Quyển 4 - Chương 2: Nữ phụ thanh mai

Thật ra lý do mà Lý Cẩm An từ chối Hoắc Quyền là lừa anh ta, buổi tối cô thật sự có hẹn, nhưng không phải bữa tiệc cùng giám đốc bộ phận.

Cô có hẹn với Tần Dung Hân.

Các cô là thanh mai trúc mã cùng lớn lên trong một mảnh vườn, trước kia mọi người có quan hệ khá tốt, ngoại trừ Lý Cẩm An và Hoắc Quyền.

Khi Lý Cẩm An lái xe vào bãi đậu xe, Lý Đường Ngạn đã đứng ở ven đường chờ cô.

“Anh đến thật rồi!” Lý Cẩm An đi về phía anh, mi mắt cong cong, chưa nói đã cười.

Lý Đường Ngạn dập tắt điếu thuốc, vẻ mặt buồn bực: “Không phải em hẹn sao? Sao gọi là anh tới thật rồi?”

“Lão Hoắc hẹn em hôm nay về nhà họ Hoắc ăn cơm, em đùn đẩy, sau đó đưa ra ý tưởng để anh cùng anh ấy về nhà ăn cơm, em còn nghĩ rằng dựa vào quan hệ thắm thiết của hai người, anh ấy sẽ vui vẻ ôm eo anh về nhà họ Hoắc chứ!”

Lý Đường Ngạn bất đắc dĩ: “Em cứ đùa giỡn nữa đi! Chờ đến ngày nào đó khiến Hoắc Quyền thật sự tức điên rồi, xem em làm thế nào để kết thúc.”

Lý Cẩm An thân mật kéo tay anh ấy: “Tiểu Ngữ được thím đón đi rồi, con bé bỏ được người ba này sao?”

“Không đưa đi không được, anh không có thời gian dẫn theo con, nó nhỏ như vậy cũng không thể đưa đến nhà trẻ, trong thời gian ngắn vẫn chưa tìm được bảo mẫu phù hợp, lần trước anh rầu đến quay mòng mòng đấy!” Lý Đường Ngạn cảm thấy hối hận vì đã muốn có con. Nếu không phải mẹ chịu hỗ trợ giúp đỡ, anh đã nghĩ đến chuyện đưa nó đến cô nhi viện, ném vào đó một số tiền đợi nó lớn thành người rồi đón trở về.

“Em đã nghĩ giúp anh một cách hay rồi, anh và Tần Dung Hân trở thành một cặp, anh giúp cô ta nuôi con trai, cô ta giúp anh nuôi con gái, quá xứng đôi rồi!”

Lý Đường Ngạn nhéo gương mặt của cô: “Lý Cẩm An, em không ghẹo người khác sẽ chết đúng không!” Cô biết rõ anh mâu thuẫn như thế nào mà còn cố ý nhắc lại chuyện này.

“Anh không cho em nhắc, một lát nữa Tần Dung Hân sẽ tự nhắc với anh.” Năm đó, quan hệ của mấy người bọn họ là món nợ rối tung rối mù, nếu không phải thời gian làm phai mờ bớt vẻ âm u, bây giờ mọi người cũng không có cách nào bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện.

“Anh đã kết hôn, mẹ trên danh nghĩa của đứa nhỏ là cố vấn ngoại giao ở Tây Á.” Nói là trên danh nghĩa bởi vì Lý Đường Ngạn tìm người kết hôn giả trên danh nghĩa để đứa trẻ sau này có tương lai.

“Nói thật giống như Tần Dung Hân không cạy ra được gì từ anh.” Lý Cẩm An xùy một tiếng.

Trước khi bước vào sảnh lớn nhà hàng, Lý Đường Ngạn nhéo mạnh vào thịt trên mông Lý Cẩm An, trả thù lời nói của cô vừa rồi.

Lý Cẩm An hẹn Tần Dung Hân ăn cơm, thật ra ngoài việc muốn biết tình hình của cô ta gần đây, còn muốn biết một chút hướng phát triển trong tương của cô ta.

“Bạn trai cũ của cậu bây giờ là bạn trai trên danh nghĩa của tớ, nếu cậu muốn nhận lại, tớ dâng hai tay.” Lý Cẩm An thường tới Canada công tác vài lần trong năm. Bởi vì có công việc kinh doanh cần qua lại với chồng của Tần Dung Hân, thường xuyên liên hệ với cô ta, nên hai người gặp mặt cũng không có gì lạ.

Thật ra vài người bạn thân đều biết thái độ của Tần Dung Hân đối với Hoắc Quyền tránh còn không kịp như tránh khủng bố. Nghe nói lúc hai người vừa chia tay, mặt mũi Tần Dung Hân lập tức biến sắc khi nghe nhắc tới tên của Hoắc Quyền.

Bây giờ mọi người đã trưởng thành hơn nhiều, Lý Cẩm An nhắc tới Hoắc Quyền, Tần Dung Hân đã có thể đối mặt mà không đổi sắc mặt nữa rồi.

“Không được. Tớ nghe nói tính tình của anh ta vẫn nóng nảy như trước, tớ già rồi, không chịu nổi tình tình cuồng nhiệt đó của anh ta đâu.” Tần Dung Hân vẫn xinh đẹp động lòng người như trước, chỉ là đã trải qua một chút suy sụp, khiến vẻ đẹp của cô ta trở nên kém sắc và già nua.

Lý Đường Ngạn ngồi ở bên cạnh, ngoại trừ vài câu chào hỏi trò chuyện lúc đầu, anh không nói thêm câu nào.

Tần Dung Hân nhiều lần nhắc đến vợ và gia đình của anh, nhưng anh và Lý Cẩm An hiểu ý bỏ qua.

“Cậu và Angeli làm sao vậy? Năm trước tớ ăn cơm cùng các người vẫn tốt mà, sao đột nhiên lại chia tay rồi?” Lý Cẩm An thắc mắc khó hiểu hỏi cô ta.

Tần Dung Hân nhíu mày: “Giữa chúng tớ có rất nhiều vấn đề không thể thỏa hiệp, chưa ly hôn là vì con thôi. Lần này anh ta rất quá đáng, tớ không tha thứ được nữa, mới dẫn theo con về nước.”

Lý Đường Ngạn đột nhiên liếc Lý Cẩm An một cái.

“Không sao, về nước cũng tốt. Cậu vẫn còn nhiều bạn bè ở bên cạnh giúp đỡ, ở đây có tài nguyên của nhà họ Tần, cậu làm gì cũng không cần lo lắng.” Lý Cẩm An nắm lấy tay cô ta an ủi.

Tần Dung Hân không phản ứng gì với đề tài này, dường như cô ta cũng không có ý định phát triển sự nghiệp của mình.

Trong lúc dùng bữa, cô ta vẫn luôn nhìn Lý Đường Ngạn muốn nói lại thôi, nhìn sang Lý Cẩm An muốn dò la về thân phận của vợ Lý Đường Ngạn. Rõ ràng cô ta không có tâm tư gây dựng sự nghiệp, chỉ muốn dẫn theo con trai đi lấy chồng, hơn nữa còn phải xem xét kỹ người được chọn.

Lúc còn trẻ, Tần Dung Hân đã là người yêu bằng não (yêu bằng lý trí), bởi vì Hoắc Quyền có gia thế không tầm thường, ngoại hình đẹp trai hơn người, thái độ với cô ta lại đặc biệt, khiến lòng hư vinh của cô ta càng sinh sôi mãnh liệt, vui vẻ đồng ý quen anh ta.

Kết quả hóa ra du͙© vọиɠ chiếm hữu của Hoắc Quyền quá cao, tính tình dễ cháy hay bùng nổ, vô cùng nguy hiểm. Cô ta chịu đủ loại tra tấn, khổ đủ đường. Thế mà lại yêu Lý Đường Ngạn - người anh em tốt của Hoắc Quyền.