, chỉ có thể cưng chiều cô, đáp ứng cô, làm mọi cách để bù đắp cho cô.

Anh lợi dụng những si tâm vọng tưởng của Tần Dung Hân dành cho mình, dạy cho Hoắc Quyền cách theo dõi kiểm soát bạn gái chặt chẽ 360 độ không góc chết, nắm giữ hành tung của bạn gái, cuối cùng khiến cho Tần Dung Hân không thể chịu nổi nữa, muốn chia tay. Hoắc Quyền vì chuyện này mà điên cuồng nổi giận, thề không thể bỏ qua cho cô ta, hết thảy đều do bàn tay Lý Đường Ngạn nhúng vào.

Lý Đường Ngạn nắm tay Lý Cẩm An, dịu dàng nói với cô: “Chờ một chút, Hoắc Quyền sẽ là của em sớm thôi.”

Lý Cẩm An mỉm cười, ôm lấy anh từ phía sau, vùi mặt vào lưng anh: “Em biết anh tốt với em nhất mà.”

Dưới sự nuông chiều dung túng vô hạn của anh, quan hệ giữa anh và Lý Cẩm An ngày càng nguy hiểm hơn, có lẽ anh cũng không phát hiện ra, cũng có lẽ là hành động bản năng của anh.

Chính anh là người khiến cho Lý Cẩm An xóa nhòa ranh giới giữa anh em họ. Chính anh vì một câu nói không muốn có chị dâu của Lý Cẩm An, tựa như một trò đùa, anh lại lừa gạt người nhà, vội vàng tìm người đẻ thuê, sinh ra con gái Tiểu Ngữ.

Chính anh là người mỗi khi cô ở bên ngoài chơi tình một đêm, hoan ca tɧác ɭoạи, sẽ buộc cô trở về, khiến cô lầm đường lạc lối biết quay đầu lại.

Anh nói với cô, nếu em muốn chơi, anh chơi cùng em, người bên ngoài không sạch sẽ, dễ bị lây bệnh.

Nhưng anh không biết Lý Cẩm An đang nghĩ điều gì.

Cô đã trở thành bạn gái của Hoắc Quyền như ý nguyện, lại dần trở nên xa cách với anh, lúc xa lúc gần, căn bản cô không để Hoắc Quyền ở trong lòng.

Cô đã dùng mọi cách để khiến Tần Dung Hân ly hôn và trở về nước, lại còn nói trước mặt mẹ Hoắc Quyền rằng anh ta vẫn còn tình cảm với Tần Dung Hân, vì vậy cô không có ý định kết hôn vào lúc này.

Thậm chí cô còn có quan hệ xá© ŧᏂịŧ với Hoắc Quyền.

Lý Đường Ngạn hiểu rõ tính cách của Hoắc Quyền, nếu không phải có ấn tượng tốt với Lý Cẩm An, sinh lòng hứng thú, cho dù Lý Cẩm An có chủ động dụ dỗ, Hoắc Quyền cũng không thèm để ý đến cô. Nhưng một khi cô và Hoắc Quyền đã lên giường với nhau rồi, với tính cách nghiêm túc lý trí của Hoắc Quyền, nhất định là không phải Lý Cẩm An không được.