Chương 52.1: Giận dỗi

Thời gian phỏng vấn cũng đã khá lâu, khi đó Trương Thiếu Ngôn còn chưa hoàn toàn tiếp quản Trương gia. Chắc hẳn Điền Tư Đồng đã tốn không ít công sức mới có thể tìm ra bài phỏng vấn này.

Đỗ Hữu Vi bấm vào bài phỏng vấn, đó là một bải báo rất bình thường, nội dung đều liên quan đến tài chính. Đỗ Hữu Vi không có nhiều hứng thú với những điều này, nhưng nhân vật chính là Trương Thiếu Ngôn, vì vậy cô vẫn cố gắng đọc hết bài báo.

Nếu không phải do cô đọc kỹ thì có lẽ cô sẽ không phát hiện ra ở giữa bài phỏng vấn Trương Thiếu Ngôn đã đưa ra tiêu chuẩn chọn bạn đời của mình.

Đỗ Hữu Vi còn cảm thấy phóng viên đặt ra mấy câu hỏi chuyên nghiệp phía trước cũng chỉ để che đậy cho câu hỏi này, mục đích cuối cùng chính là hỏi Trương Thiếu Ngôn về tiêu chí chọn bạn đời của anh.

Trương Thiếu Ngôn từ trước tới nay đều không nói nhiều, kể cả khi trả lời các câu hỏi của phóng viên, anh vẫn kiệm lời như vàng. Về câu hỏi tiêu chuẩn chọn vợ, anh chỉ trả lời bảy chữ: Phụ nữ trưởng thành, biết nấu ăn.

Đỗ Hữu Vi: "..."

Cô lập tức so sánh với chính mình, cô đáp ứng được hai trong bảy chữ - “Phụ nữ”.

Cô đạt 2/7 tiêu chuẩn của Trương Thiếu Ngôn! Quả nhiên là cô!

Đỗ Hữu Vi tức giận thoát khỏi bài phỏng vấn, cô còn chưa kịp mắng Điền Tư Đồng, Điền Tư Đồng đã gửi cho cô một tin nhắn trước: "Đỗ Hữu Vi, cô đừng quá tự mãn, tiêu chuẩn chọn bạn đời của Trương Thiếu Ngôn hoàn toàn không giống cô. Anh ấy chẳng qua là cảm thấy cô mới mẻ, gặp thời thì chơi đùa qua đường mà thôi."

Đỗ Hữu Vi rất tức giận, nhưng cô không thể để đối phương cảm thấy mình đang rất tức giận, nếu không sẽ khiến đối phương đắc ý. Cô kìm nén mọi lời nói tục tĩu trong bụng, nở nụ cười tươi gửi tin nhắn cho Điền Tư Đồng.

Phú hào bình thường Đỗ Hữu Vi: Ai cần cô lo, đồ phù thủy già. :)

Sau khi gửi, cô nhanh chóng xóa Điền Tư Đồng không cho Điền Tư Đồng cơ hội trả lời! Quá là sảng khoái!

Mắng xong liền chạy, Đỗ Hữu Vi lại âm thầm bình tĩnh lại một chút, sau đó chạy đi làm phiền Vệ Duệ.

Hữu Vi Vi: Duệ à, vừa rồi Điền Tư Đồng gửi cho tớ một bài phỏng vấn, trong đó Trương Thiếu Ngôn nói tiêu chí chọn bạn đời của anh ấy là “Phụ nữ trưởng thành, biết nấu ăn”!

Hữu Vi Vi: [khóc.jpg]

Vệ Duệ đúng là bạn thân của cô, dù đang ra ngoài gặp gỡ “bạn ảo” nhưng vẫn không quên trả lời tin nhắn của cô.

Vệ Duệ: Ngoan nào, đừng khóc, những tiêu chuẩn chọn bạn đời mà đàn ông nói toàn là nhảm nhí, đừng tin.

Hữu Vi Vi: Thật sao? [tủi thân]

Vệ Duệ: Đương nhiên rồi, bọn họ chỉ có một tiêu chuẩn duy nhất để chọn bạn đời, đó là NGỰC KHỦNG.

Hữu Vi Vi:……………

Còn thê lương hơn nữa!!!

Đỗ Hữu Vi nhìn xuống chỗ nào đó trên người, không khỏi cảm thấy buồn bực.

Hừ, đồ đàn ông chó.

Trương Thiếu Ngôn ra khỏi phòng tắm, thay một bộ quần áo ở nhà mới đi xuống lầu. Đỗ Hữu Vi đang ngồi trong phòng ăn, hai tay chống cằm, vẻ mặt rất không vui.

Trương Thiếu Ngôn liếc nhìn quản gia, quản gia lắc đầu với anh, bày tỏ chính mình cũng không biết tại sao Đỗ tiểu thư đột nhiên tức giận.

Trương Thiếu Ngôn đi đến bàn ăn và nhìn xuống Đỗ Hữu Vi một chút: "Làm sao vậy? Bánh kem làm thất bại sao?"

“Hừ!” Đỗ Hữu Vi quay đầu sang một bên, thế mà còn muốn ăn bánh ngọt do cô làm!

Hành động trẻ con của cô khiến Trương Thiếu Ngôn bật cười, anh phân phó quản gia phục vụ bữa tối, sau đó kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Đỗ Hữu Vi: "Ai chọc tới em, sao lại ngồi đây hờn dỗi?"

Đỗ Hữu Vi vẫn quay đầu về phía anh, nhưng lần này lại nói thêm vài câu: “Còn ai nữa, đương nhiên là anh rồi.”

"Anh?" Trương Thiếu Ngôn nhìn chằm chằm vào cái đầu tức giận của cô một lúc, cười hỏi: "Em tức giận vì anh không gọi em lên tắm cùng sao? Anh sai rồi, lần sau nhất định anh sẽ kêu em lên."

"..." Đúng là chưa từng thấy qua người nào trơ trẽn như vậy. Cô quay đầu lại, nhìn Trương Thiếu Ngôn nói: "Em vừa đọc một bài báo, anh nói anh thích ngực khủng... Không phải, anh nói anh thích phụ nữ trưởng thành, biết nấu ăn."

Trương Thiếu Ngôn: "..."

Trương Thiếu Ngôn im lặng một lúc, anh không nhớ mình đã nói điều này khi nào: "Em thấy nó ở đâu?"

“Anh còn không thừa nhận à?” Đỗ Hữu Vi cầm điện thoại lướt một hồi, tìm được bài báo vừa rồi, “Anh tự nhìn đi.”

Trương Thiếu Ngôn cầm lấy điện thoại di động của cô và nhìn nó, cuối cùng có một chút ấn tượng: "Đây là lý do khiến em tức giận?"

Đỗ Hữu Vi không chịu thừa nhận: "Em tức giận khi nào? Em không tức giận."

Trương Thiếu Ngôn cười đưa điện thoại cho cô: "Câu hỏi này không có trong danh sách phỏng vấn, do phóng viên đột nhiên hỏi, anh vốn không muốn trả lời, nhưng nếu không trả lời thì hình như bọn họ cũng sẽ không bỏ qua."

Đỗ Hữu Vi giả vờ không quan tâm, nhưng vẫn lặng lẽ nghe anh nói.

Trương Thiếu Ngôn tiếp tục: "Anh chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này, khi đó anh không thích phụ nữ. Bởi vì không thích ai, nên anh đã trả lời một hình tượng trái ngược hoàn toàn với một người."

Đỗ Hữu Vi tò mò nhìn anh: "Là ai?"

"Mẹ anh."

Đỗ Hữu Vi: "..."

Hình như đúng là tiểu tiên nữ Yến Hân không liên quan gì đến cụm từ “Phụ nữ trưởng thành, biết nấu ăn.” :)

"...Mẹ anh có biết anh nói bà ấy như vậy không? Em sẽ mách bà ấy cho anh coi."

Trương Thiếu Ngôn mỉm cười nhìn cô: "Chuyện này thì tính là gì? Anh cũng không muốn con anh sau này bị vợ mình nuôi chết."

Đỗ Hữu Vi: "..."

Quào, hoá ra anh đã ôm hận nhiều năm như vậy.

Trương Thiếu Ngôn tiếp tục cười: "Nhưng còn chuyện ngực khủng..."

“A a a a a a a!” Đỗ Hữu Vi hét lên, ra sức ngắt lời anh.

Trương Thiếu Ngôn cười tới rung người, đồ ăn trong tay quản gia cũng run rẩy, suýt nữa rơi xuống.

Đỗ Hữu Vi đỏ mặt, tất cả là tại tên lưu manh Vệ Duệ kia hại cô!

“Ăn cơm trước đi.” Trương Thiếu Ngôn cầm thìa và bát lên, giúp Đỗ Hữu Vi múc một bát canh nhỏ vẫn còn đang bốc khói, “Bây giờ em hết tức giận rồi chứ?”

“Em không có tức giận.” Đỗ Hữu Vi thổi thổi canh trong bát, liếc nhìn anh, “Nhưng đêm nay em sẽ không ngủ với anh.”

Quản gia đang chuẩn bị rời đi suýt chút nữa vấp ngã.

Trương Thiếu Ngôn rất vui vẻ nói: "Vậy em ngủ ở phòng bên cạnh anh, anh sẽ bảo người làm sắp xếp lại phòng cho em."

"Không, em phải về nhà, em muốn trốn nhà đi!"

Tay gắp thức ăn của Trương Thiếu Ngôn dừng lại, khoé miệng cong cong nhìn cô: “Rốt cuộc là em về nhà hay trốn nhà?”

Đỗ Hữu Vi nói: "Em muốn trở về nhà của em và trốn khỏi nhà của anh!"

“Ồ.” Trương Thiếu Ngôn bình tĩnh dùng đũa gắp cho cô một món ăn khác.

Mặc dù Đỗ Hữu Vi đã nói ra những lời tàn nhẫn rằng cô sẽ bỏ nhà đi, nhưng cho dù là bỏ nhà đi thì cô cũng vô cùng lý trí.

Biểu hiện của sự lý trí ấy chính là dù có bỏ nhà ra đi cô cũng phải ăn một bữa thật no trước đã. Không thể để mình chịu thiệt được.

Đầu bếp nhà Trương Thiếu Ngôn tay nghề rất tốt, bữa cơm này Đỗ Hữu Vi ăn no nê, nếu Vệ Duệ nhìn thấy nhất định sẽ mắng cô một trận cho mà coi.

Cũng may cô có vóc dáng chuẩn, ăn nhiều nhưng không dễ tăng cân. Vệ Duệ trong lòng thầm ghen tị, còn hung hăng mắng cô đợi tới tuổi trung niên kiểu gì cũng sẽ gặp báo ứng.

Đỗ Hữu Vi chỉ bình tĩnh nói "Ồ" giống như Trương Thiếu Ngôn vừa rồi.

“Em ăn no rồi.” Đỗ Hữu Vi vừa nói, vừa cầm túi xách, khoác lên vai, chuẩn bị đi ra ngoài. Trương Thiếu Ngôn đang ngồi trên ghế sô pha gọi cô: "Em đi đâu vậy?"

Đỗ Hữu Vi nói: "Em đã bảo là em sẽ trốn khỏi nhà anh rồi, anh đừng có cản em."

Trương Thiếu Ngôn rũ mắt cười cười, đứng dậy mặc áo khoác: "Đã muộn như vậy, một mình em ở bên ngoài rất nguy hiểm, anh đưa em về."

Đỗ Hữu Vi suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng có lí vì vậy cô vui vẻ đồng ý để anh đưa cô về.

Trương Thiếu Ngôn không gọi tài xế mà tự mình lái xe đưa Đỗ Hữu Vi về. Trên đường đi, anh hỏi Đỗ Hữu Vi đang ngồi ở ghế phụ: “Quay về Đỗ gia sao?”

Đỗ Hữu Vi nghĩ nghĩ, cô đã nói với cha mẹ tối nay cô sẽ ở cùng Trương Thiếu Ngôn rồi, nếu bây giờ cô m đột nhiên quay lại, chắc chắn họ sẽ lại suy nghĩ nhiều. Nếu để họ nghĩ Trương Thiếu Ngôn đang bắt nạt mình thì có vẻ không hay lắm.

Không thể về nhà, cô chỉ có thể tìm Vệ Duệ. Nhưng Vệ Duệ vẫn đang đi hẹn hò với “bạn ảo”, còn không biết tối nay cô ấy có về nhà hay không nữa.

Suy nghĩ một lúc, cô không còn cách nào khác là đi đến nhà Lý Như: “Đưa em đến nhà Lý Như, em chỉ đường cho anh.”

Ngày trước cô đã từng đến nhà của Lý Như và vẫn nhớ địa chỉ. Trương Thiếu Ngôn không nghĩ tới việc cô sẽ đi tìm Lý Như, hơi ngạc nhiên hỏi: "Sao em lại tới đó?"

Bởi vì Lý Như là một người phụ nữ mạnh mẽ, hết lòng vì sự nghiệp lại không có thời gian để yêu đương! Tối nay chắc chắn cô ấy sẽ không đi hẹn hò, cho dù có cũng là vì công việc nha!

Đỗ Hữu Vi lấy bừa một lý do: "Hôm nay thương hiệu chính thức ra mắt, em muốn cùng cô ấy chia sẻ niềm vui này."

Trương Thiếu Ngôn: "...Ừm."

Để chắc chắn hơn, Đỗ Hữu Vi còn gửi tin nhắn trước cho Lý Như, hỏi cô có ở nhà không.

Lý Như: Tôi vẫn đang ở trung tâm nghiên cứu, lát nữa tôi sẽ bắt chuyến tàu điện ngầm cuối cùng về nhà.

Đỗ Hữu Vi: "..."

Chị gái này quá liều mạng rồi!

Bà chủ Đỗ: Tối nay tôi có thể ở nhờ chỗ cô một đêm được không?

Lý Như: Có thể, nhưng cô xảy ra chuyện gì vậy?

Bà chủ Đỗ: Tôi cãi nhau với Trương Thiếu Ngôn, bây giờ tôi đang trốn khỏi nhà anh ấy.

Bà chủ Đỗ: Tôi không dám về nhà, sợ người nhà lo lắng.

Mặc dù Lý Như có chút sửng sốt, nhưng vẫn tốt bụng mà an ủi cô: "Được, cô tới đi, bây giờ tôi về ngay, cô có muốn ăn gì không?"

Bà chủ Đỗ: Không cần đâu, cô muốn ăn gì không để tôi mua cho cô!

Lý Như: Chút nữa tôi về tới nhà tự mua đồ ăn ở quán dưới lầu là được, nếu cô tới trước thì có thể đợi tôi ở đó, chủ quán và tôi có quen biết.

Bà chủ Đỗ: Ok!

Lý Như gửi tên của nhà hàng nhỏ cho Đỗ Hữu Vi, sau đó liền rời khỏi trung tâm nghiên cứu. Cô đi tàu điện ngầm nên về nhanh hơn Đỗ Hữu Vi, vào đến nhà, cô dọn dẹp nhà cửa trước, sau đó nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.

Lý Như đi ra mở cửa, Đỗ Hữu Vi đeo túi đứng bên ngoài, theo sau là Trương Thiếu Ngôn.

Lý Như: "..."

Ai có thể giải thích cho cô tình huống bây giờ là như thế nào không?

Thấy Lý Như đang nhìn Trương Thiếu Ngôn, Đỗ Hữu Vi m chủ động nói: "Anh ấy chỉ đưa tôi tới đây tôi, sẽ rời đi ngay."

"...Đưa cô đến đây?" Lý Như lặp lại một cách máy móc.

Đỗ Hữu Vi gật đầu: "Ừm, anh ấy nói muộn rồi, một mình tôi ra ngoài không an toàn nên lái xe đưa tôi đến đây."

Lý Như cười: "...À, ra vậy."