Chương 5

Hi Tửu bắt điện thoại, chờ đối phương lên tiếng.

“Tửu Tửu, tại sao đến bây giờ em mới trả lời cuộc gọi của anh? Đã lâu không gặp, em không nhớ anh sao?”

Thanh âm này không ra tiếng ưu thật là bạch mù.

Thanh âm này mà không trở thành một seiyuu thì thực là vô dụng. (người l*иg tiếng).

Biếng nhác mà lại đầy lưu luyến.

Mặc dù giọng nói của Tạ Tứ cũng rất gợi cảm, nhưng cùng thanh âm này hoàn toàn bất đồng.

Cho nên huynh đài này là ai vậy trời?

Hi Tửu ngập ngừng nói: “Vừa rồi hơi bận, anh hiện giờ đang ở đâu?”

“Sàn catwalk ở nước F vẫn chưa kết thúc, tôi vẫn đang ở nước ngoài.” Giọng nam rất tự nhiên, không hề phát hiện ra vấn đề của Hi Tửu.

Sàn catwalk ở nước F? Hi Tửu bật máy tính lên, gõ vào rồi nhấn Enter, trang đầu tiên toàn là tin tức của một người.

Thậm chí còn nằm trong top ba hot search Weibo.

Hi Tửu giả bộ dụ dỗ, giọng điệu đùa giỡn: “Anh lên hot search?”

Micro truyền đến tiếng cười khúc khích, có chút rung động, quyến rũ nhân tâm: “Em thấy à?”

Hi Tửu đang xem một video trên hot search Weibo. Người đàn ông đi trên đường băng, tỷ lệ cơ thể hoàn mỹ khiến người hoài nghi nhân sinh, không khác gì nhân vật truyện tranh. Khuôn mặt đỉnh cấp, lông mày tuấn tú, sắc khi lười nhác tụ họp trên gương mặt lập thể tinh xảo của con lai.

Gọi hắn là vưu vật trời sinh cũng không sai.

Không có tên tiếng Trung, chỉ có tên tiếng Anh là Samael.

Hi Tửu nhìn những chữ cái tiếng Anh chợt nhớ ra tên này đã từng xuất hiện trong nguyên tác, đó là một tên phản diện giấu mặt, vì tuyến tính của nhân vật quá sâu, có hơi đau não. Hi Tửu, người chưa bao giờ dùng não trong đọc tiểu thuyết, nên không nhìn kỹ hơn.

A a a! Cô hối hận rồi!

Hi Tửu di chuyển chân trần trên sàn nhà theo vòng tròn, tại sao nguyên chủ lại dính líu đến một nhân vật phản diện khác nữa chứ? Nghe ngữ khí nói chuyện của người này với cô có vẻ rất ái muội.

Mấu chốt là nguyên chủ lại ghi chú tên hắn ta trong điện thoại là người yêu.

Chẳng lẽ nguyên chủ là kiểu “Tôi yêu anh cũng yêu hắn, mọi người đều yêu sâu sắc nghiêm túc”?

Wow, chuyện này cũng quá kí©h thí©ɧ!

Kích động qua đi, Hi Tửu quyết định trước cứ án binh bất động, vội vàng nói chuyện phiếm với Samael, nói rằng mình buồn ngủ, muốn ngủ.

“Ngủ ngon.” Samael không dây dưa, dùng giọng điệu nhẹ nhàng khiến người nghe mềm nhũn mà bắn ra một câu tiếng Pháp, “Hẹn gặp em trong giấc mơ.”

Thính tốt!

Nếu đổi sang những cô gái nhỏ khác, có lẽ họ sẽ không thể chịu đựng được rồi.



Nhưng từ nhỏ cô đã bị người ta thả thính qua rất nhiều, bây giờ nghe những lời tán tỉnh với Hi đại tiểu thư không hề có cảm giác, thậm chí còn có ý trốn tránh.

Tuy nhiên, để không ooc, Hi Tửu gạt ham muốn chiến thắng sang một bên, nói lời chia tay rồi cúp máy. Sau khi cúp điện thoại, Hi Tửu bắt đầu lật xem điện thoại của nguyên thân, hy vọng có thể tìm ra manh mối có thể cho cô biết quan hệ giữa nguyên thân và Samael này.

Cho đến khi trở mình ngủ thϊếp đi cũng không tìm được gì.

Sau khi tỉnh lại, Hi Tửu tắm rửa sạch sẽ mở máy tính lên, tối hôm cô đã chọn một trang web truyện tranh chừng mực không quá coi trọng tính hợp lý hợp pháp.

Trước khi xuyên qua, công việc kinh doanh chính của cô là tiêu (đầu tư) tiền (vốn), lúc rảnh rỗi, cô sẽ tùy tiện vẽ một bức minh họa nhân vật truyện H, nói là truyện H nhưng cô cũng chưa bao giờ thể hiện hình ảnh lộ liễu hay cốt truyện thấp kém gì.

Ngay trước khi dục thoát còn hưu, liền ngừng lại, quyết đoán phanh lại một bước để mọi thứ hài hòa.

Nhưng đồng nghĩa với việc người xem còn sôi máu hơn cả khi xem mấy bộ phim ngôn tình giáo dục giới tính.

Hi Tửu nhớ tới những bình luận hào sảng dưới truyện tranh của mình mà như đi vào nhà tắm công cộng, cong môi cười.

Ôi không, không thể nào, cô biết làm thế nào đây.

Tất nhiên, vẽ truyện tranh thực sự không thể kiếm được nhiều tiền, đặc biệt là trong giai đoạn đầu.

Vì vậy, cô đã đăng ký một tài khoản khác trên nền tảng phát sóng trực tiếp, chuẩn bị livestream quá trình cô vẽ tranh.

Hi Tửu thấy tài khoản không có vấn đề gì thì tắt máy tính, buổi tối là giờ vàng phát sóng trực tiếp, hơn nữa cô còn muốn mua một cái bảng vẽ điện tử.

Ra khỏi phòng, ấy thế mà trong phòng khách lại xuất hiện một gương mặt mới.

Một thân váy trắng, tóc đen dài, khuôn mặt như mối tình đầu, ánh mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm Tạ Tứ, nghe thấy cô đi ra, người này quay đầu lại liếc nhìn cô, trong mắt lóe lên.

Với kinh nghiệm đọc tiểu thuyết nhiều năm của Hi Tửu, loại đôi mắt này có thể nháy qua lại như đèn xe, 75% đều là bạch liên hoa lòng tâm cơ lòng dạ thâm sâu.

Hi Tửu đi qua, ưu nhã chào hỏi cùng bạch liên hoa.

Tạ Tứ nhìn Hi Tửu tươi cười thân thiện với khách, rồi ngơ ngác nhìn nhóm “Hi Tửu” đột ngột xuất hiện, bọn họ mặc váy dài như đội hợp xướng, đứng thành hàng cao thấp chắp tay bất động mà cất giọng:

“Hảo cho một đoác bạch liên hoa mỹ lệ ~ hảo cho một đóa bạch liên hoa mỹ lệ ~ không có việc gì liền đến nhà người khác, tất cả đàn ông đều mù quáng thích cô ta~”

Tạ Tứ thu hồi ánh mắt, phức tạp nhìn Hi Tửu đang vô cùng dối trá bên kia.

Hi Tửu không biết Tạ Tứ có thể nhìn thấy cô đang hát trong lòng, mỉm cười đưa cho Tạ Tứ một ly nước trái cây, trước khi đưa cho anh, liền nghe bạch liên hoa ôn nhu mở miệng: “A Tứ không thích uống nước trái cây. “

Tay ngọc mảnh mai chuyên nghiệp pha một tách trà sang trọng, đẩy cho Tạ Tứ.

Hi Tửu hiểu sự khıêυ khí©h của bạch liên hoa, điều đó có nghĩa là cô không hiểu về Tạ Tứ như cô ta.

Nhân tiện, thể hiện một thân kỹ năng trà nghệ.

Rất tốt, thật là một bạch liên hoa ưu tú.

Hi Tửu liếc bạch liên hoa, ánh mắt hàm ý tán thưởng và khích lệ.



A Liên à, làm việc chăm chỉ hơn để đưa tạ Tứ đi đi, sau đó cô sẽ được giải thoát hoàn toàn, haha!

Nhìn thấy Tạ Tứ ghét bỏ đồ ăn của mình, bưng trà của bạch liên hoa lên uống một hớp, Hi Tửu cảm thấy được niềm vui chiến thắng trong tầm mắt.

Trên mặt vẫn lộ ra vẻ thất vọng, trong lòng lại vô cùng kích động, phía sau cô vẫn ngầm cấp cho bạch liên hoa cơ hội, bạch liên hoa lần nào cũng đều không cô phụ sự hi vọng của cô, chiếu ra ánh sáng chói lọi của bạch liên hoa đến cực đại.

Giữa những câu chữ đều ám chỉ cô cùng Tạ Tứ không thân thiết bằng cô ta.

Cuối cùng, bạch liên hoa còn cố ý kéo cánh tay của Tạ Tứ qua, Hi Tửu kiềm chế kích động.

Bạch Liên Hoa khẳng định muốn lộ ra bộ mặt thật, nói cho cô biết cô không xứng với Tạ Tứ, đồng thời móc ra một khoản tiền để đuổi cô đi.

Hi Tửu trong lòng đang định giá cho Tạ cẩu, bạch liên hoa lên tiếng, vẻ mặt không còn vẻ đáng thương như trước mặt Tạ Tứ khi nãy, thay vào đó là vô cùng sắc bén: “Hi Tửu, cô và A Tứ hoàn toàn không hợp nhau! Cô lập tức ly hôn với Tạ Tứ đi, hắn không thể nào yêu cô được! “

Tới rồi! Hi Tửu lộ ra vẻ kinh ngạc, biểu tình kháng cự: “Cô đang nói cái gì vậy? Anh ấy và tôi đã kết hôn rồi!”

“Đó là bởi vì ta không ở, nếu ta ở, hắn không có khả năng cưới ngươi!”

“Đó là bởi vì tôi không có ở đây. Nếu tôi ở đây, anh ấy không thể kết hôn với cô!”

“Cô và anh ấy…” Hi Tửu run rẩy mà che miệng lại, nước mắt lăn xuống.

Bạch liên hoa bắt đầu mò trong túi hàng hiệu, Hi Tửu nhìn cô ta không chớp mắt, trong lòng kích động hét lên: 500 vạn! 500 vạn có thể đưa Tạ Tứ về nhà!

Bạch liên hoa từ trong túi móc ra một cái khăn tay.

Hi Tửu cười trộm: Đúng như cô đã nghĩ, bạch liên hoa đã chuẩn bị cho cô một cái khắn tay … Khoan đã, cái khăn tay này là cái quỷ gì vậy?

Không đợi cô kịp phản ứng, bạch liên hoa đã ngồi xuống đau khổ nhẹ nhàng lau nước mắt.

Hi Tửu ngốc: Hự…… Sự tình giờ đang phát triển kiểu gì thế?

Bạch liên hoa nhẹ giọng nói: “Điều tôi nói có thể gây tổn thương cho cô, nhưng tôi là chị gái của A Tứ. Tôi hiểu hắn nhiều hơn cô. Hắn ta không xứng với cô. Nếu lúc trước còn ở quốc nội, tôi sẽ không bao giờ cho phép cô gả cho hắn.”

Chị gái Tạ Tứ?

Hi Tửu sắp không thở được.

Bạch liên hoa cầm lấy tay Hi Tửu, ánh mắt rực lửa nhìn cô: “Tôi còn chưa đoạt được người, sao lại có thể để cho hắn tiện nghi chứ?”

Oa!

Cô đúng là không nhìn lầm, đây xác thật là bạch liên hoa, nhưng đối tượng của bạch liên hoa không phải Tạ Tứ, mà chính là nguyên thân!

Đây là gì cốt truyện gì nhỉ?

Hi Tửu muốn điên rồi.

Nguyên thân không phải pháo hôi nữ phụ sao?

Tại sao cô có cảm giác mình đang ở trong Tu La Tràng? (Tu La Tràng (修罗场) là một cụm từ dùng để miêu tả những chiến trường bi thảm, cũng có nghĩa là một người đang phải chiến đấu đến chết trong một hoàn cảnh khó khăn)