Chương 45: Sinh thần

Mạc tổng vừa rời đi, Phạm Kha Thành lại tiếp tục khuyên nhủ Đường Vi nhận lấy đồ ăn. Bất quá đổi lại Đường Vi từ trước đến nay luôn luôn ôn hòa trước mặt mọi người nháy mắt liền lạnh nhạt hướng hắn nhìn đăm đăm. Không chút khách khí nói :

-Phó tổng, ta đã nói không thể nhận. Trước đây và cả sau này cũng không có ý định nhận. Ta biết ngươi ưa thích ta, bất quá ta đã có người trong lòng. Thật xin lỗi.

-Cứ cho là vậy, em không thể cho ta cơ hội sao. Chẳng lẽ ta không đủ vững chắc cho em dựa vào, tiền ta có, xe và nhà cũng đủ. Ta từ lần đầu tiền thấy em đã nhất kiến chung tình em có tin hay không ? - Phạm Kha Thành có chút thành khẩn nắm lấy tay nàng, một bộ thâm tình nói

Đường Vi trước mặt đồng nghiệp khác cũng không cho hắn mặt mũi, trực tiếp dùng sức rút tay về thái độ không còn ôn hòa như trước, mà trở nên có chút không kiên nhẫn nói :

-Không thể, thật xin lỗi. Ta yêu người kia, thực sự yêu, không có cách nào khác tiếp nhận ngươi. Phiền ngươi tránh đường. - Nói xong nghiêng người tránh hắn, chân dài rảo bước ra khỏi phòng, một mạch đi tới văn phòng Tổng giám đốc

Đồng nghiệp trong phòng kinh doanh kinh ngạc một phen, mặc dù trước đây Đường Vi nổi tiếng không ai theo đuổi được. Bất quá từ chối cũng không quá ác liệt, lúc nào cũng dùng ôn hòa lảng tránh làm cho người si mê nàng không chiến tự lui. Chính là lần này có chút khác biệt, Phạm Kha Thành ăn khổ rồi, cư nhiên trước mặt người khác đang thâm tình thì bị hung hăng đạp đổ. Gương mặt thập phần thống khổ ngẩn người đứng yên không nhúc nhích. Vài cái nam nhân cũng không ưa hắn cho lắm liền thản nhiên cười vui vẻ, mà nữ nhân chỉ ồ liên thương tiếc. Phạm Kha Thành trong mắt hàm chứa tức giận, cắn chặt răng rời đi.

-------------

Bên này Đường Vi hai tay xoắn chặt một chỗ, đứng trước mặt Mạc Doanh không biết phải nói gì trước tiên. Mạc Doanh trên mặt cũng không có biểu tình, tay vẫn sắp xếp văn kiện trên bàn, có chút tùy ý nói :

-Có chuyện gì vậy ?

-Chị nghe em nói, em cùng hắn không có cái gì....

Mạc Doanh khóe môi mỉm cười, bước vài bước đến trước mặt nàng, ôn nhu dùng tay đem tóc của Đường Vi vén ra sau vành tai, cười nói :

-Ta biết, em đây là khẩn trương cái gì.

-Em không muốn chị hiểu lầm.

-Yêu nhau phải tin tưởng nhau không phải sao? - Mạc Doanh trong mắt hàm chứa sủng nịnh

-Chị không để tâm sao. - Đường Vi có chút cẩn thận nâng mắt hỏi, trong lòng nhịn không được mất mát

-Ta để tâm hắn sẽ không đến tìm em sao? - Mạc Doanh cả người dán lại gần, bàn tay thon dài mò mẫm sờ bên eo Đường Vi

Đường Vi bắt đầu khẩn trương, hơi lui vài bước, mặt lại ửng hồng. Mạc Doanh khóe miệng cười thỏa mãn:

-Được rồi, tránh xa hắn một chút. Nếu không lần sau em sẽ hiểu chuyện gì xảy ra. Ta cũng có chút hẹp hòi a.

Đường Vi trong lòng đột nhiên vui vẻ, nãy mới nghĩ Mạc tổng cũng không ghen tị, thâm tâm có hơi mất mát. Nàng vươn tay ôm lấy khuôn mặt Mạc Doanh, mang theo ngại ngùng bên má nàng hôn một cái, sau đó nhanh chóng lui ra.

-Ah, mù mắt ta rồi. - Hà Đan một thân âu phục đứng ở cửa, hung hăng bịt mặt, oang oang nói

-Ngươi không biết lịch sự mà gõ cửa sao ? - Mạc Doanh lông mày nhíu lại, không kiên nhẫn nói

-Người ta gõ cũng muốn gãy tay rồi mà không ai nghe thấy nha. - Hà Đan có chút ủy khuất cúi đầu, sau đó tiếp tục nói :

-Sinh nhật Lạc Hi bắt đầu lúc 8h. tiểu Vi nhất định phải đi nhé, Lạc Hi có nói mời em đấy. - Nói xong liền phất phất cánh tay thản nhiên đi mất

Đường Vi bị bắt tại trận thân mật, khuôn mặt vẫn duy trì xấu hổ, hơi dụi đầu vào vai Mạc Doanh, giận dỗi nói :

-Ngại chết ta ...

-Ah, cũng không còn trẻ nữa, em khả ái cái gì.

-Người ta mới đến 25.

-Được rồi, hôm nay tan làm sớm đi, đưa em đi mua chút đồ mừng sinh nhật Lạc Hi.

-Ân, để em suy nghĩ nên tặng gì một chút, gặp lại chị sau. - Nói rồi từ trong lòng Mạc Doanh do dự lùi lại, nhanh nhanh chóng chóng chạy khỏi văn phòng

-------------------

Buổi chiều ở khu thương mại cũng không đông đúc như cuối tuần, hơn nữa còn có phần vắng vẻ. Đường Vi cùng Mạc Doanh song song cạnh nhau, Mạc Doanh do dự một lát liền dùng tay khoác lấy cánh tay Đường Vi bên cạnh.

Đường Vi có phần ngại ngùng, hai bên tai cũng nhanh đỏ lên, cả người ngượng nghịu. Lại nghe bên tai Mạc tổng ngữ khí vui vẻ nói :

-Không phải nữ nhân đi mua sắm cùng nhau đều như vậy hay sao, em đây là ngại ngùng cái gì.

-Ai ... ai thèm ngại ngùng. Chị đừng dán lấy em như thế, thực không quen. - Đường Vi bên tai bị Mạc Doanh thì thầm đến rùng mình

Mạc Doanh khóe môi không thèm che giấu, tâm tình vui vẻ suốt đoạn đường. Hai người trước tiên ghé vào một shop quần áo, lựa chọn bộ đồ dự tiệc trước. Mạc Doanh rất nhanh đã chọn cho bản thân chiếc váy ngắn màu đen bó người, cổ váy hình chữ V gợi cảm, phần sau lưng cũng lộ ra một mảng lớn.

Đường Vi lại có vẻ tần ngần, đi dạo một lát cũng không biết chọn gì, ngoảnh đầu lại thấy trong tay Mạc tổng cư nhiên từ lúc nào đã một đống túi to túi nhỏ, biểu tình trên mặt cũng rất thoải mái.

-Em không biết nên mặc cái gì a.- Nàng hơi ngẩng đầu nhìn nữ nhân bên cạnh nói

-Không sao, ta mua cho em rồi. - Nói xong ánh mắt lại phát tán vui vẻ, mau mau khen ta chu đáo

Đường Vi có chút xấu hổ, nàng mỗi lần nhìn Mạc tổng lại nhịn không được muốn khinh bạc đôi môi của nàng một phen. Ai bảo Mạc tổng như vậy thời thời khắc khắc đều muốn câu dẫn người ta.

Hai người vừa đi vừa nói chút chuyện về công việc, rất nhanh liền đến cửa hàng trang sức. Mạc Doanh hai tay vẫn đầy túi đi theo sau Đường Vi. Cửa hàng rất lớn, hai bên đều có hai người đàn ông mặc vest đen đứng trước cửa, nhân viên cũng đều là trai xinh gái đẹp. Đường Vi sau một hồi được nhân viên giới thiệu, nàng khá hài lòng với đôi khuyên tai trong lòng bàn tay. Đôi khuyên tai màu xanh lục nhạt, nho nhỏ khả ái, lại vừa sang trọng quý phái, rất hợp với nữ nhân mị hoặc như Lạc tiểu thư.

-Xem ra em mua quà rất dụng tâm. - Mạc Doanh từ lúc nào đã đứng bên cạnh nàng, trên mặt cũng mang vẻ đồng tình

-Dù sao em cũng không muốn bạn thân của chị có ấn tượng không tốt về em.

Mạc Doanh biểu tình cao hứng, chờ nàng thanh toán xong liền rất nhanh trở về nhà tắm rửa chuẩn bị một chút.

Đường Vi sau khi tắm xong đang đứng trước gương sấy tóc liền thấy Mạc Doanh từ phòng khách tiến vào, trên tay còn cầm 1 cốc nước quả.

-Mau uống. Cái này rất tốt cho sức khỏe - Lại đợi nàng uống xong mới cầm cốc rỗng đi ra ngoài rửa

Đường Vi có chút cảm động nhìn theo nàng. Mạc tổng tựa hồ vô tâm vô phế, chính là rất biết săn sóc người yêu. Có phải hay không đối với người cũ cũng một mảnh thâm tình như vậy. Nghĩ tới trong lòng cũng hơi dấy lên khó chịu, bất quá lại đè nén xuống. Đợi Mạc Doanh trở lại phòng, chuẩn bị đi tắm liền đột nhiên hỏi :

-Doanh, bạn chị đều không nói gì về quan hệ của chúng ta sao, ít nhiều chúng ta cũng là phụ nữ, hẳn là ...

Chưa hết câu liền bị Mạc Doanh mãnh liệt kéo lại hôn sâu, hẳn đến khi nàng khó thở mới từ từ buông ra, trán tựa trán nói :

-Ta từng này tuổi mới biết yêu là gì, họ chắc chắn sẽ vui vẻ mà đồng ý. Đừng nghĩ nhiều.

-Em đang nghĩ có phải chị chỉ chọn nữ nhân xinh đẹp để làm bạn hay không ?

-Em hỏi một câu quá nguy hiểm rồi, nếu ta nói không em lại hỏi sao bạn ta toàn người có nhan sắc như vậy, nếu bảo có, chắc chắn em lại bảo ta hám sắc. Rốt cuộc không quan trọng, ta chỉ muốn em. - Nói xong hưng phấn dùng đầu dụi vào cần cổ Đường Vi, dụi qua dụi lại

-Thật dính người, chị cũng sắp 30, mau đi tắm. - Đường Vi khóe môi phì cười, thuận tay đẩy nàng ra

-Người ta mới 27, vẫn còn ngon miệng như vậy a. - Mạc Doanh từ trong lòng Đường Vi tách ra, chân dài bóng mịn tiêu sái hướng nhà tắm đi đến, còn oan ức nói một câu:

-Chỉ có tiểu Vi không biết thưởng thức cái đẹp, cũng không ham muốn chính mình a.

Đường Vi đỏ mặt đứng trước gương, khóe mắt không nhịn được liếc nhìn Mạc Doanh qua tấm gương một chút. Ai nói là không ham muốn, người ta cũng nhịn sắp không nổi, cũng sắp nội thương rồi.

-----------------------------------------------------------

Từ lúc đến đây Đường Vi nhận ra bản thân nàng không có nhìn thấy nhân vật chính của bữa tiệc sinh nhật này đâu. Hơn nữa còn bị bạn bè của Mạc Doanh quấn lấy, mà Mạc tổng chung thủy mỉm cười đối đãi, câu trước câu sau đều đem nàng nói là em gái phóng tới, làm cho Đường Vi có chút buồn bực.

Được rồi, Mạc tổng cũng không phải dạng nhân viên quan chức tầm thường, người ta là sếp tổng cao ngạo, ai biết bữa tiệc này hay không có phóng viên trà trộn. Vì thế Đường Vi cũng rất biết nhu thuận mỉm cười khuynh quốc khuynh thành, song song đi bên cạnh Mạc Doanh. Nam nhân nào tiến tới liền hung hăng trừng mắt, nữ nhân này là của nàng, đừng có hòng tới đây.

Mà Mạc Doanh bên cạnh thập phần thỏa mãn, tiểu Vi không biết trong số những nam nhân tiến tới này, cũng có một số người là nhằm vào Đường Vi. Bất quá, nữ nhân này cứ ra vẻ bảo vệ nàng, liều mạng nhăn nhó, đem biểu tình tức giận dọa cho người ta đóng băng. Rất được, không hổ danh là bạn gái nàng.

Thời điểm mọi người còn đang tay nâng rượu chào hỏi làm quen, chuyện trò tâm sự, Lạc Hi từ cửa chính phi thường tiêu sái bước vào. Vài cái nam nhân tròn mắt nhìn tới, thực đẹp.

Đường Vi nép một bên không ngừng đánh giá. Không khí tựa hồ có phần an tĩnh. Lạc tiểu thư hôm nay mặc một chiếc váy màu hồng cánh sen, đặc biệt tinh xảo, cắt may rất hợp với dáng người chỗ cong cần cong của nàng. Tóc dài màu nâu sáng hơi xoăn nhẹ tùy ý thả trên vai, ưỡn ngực cao ngạo nghễ như một con khổng tước đạp giày cao gót đi bên cạnh một cái nam nhân cũng rất tuấn mỹ. Dường như hai người này sinh ra là dành cho nhau, nam nhân kia cao ráo vạm vỡ, tóc tai gọn gàng vuốt lên rất có phong cách, trên người thẳng thớm vest màu ghi nam tính, chân đi đôi giày đen bóng loáng, cả người toát ra khí chất quý ông.

Nam nhân kia là người yêu ba năm của Lạc Hi, Mạc Doanh đây là lần đầu tiên nhìn thấy hắn, ánh mắt đoán trừng phải thực yêu thương Lạc Hi thì mới có thể ôn nhu tới mức chảy ra nước này.

Tô Bạch Triển trong mắt hàm chứa nuông chiều nhìn theo Lạc Hi đứng giữa đám người nói lời cảm ơn. Được một lát liền cảm thấy một đạo ánh mắt nhìn tới đây, làm hắn cư nhiên giữa chốn đông người lạnh hết sống lưng. Đảo mắt xung quanh một lát, liền nhìn thấy Mạc Doanh đứng từ xa, ánh mắt không lạnh nhạt cũng không nhiệt tình chăm chú nhìn hắn.

Trong lòng hắn liền biết người mà Lạc Hi suốt ngày bên tai thao thao bất tuyệt chính là người trước mắt đây. Vì vậy Tô Bạch Triển bên tai Lạc Hi thông báo cho nàng một tiếng, sau đó hướng bên này đi đến.

Đường Vi đứng bên cạnh Mạc Doanh đột nhiên nhìn thấy Tô Bạch Triển chân dài cao lớn bước đến đây, trong lòng nhịn không được có chút khẩn trương,uy, ngạo khí này cũng sắp sánh được với Mạc tổng rồi. Bất quá, vẫn có hơi kém Mạc tổng nhà nàng ở khí chất a, chung quy vẫn không thể so với Mạc Doanh nhà nàng.

-Xin chào, lần đầu tiên gặp Mạc tiểu thư. - Tô Bạch Triển thân sĩ vươn tay, nụ cười trên mặt y nguyên không hề hạ xuống

-Chào, ra ngươi là Tô thiếu gia, rất vui được gặp. - Mạc Doanh từ khi nào trên mặt cũng duy trì nụ cười khách khí, vươn tay bắt lấy tay hắn

Tiểu Vi hơi nhíu mày nhìn hai người trước mặt, có phải nắm tay hơi lâu rồi không.

-Hi nhi nói rất nhiều về ngươi, đoạn thời gian vừa rồi ta phải đi công tác, phiền người phải chiếu cố nàng rồi. - Tô Bạch Triển là một cái nhϊếp ảnh gia nổi tiếng, suốt ngày chỉ có đi, tiền kiếm về chưa kịp tiêu đã lại đi, vì vậy tiền có bao nhiêu đều đưa cho Lạc Hi cầm tiêu thả phanh, điểm này Mạc Doanh rất hài lòng về hắn

Mạc Doanh biểu tình không quá ngạc nhiên, chỉ hơi giương khóe môi lên cười :

-Cũng không trách được công việc của Tô thiếu gia đây, vẫn là nàng nên ngoan ngoãn một chút, hiểu lòng người thì đỡ làm phiền ngươi mới tốt.

-Không sao, Hi nhi như vậy ta đã rất vừa lòng rồi, ngược lại nếu nàng đột nhiên ôn nhu mới làm ta sợ hãi nha. - Nhắc đến Lạc Hi, ý cười trên môi hắn càng lớn, Đường Vi đứng bên cạnh có chút hâm mộ. Nhìn xem, người ta công khai hạnh phúc biết bao, vậy mà nữ nhân bên cạnh nàng không những nói nàng là em gái, hơn nữa còn không thèm an ủi nịnh nọt mình một câu, thực không hiểu phong tình.

Đường Vi đang có chút ai oán đứng sau lưng Mạc Doanh liếc nàng đến muốn lọt cả lòng trắng ra ngoài, bất quá Mạc Doanh vẫn tuyệt nhiên không biết. Vẫn duy trì bộ dáng yêu nghiệt ta ta ngươi ngươi tiếp chuyện cùng Tô Bạch Triển, không hề biết bạn gái nàng là cỡ nào ủy khuất.