Quyển 1 - Chương 3

Những ngày tiếp theo của Lâm Nguyên Khê, có thể nói là trôi qua vô cùng nước sôi lửa bỏng.

Ban ngày lúc đọc sách, Ninh Uyển biến thành hình người sẽ lẳng lặng đứng một bên. Hắn xưa nay rất thích đốt lư hương trong phòng, vì hương tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt, vậy mà công việc đốt hương này lại bị Ninh Uyển này tự nhiên ôm lấy.

Từ khi nhà hắn có thêm cô ở trong, đi học về khát nước trên tay luôn có một chén trà nóng, đói bụng đến phòng bên cạnh liền có đồ ăn tươi ngon, than lửa trong nhà lại càng chưa từng tắt. Ngay cả sau khi hắn dậy sớm tập thể dụng buổi sáng, trong phòng luôn có một thùng nước nóng đã đun sôi...

Mỗi lần hắn ngẩng đầu rời khỏi trang sách, một nữ tử tuyệt sắc lẳng lặng ngồi đối diện sẽ đập vào hốc mắt hắn.

Da thịt của cô trắng nõn hồng hào, lông mày dài mắt phượng, miệng anh đào nhỏ nhắn. Nhìn vẻ mặt ngây thơ của cô quả thực vô cùng hấp dẫn hắn, liền khiến hắn dậy sóng, vội cúi đầu nhìn tiếp trang sách. Mà nguyên do cũng phải kể đến nữ tử đối diện còn có một cặp nhũ tuyết đầy đặn, trắng trẻo như chọc vào mắt hắn vậy.

Lâm Nguyên Khê nuốt nước miếng, cơ hồ cùng lúc đó, vật ở giữa hai chân hắn bỗng ngẩng đầu. Lâm Nguyên Khê hô hấp căng thẳng, đang chuẩn bị sai cô rời đi. Cùng lúc đó, Ninh Uyển đứng lên xoay người một cái, một tiểu bạch hồ ly đáng yêu xuất hiện trên bàn, liền lấy tay trái của hắn làm gối đầu để ngủ.

Lâm Nguyên Khê vẻ mặt có hơi buồn bực, muốn đuổi con hồ ly này đi, nhưng thế nào cũng không nỡ giơ tay lên, ngay cả lật sách cũng dùng tay phải, động tác cực kì nhẹ nhàng, sợ nó gối đầu không đủ thoải mái.

Có những lúc Ninh Uyển không trả lời tiếng hỏi thăm của hắn, hắn mở cửa đi vào, đập vào mắt hắn lại là nữ tử đang tắm rửa: eo thon, tấm lưng dài mảnh khảnh, trông vừa hồn nhiên lại phong tình.

Hắn vì thế bối rối lui ra ngoài, đối với việc này hắn không tức giận Ninh Uyển, mà cảm thấy oán hận chính mình: một người đọc đủ các loại thánh hiền thư như hắn, lại không có cách nào giữ chặt cảm xúc lúc này.

"Ninh nhi, ngươi không thể hóa thành tiểu hồ ly tắm rửa sao?" Về cách xưng hô thân mật này, là lúc mà Ninh Uyển hóa thành bạch hồ ly mà thành. Đối với cục bông tuyết đáng yêu mà xưng hô Ninh cô nương, hắn cũng cảm thấy không được tự nhiên, vì thế liền gọi là Ninh nhi, mang theo thân mật mà chính hắn cũng chưa từng phát hiện.

"Lâm công tử, nếu lông của hồ ly không được lau khô, Ninh nhi sẽ bị nhiễm phong hàn..."

"Ngươi... ngươi là hồ yêu, chẳng nhẽ không có pháp thuật?" Trực giác Lâm Nguyên Khê biết là cô đang lừa gạt người khác.

Ninh Uyển quay đầu lại: "Lâm công tử, tất cả pháp lực của ta, đều dùng để làm việc mỗi ngày hầu hạ công tử."

Mấy chữ cuối cùng thấp đến gần nỉ non, không có gì ngoài ý muốn, vành tai Lâm Nguyên Khê đã đỏ đến muốn nhỏ máu.

Lâm Nguyên Khê chạy trối chết, hung hăng nghĩ đêm nay nhất định không để mềm lòng, nhất định phải để cho vật nhỏ quấn người này tự mình trèo lên giường ngủ.

Nhưng mà đến buổi tối, ánh mắt ướt đẫm của tiểu hồ ly cứ chớp chớp nhìn chằm chằm hắn, giống như bị vứt bỏ ủy khuất đến đáng thương. Lâm Nguyên Khê bỗng chốc mềm lòng, nghĩ đây là lần cuối cùng, lập trường vừa nãy đã lập tức lung lay.

"Ninh nhi, đây là lần cuối cùng."

Ninh Uyển vẫn như cũ nằm sấp ở ngực nam tử, đối với lời nói của hắn một mực làm ngơ.

Thông qua một khoảng thời gian ở chung, nàng phát hiện thư sinh này trong nhà giàu có, sinh ra phú quý, hắn thực sự thích đọc sách, cũng không phải là một nam tử hệ cấm dục luôn cố gắng thi đậu công danh trong nguyên tác, ngược lại thập phần chú trọng rèn luyện thân thể, dễ mềm lòng lại thuần tình.

Đại khái là nguyên tác toàn thịt là thịt, cũng không khai thác nhân vật quá nhiều.

"Còn nữa, buổi tối không được hóa thành hình người, biết chưa?" Sau khi thổi tắt đèn đuốc, Lâm Nguyên Khê ôm lấy tiểu hồ ly, lập trường không kiên định nói. Tiểu hồ ly ở trong vòng ngực hắn, hắn quên mất rằng ở dạng thú nó cũng không thể mở miệng nói chuyện.

Hít thở thật sâu, mỗi người đều là tâm viên ý mã. Trong nháy mắt một tháng trôi qua, đôi khi có trêu chọc cũng hết sức chăm sóc tận tình, làm cho Ninh Uyển thành công tồn tại trong lòng nam chủ, nhưng bước đầu tiên của nhiệm vụ lại chưa thực hiện được...