Nữ Nhân Của Lăng Hạo

6.25/10 trên tổng số 16 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Ở đất nước này, Lăng Hạo là tứ công tử của Lăng gia, cũng chính là một chiến thần oanh liệt. Tuy đã đến tuổi yên bề gia thất nhưng Lăng Hạo lại không nhìn được một nữ nhân nào. Một lần đi thị sát, hắn …
Xem Thêm

Chương 3: NHẮC CHO NÀNG NHỚ LẠI (H)
Ôm Cố Hàn trong lòng, Lăng Hạo tỉ mỉ quan sát từng đường nét của thiếu nữ. Mái tóc đen dài óng mượt. Vầng trán sáng bóng, sống mũi thon thon.

Còn có đôi má căng hồng, đôi môi căng mọng khẽ mở. Không thể tự chủ, Lăng Hạo xốc nàng lên, chậm rãi nhấm nháp môi nàng.

Cự long vì vậy mà trượt ra một ít, tạo nên sự ma sát nhỏ. Cố Hàn nhíu mày, khẽ há miệng đón lấy nụ hôn.

Lăng Hạo cùng đầu lưỡi Cố Hàn nhảy múa, không ngừng càn quét mật ngọt. Nữ nhân này làm cho hắn điên đảo, du͙© vọиɠ tích tụ lâu nay được dịp bùng nổ.

Lăng Hạo đã nhìn thấy lạc hồng. Chính lạc hồng đã kí©h thí©ɧ thêm cho đồng tử của hắn.

Bầu ngực căng tròn cọ sát vào khuôn ngực màu đồng, càng lúc càng nhanh. Phía dưới, Lăng Hạo không ngừng trừu cắm, đâm đến nơi sâu nhất.

- A...ừ...Khônggg...Quá mạnh...rồi...

Cố Hàn liên tục lắc đầu. Tiếng rên của nàng càng kí©h thí©ɧ lỗ tai của Lăng Hạo. Xoay người Cố Hàn để nàng quỳ trên giường, Lăng Hạo đi vào từ phía sau.

Hai tay hắn bóp chặt lấy nhũ phong, không ngừng xoa nắn. Cự long nóng hổi liên tục đâm vào hoa huyệt ướt sũng. Ái dịch của Cố Hàn trào ra như lũ.

Cố Hàn vì thế mà một lần nữa lại lên tới đỉnh cao của du͙© vọиɠ. Nhưng Lăng Hạo vẫn chưa chịu xuất ra.

Cho đến khi làm đủ năm lần, Lăng Hạo mới gầm lên, phóng toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong nhục huyệt của Cố Hàn lần thứ hai.

Đêm đó trải qua thật dài. Cố Hàn mệt mỏi ngủ thϊếp đi trên người Lăng Hạo. Mà cự vật của Lăng Hạo vẫn còn chôn sâu trong người của Cố Hàn.

Sáng sớm, Cố Hàn bị tiếng chim hót làm cho tỉnh giấc. Hôm qua nàng mơ một giấc mơ thật kì lạ, có một nam nhân không ngừng làm chuyện nam nữ với nàng.

Nhớ đến đó, khuôn mặt Cố Hàn bỗng chốc đỏ hồng. Nhích người một chút, lại cảm thấy có gì đó không đúng.

Mắt nàng trừng lớn khi phát hiện mình đang nằm trên người một nam nhân xa lạ.

- AAA...Huynh...Huynh là ai?

Cố Hàn vội vàng ngồi dậy. Cảm thấy sự biến hóa bên trong cơ thể, nàng vội nhìn xuống dưới. Nơi đó của hai người vẫn còn đang kết hợp vô cùng chặt chẽ.

Lăng Hạo lười biếng mở mắt. Mà hắn cũng không ngờ lại có thể thấy được một hình ảnh da^ʍ mị tuyệt đẹp như vậy.

Đôi tuyết phong run rẩy đung đưa, bên dưới lại chậm chạp dao động. Lăng Hạo nhếch miệng cười:

- Sao nào? Không phải Tiểu Hàn đêm qua yêu cầu ta đâm chết nàng sao? Lại còn muốn ta cắm vào nàng thật mạnh, thật sâu...

Chữ cuối cùng Lăng Hạo cố ý kéo dài, tạo nên bầu không khí mập mờ. Cố Hàn không tin vào tai mình, ra sức lắc đầu.

- Không, không phải. Nhất định không có...Aaa...

Không đợi cho Cố Hàn nói hết câu, Lăng Hạo đã xoay nàng xuống dưới, không ngừng động thân.

- Được, vậy bây giờ ta sẽ gợi lại cho nàng nhớ. Nàng đêm qua đã tỏ ra dâʍ đãиɠ như thế nào trên giường của bổn gia ta.

- Không...đừng mà...ưʍ...aaa...

Cố Hàn kinh ngâm, miệng liên tục phát ra những âm thanh mờ ám. Đôi nhũ phong nhảy nhót không ngừng.

Lăng Hạo dùng sức xoáy mạnh, mỗi cú thúc hắn muốn đi vào thật sâu. Nhục bích vì vậy mà điên cuồng tiết ra ái dịch.

- Aaa...không...đừng...dừng lại...

- Được, ta sẽ không dừng lại, nàng yên tâm.

Cố Hàn cật lực lắc đầu. Có vẻ như hắn hiểu sai rồi.

- Căng...căng... quá...quá to...

- Phải như vậy...Hự...mới có thể...Hự...phục vụ...Hự...tiểu yêu tinh...

Sau mỗi lần ngắt quãng, Lăng Hạo lại dùng sức đâm mạnh. Cuối cùng, Cố Hàn lại lêи đỉиɦ, Lăng Hạo cũng thoải mái bắn ra tinh hoa của nhà họ Lăng.

Hoa huyệt sau ba lần bắn tinh của Lăng Hạo liền bị chất đầy, không còn cách nào chứa nổi. Khi Lăng Hạo rút cự vật ra, một dòng dịch trắng theo đó chảy xuống bắp đùi.

Cự vật vừa mềm đi thấy cảnh đó liền cứng lên lại. Lăng Hạo nhìn nữ nhân đã dần mất đi ý thức, liền tự dùng tay thỏa mãn bản thân.

Mặc lại y phục, Lăng Hạo dùng chăn đắp kín cơ thể Cố Hàn, phân phó người chuẩn bị nước ấm.

Khi nước được đưa đến, Lăng Hạo tỉ mỉ lau chùi cơ thể cho Cố Hàn. Điều này khiến cho chính hắn cũng phải kinh ngạc.

Lướt qua tòa nhũ phong cao ngất, Lăng Hạo không kìm được mà xoa nắn. Cuối cùng, hắn cúi xuống, ngậm lấy nụ hoa đỏ rực.

Âm thanh mυ"ŧ mát vang lên, lại khiến cho tiểu Lăng Hạo hưng phấn. Cự long dựng thẳng, kêu gào muốn xuyên qua lớp vải, muốn được vùi trong cơ thể mềm mại của Cố Hàn.

Áp chế du͙© vọиɠ, Lăng Hạo lại lau xuống dưới. Hoa huyệt vẫn còn chảy ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn. Nơi đó còn hơi sưng.

Lau sạch chất nhớp nháp do cả hai cùng tạo nên, Lăng Hạo nghiêng người ngắm nhìn Cố Hàn. Nhan sắc của nữ nhân này không tồi, nếu không nói quá thì chính là mỹ nữ.

Mà điều quan trọng là khi ở bên Cố Hàn, Lăng Hạo lại cảm thấy vô cùng thoải mái, hắn liên tiếp bắn ra ba lần, điều mà khi tiếp xúc với nữ nhân nào hắn cũng chưa từng có cảm giác.

Tầm mắt Lăng Hạo rơi xuống nơi bí ẩn đang còn hơi hé mở của Cố Hàn. Hắn mở miệng, chậm rãi liếʍ quanh.

Chân Cố Hàn vô thức kẹp chặt, cố định đầu của Lăng Hạo. Nơi đó lại tỏa ra hương vị ngọt ngào hấp dẫn, mời gọi hắn đến nếm thử.

Đẩy đầu lưỡi vào sâu hơn, Lăng Hạo cảm nhận được Cố Hàn đang co rút. Đẩy nhanh tốc độ của lưỡi, Lăng Hạo nhận ra Cố Hàn đã lêи đỉиɦ, ngay cả khi đang ngủ.

Một dòng nước lại chảy xuống, Lăng Hạo chậm rãi uống hết, không để sót một giọt nào. Nữ nhân này, từ bây giờ hắn muốn nàng.

Muốn để Cố Hàn trở thành tứ phu nhân nhà họ Lăng.

Muốn cho nàng hưởng vinh hoa phú quý, sống cuộc sống an nhàn, không lo nghĩ gì.

Chính vì vậy, nhân lúc Cố Hàn còn chưa tỉnh lại, Lăng Hạo vội vã trả phòng, ôm nữ nhân vào trong xe ngựa, ra lệnh quay trở về Viên Thanh.

Thêm Bình Luận