Chương 51: Giáng sinh

Đỗ Hữu Vi đã ở cùng Trương Thiếu Ngôn một thời gian dài, hai người cũng đã ngủ chung với nhau rất nhiều lần. Nhưng mỗi lần đều chỉ đơn thuần là hai người ôm nhau ngủ cùng một cái chăn, lâu dần Đỗ Hữu Vi cũng mất đi khả năng phòng thủ.

Vệ Duệ đã từng nói bóng nói gió hỏi cô và Trương Thiếu Ngôn đã phát triển đến bước nào rồi. Sau khi nghe Đỗ Hữu Vi mô tả, Vệ Duệ tin chắc rằng Thất gia đang luộc một con ếch trong nước ấm.

"Đợi tới lúc cậu hoàn toàn không có khả năng phòng thủ trước anh ta, anh ta sẽ ăn cậu sạch sẽ chỉ trong một miếng!"

Đỗ Hữu Vi nghe xong thì không đồng ý: "Kể cả bây giờ anh ấy muốn ăn tớ trong một miếng, tớ sẽ không phản kháng đâu."

Vệ Duệ: "..."

Hay lắm. :)

Nghĩ đến Vệ Duệ, Đỗ Hữu Vi gửi cho cô một tin nhắn: "Duệ à, cậu đã chuẩn bị quà Giáng sinh cho Cao Dã chưa?"

Vệ Duệ: Tại sao tớ phải chuẩn bị quà Giáng sinh cho một người “bạn ảo”*?

*Ý chỉ bạn bè xã giao trên mạng xã hội

Hữu Vi Vi: Hahahahahahahahaha

Cách đây không lâu Vệ Duệ còn phàn nàn với cô, cô ấy và Cao Dã đang thả thính nhau trên mạng, nhưng hai người lại không có cơ hội gặp nhau - bởi vì Cao Dã quá bận rộn.

Vậy nên, Vệ Duệ đã phân loại anh ta vào hàng ngũ “bạn ảo”.

Hữu Vi Vi: Vậy có phải bây giờ cậu đang yêu đương qua mạng không?

Vệ Duệ: Tớ yêu đương trên mạng với anh ta làm cái gì chứ? Tớ đang rất tỉnh táo.

Vệ Duệ thừa nhận trước đây cô đã nghĩ đến việc phát triển mối quan hệ với Cao Dã, rốt cuộc thì cả hai thả thính nhau qua mạng vô cùng ăn ý, nhưng Cao Dã lại mãi chỉ có thể xuất hiện ở trong điện thoại di động của cô, điều này khiến cô đột ngột thức tỉnh.

Vệ Duệ: Trợ lý đặc biệt của bá đạo tổng tài không có quyền yêu đương.

Hữu Vi Vi: Hay là tớ bảo Trương Thiếu Ngôn cho Cao Dã nghỉ một ngày, để hai người “bạn ảo” có thể gặp nhau?

Không phải là Cao Dã hoàn toàn không có ngày nghỉ, chỉ là cho dù là ngày nghỉ thì điện thoại của anh cũng phải để ở chế độ mở 24/24, để phòng trường hợp Trương Thiếu Ngôn có việc tìm anh thì anh phải có mặt ngay lập tức.

Nghĩ lại thì cũng có chút thảm.

Vệ Duệ: Không cần.

Hữu Vi Vi: Oh, lạnh lùng quá ha, nhưng hôm nay là Giáng sinh đó!

Vệ Duệ: Buổi tối tớ với cậu cùng nhau ăn tối đi, đến nhà hàng Tây của Úc thị.

Hữu Vi Vi: Nhưng tối nay tớ có hẹn với Trương Thiếu Ngôn rồi.

Vệ Duệ: ... Tạm biệt, tớ coi như không có người bạn này.

Hữu Vi Vi: Cậu hẹn hò với Cao Dã đi! Tớ sẽ nói với Trương Thiếu Ngôn!

Đỗ Hữu Vi thực sự đi nói với Trương Thiếu Ngôn, yêu cầu anh quan tâm đến đời sống tình cảm của cấp dưới. Trương Thiếu Ngôn có khả năng lĩnh hội rất cao: "Cao Dã và Vệ Duệ?"

Đỗ Hữu Vi: Đúng vậy, Vệ Duệ bây giờ đã coi anh ta là “bạn ảo” rồi hahahaha.

Đỗ Hữu Vi: Em thấy hai người họ có ý với nhau, nhưng lại không có cơ hội để phát triển, anh cho Cao Dã nghỉ một ngày đi!

Trương Thiếu Ngôn: Được.

Đỗ Hữu Vi nói chuyện xong với Trương Thiếu Ngôn thì báo tin cho Vệ Duệ, đồng thời kêu Vệ Duệ hẹn gặp Cao Dã. Vệ Duệ giả vờ không quan tâm, nhưng tay lại vô cùng thành thật gọi cho Cao Dã. Trước khi cô ấn số, Cao Dã đã gọi điện cho cô trước.

Vệ Duệ sửng sốt một lúc, cố gắng tỏ vẻ bình thường nghe điện thoại: "Có chuyện gì vậy?"

Cao Dã ho khan ở đầu dây bên kia, nói với cô: "Hôm nay ông chủ đi chơi lễ Giáng sinh với Đỗ tiểu thư, cho tôi nghỉ một ngày. Cô... có hẹn với ai không?"

Vệ Duệ nói: "Anh muốn hẹn tôi?"

Cao Dã cười cười, cũng không phủ nhận: "Lần trước tôi nói mời cô ăn tối, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội, hôm nay tôi mời bù."

Vệ Duệ suy nghĩ một chút rồi nói: "Được rồi, hẹn gặp nhau ở nhà hàng Tây của Úc thị. Hôm nay tôi mặc áo khoác nâu nhạt, đi giày da màu đen qua đầu gối, tay cầm một chiếc túi màu xanh đậm. Còn anh thì sao? Nếu không thì anh cầm một bông hồng đi, như vậy thì chỉ cần nhìn qua là tôi có thể nhận ra anh."

Cao Dã: "..."

Đỗ Hữu Vi nói đúng, anh thực sự nên đi gặp người “bạn ảo” này.

Cao Dã giao công việc của công ty cho Thư ký Hồ rồi rời đi trước, Thư ký Hồ nghe nói vì trợ lý Cao muốn yêu đương rồi, vậy nên hôm nay ông chủ đặc biệt cho anh ấy nghỉ một ngày.

Thư ký Hồ cảm thấy mất cân bằng.

Tại sao?? Trong mắt ông chủ, cô không cần phải yêu hay sao?

Aaaaa.

Sau khi Cao Dã rời đi, Đỗ Hữu Vi gửi một tin nhắn phản hồi cho Trương Thiếu Ngôn, nói rằng Vệ Duệ và Cao Dã đã hẹn tối nay đi ăn đồ Tây.

"Buổi tối e muốn tự làm bánh ngọt, gần đây em có theo quản gia học qua, trong nhà anh có nguyên liệu không?"

Trương Thiếu Ngôn nghĩ nghĩ, bình thường anh không thích đồ tráng miệng, quản gia căn bản cũng không biết làm, trong nhà chắc cũng không có: "Chắc là không có, lát nữa anh gọi điện thoại bảo quản gia đi chuẩn bị."

Đỗ Hữu Vi vốn định nói rằng không cần phải làm phiền, hai người họ có thể tự đi mua một ít ở siêu thị sau. Nhưng nghĩ đến việc hôm nay Trương Thiếu Ngôn ra mắt, đi tới siêu thị có khi sẽ bị nhận ra khong chừng.

"Được rồi, đợi chút nữa em gửi anh danh sách những thứ em cần."

"Ừm."

Sau khi nói chuyện điện thoại với Trương Thiếu Ngôn, Đỗ Hữu Vi đi xem lại bài tập về nhà. Cô đúng là không dễ dàng gì, dù tên đang được treo trên hot search nhưng vẫn không quên việc học.

Làm ơn đừng để cô trượt môn thêm một lần nữa.

Nghĩ đến việc này, Đỗ Hữu Vi chia sẻ ảnh một chú cá koi về trang cá nhân, một lúc sau, cô thấy mẹ cô đăng một bài viết trên vòng bạn bè với tiêu đề "Giới trẻ ngày nay nỗ lực học tập bằng cách chia sẻ ảnh cá koi".

... Đỗ Hữu Vi âm thầm cài đặt bài chia sẻ cá koi ở chế độ chỉ cô mới có thể nhìn thấy.

Thời điểm cô cảm thấy mình sắp trọc đầu vì học thì Trương Thiếu Ngôn cuối cùng cũng đến đón cô. Bây giờ Đỗ Hữu Vi đã có vệ sĩ, cô không còn sợ các phóng viên chặn lối vào công ty nữa. Xe của Trương Thiếu Ngôn rất dễ thấy, ngay cả các phóng viên cũng nhận ra, nhưng không ai dám vây quanh nó như vây quanh người nổi tiếng.

Nếu đắc tội với người trong xe, nói không chừng tạp chí của họ có thể sẽ biến mất vào ngày mai. :)

Khi Đỗ Hữu Vi đi xuống, mọi người đều rất trật tự, thậm chí còn lịch sự hỏi Đỗ Hữu Vi trước: "Bà chủ Đỗ, cô có thể chấp nhận phỏng vấn với chúng tôi không?"

Cho nên Đỗ Hữu Vi cũng rất lễ phép trả lời hắn: "Không thể."

Phóng viên: “……”

Sau khi lên xe của Trương Thiếu Ngôn, các phóng viên đã hoàn toàn bị ngăn cách ở bên ngoài. Không ai dám đi theo xe của Trương Thiếu Ngôn, chỉ là có chút tắc đường nhỏ, tài xế thuận lợi lái xe trở lại biệt thự của Trương Thiếu Ngôn.

Trương Thiếu Ngôn đã gửi tất cả các nguyên liệu mà Đỗ Hữu Vi liệt kê cho quản gia. Nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn được xếp ngay ngắn trong bếp, khi Đỗ Hữu Vi đến, cô chạy lại xem nguyên liệu.

Trương Thiếu Ngôn cởϊ áσ ngoài, cúi người hôn lên môi cô: "Em cứ từ từ kiểm tra lại, anh lên tắm trước."

“…Được rồi.” Đỗ Hữu Vi cổ đỏ bừng, bây giờ Trương Thiếu Ngôn làm những hành động thân mật này càng ngày càng không chút kiêng dè.

Đỗ Hữu Vi yên lặng liếc nhìn quản gia đứng ở cửa, quản gia mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, giống như không biết chuyện gì đang xảy ra.

Bữa tối quản gia đã chuẩn bị xong, chờ Trương Thiếu Ngôn xuống là có thể dọn ra. Đỗ Hữu Vi tận dụng thời gian này để nướng một chiếc bánh nhỏ trong bếp. Sau khi cho bánh vào lò nướng, cuối cùng cô cũng ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc.

Cô cảm thấy mình thực sự quá là đảm đang rồi.

Hôm nay là lễ Giáng sinh, trong vòng bạn bè người ta khoe đủ loại quà và bữa tối, Đỗ Hữu Vi tìm kiếm nhưng không thấy của Vệ Duệ, muốn nhắn tin hỏi xem cô và Cao Dã bây giờ đang thế nào.

Không ngờ, Điền Tư Đồng đột nhiên gửi cho cô một tin nhắn.

Cô và Điền Tư Đồng đã kết bạn với nhau từ lâu nhưng về cơ bản không có liên lạc. Sau sự việc trên Weibo lần trước, cả hai không xóa nhau, đã là giới hạn lớn nhất để giữ gìn sự hài hoà ngoài mặt.

Điền Tư Đồng bị vả mặt như vậy, mặc dù cô ta không nói lời nào nhưng Đỗ Hữu Vi biết cô ta nhất định rất tức giận.

Vậy nên bây giờ cô ta gửi tin nhắn cho mình, nhất đọnh là không có ý tốt.

Đỗ Hữu Vi nhìn thoáng qua, tin nhắn cô ta gửi là một bài phỏng vấn của Trương Thiếu Ngôn vào vài năm trước.