Chương 7: Cắn Chặt Quá (H)

Cố Ninh Du đã sớm nhịn không được nữa, gậy thịt đặt ở nơi riêng tư đâm tới đâm lui, nhưng vẫn không chịu vào để cho cô một cảm giác thống khoái, anh thật sự xấu xa, cư nhiên dùng phương thức như vậy ép cô...

"Ừm, là em."

Giọng Bùi Tư Viễn lại thấp một độ, thấp đến mức làm cho người ta cảm thấy có chút nguy hiểm. Anh không cho cô thời gian phản ứng, sau khi nói xong, gậy thịt sưng to nhanh chóng vọt vào tiểu huyệt đã sớm ướŧ áŧ của cô, giống như một con dao sắc bén bổ ra thân thể cô ra, đâm thẳng vào chỗ sâu nhất trong thân thể cô.

"Viễn Viễn... Ưm, a! Thật thích!”

Cảm giác từ địa ngục đến thiên đường đại khái cũng chỉ như thế, tiểu huyệt đói khát hồi lâu lập tức bị lấp đầy không có khe hở, Cố Ninh Du cảm thấy mình thật thoải mái, cùng Bùi Tư Viễn làm nhiều lần như vậy, cô chưa từng cảm thấy thoải mái như bây giờ.

Sự khác biệt giữa đeo và không đeo bao quả nhiên rất lớn, trước kia khi đeo bαo ©αo sυ, giữa bọn họ luôn giống như cách nhau cái gì đó, mà hôm nay da thịt bọn họ dán sát vào nhau, hoa huyệt cô đều có thể cảm nhận được gân xanh chằng chịt thân gậy kia, biểu thị bọn họ lúc này vô cùng thân mật khăng khít.

"Cắn quá chặt." Bùi Tư Viễn nặng nề véo núʍ ѵú của cô, "Thả lỏng một chút. ”



Đây cũng không phải là nguyên nhân của một mình cô, đúng không?

Cố Ninh Du chưa từng làm với người khác ngoại trừ Bùi Tư Viễn, cô không biết người đàn ông khác thế nào, nhưng cô có thể khẳng định dươиɠ ѵậŧ của Bùi Tư Viễn tuyệt đối được coi là thiên phú dị bẩm, vừa thô vừa dài, mỗi lần đều có thể lấp đầy thân thể cô, cho dù không dùng kỹ xảo gì, cũng có thể làm cho cô cao trào liên tục, dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn không ngừng.

Nhưng hôm nay cũng không biết anh bị làm sao, trong miệng còn nói vài lời thô tục, trước kia anh không như vậy, lúc anh làʍ t̠ìиɦ với cô bình thường không nói chuyện nhiều, chỉ biết trầm mặc không nói mà dùng đủ sức làm cô, anh cũng không thích cô nói chuyện, chê cô quá phiền quá dâʍ đãиɠ, thậm chí còn khiến cô câm miệng.

Hôm nay anh thật sự rất khác thường, giống như đã thay đổi thành một người khác, hay là nói đây căn bản là một mặt khác mà cô chưa từng biết qua?

Nhưng hiện tại hiển nhiên không phải lúc suy nghĩ đến chuyện này, người đàn ông trên người cô đang phát ra sức lực, hai túi tinh nặng nề va chạm vào huyệt khẩu, thanh âm thân thể va chạm ‘bạch bạch bạch’ liên tục vang lên, làm cho cô không phân tâm suy nghĩ chuyện khác.

"Rõ ràng là bởi vì anh quá lớn..." Cố Ninh Du ý thức mê man đem suy nghĩ vừa rồi của mình nói ra miệng, "Viễn Viễn... Anh... Anh chậm lại... Như vậy... Quá nhanh..."

Không biết là câu nào kí©h thí©ɧ Bùi Tư Viễn, chẳng những anh không chậm tốc độ, ngược lại còn nặng hơn, gậy thịt cứng rắn lui đến huyệt khẩu lại mạnh mẽ đâm vào, cơ hồ không cho Cố Ninh Du thời gian thở dốc, cô bị thao đến không khép miệng lại được, ngay cả tiếng rêи ɾỉ hóa thành tiếng hừ hừ, chỉ là liên tục thở dốc, vào lúc này Bùi Tư Viễn lại một lần nữa chặn môi cô lại, cô cảm giác mình bị anh hôn đến không có lực chống đỡ, cơ hồ sắp chết dưới thân anh.