Chương 11: Vô đề

Trên đường lái xe về, cả hai cũng im lặng không ai nói ai một câu, nếu là thường ngày Tuệ Lâm sẽ kiếm chuyện nói với cô nhưng hôm nay lại không nói gì, dù có chút nghi hoặc nhưng rất nhanh cô cũng gạt đi ra khỏi suy nghĩ.

Tiếng chuông điện thoại vang lên phá đi sự im lặng trong xe, cô cũng tự nhiên gắn tai nghe lên nghe "Alo?"

"Chuyến bay ngày mai là 8h00 sáng, khoảng 7h30 chị sẽ qua rước em!" Giang Thanh bên này đang đứng trên ban công của biệt thự Trần gia, tay cầm ly rượu lắc lư.

"Không cần đâu, ngày mai sẽ có xe đưa tôi đi rồi!" Gia Minh lạnh nhạt nói.

"Aiz, đừng từ chối lời đề nghị của chị chứ?!" Gianh Thanh dùng âm thanh nhỏ nhẹ nói.

"Được! Không còn gì, tôi tắt máy đây." cũng không chờ nàng đáp cô liền tắt máy.

Tuệ Lâm dù ánh mắt nhìn ra ngoài xe nhưng tai vẫn lắng nghe câu chuyện của cô, nghe cuộc đối thoại cũng không biết là ai nhưng thái độ đối xử thường ngày với mình không khác gì mấy.

Lái xe đến nhà cô cũng không nói tiếng nào với Tuệ Lâm, thấy vυ" Lương liền lên tiếng hỏi "Vυ" đã chuẩn bị đồ giúp con chưa?"

"Xong rồi! Con đó lên phòng nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai còn đi công tác nữa." vυ" Lương quan tâm vỗ vỗ vai cô nói.

"Vâng, vυ" cũng nghỉ ngơi đi để vυ" thức trễ như vậy thật phiền vυ" quá!" cô cười cười nói.

"Không sao, đi đi!" vυ" Lương khoát tay nói.

Gia Minh gật gật đầu đi lên lầu không xoay đầu lại nhìn người phía sau một lần, Tuệ Lâm thấy Gia Minh về nhà liền đổi thái độ dù khó chịu nhưng vẫn chỉ có thể để trong lòng không nói lời nào. Nàng tự thân vén váy dạ hội đi lên từng bậc thang đến khi đi ngang qua phòng cô có suy nghĩ muốn đi vào nhưng lại không dám gõ cửa, từ lúc nàng về nhà này tới nay vẫn chưa bước vào phòng cô chỉ một lần, dù muốn cũng không vào được chìa khóa tất cả phòng nàng đều có, duy chỉ có phòng cô là khóa bằng ổ khóa đặc biệt, người có chìa thứ hai cũng chỉ có vυ" Lương, nàng lại không thể mở miệng mượn được.

Sáng hôm sau, chiếc xe Lincoln màu đen đậu trước cổng. Gia Minh kéo vali từ trong nhà bước ra thì đã thấy Giang Thanh mặc đơn giản một chiếc áo T-shirt trắng và chiếc váy hoa, tóc xõa thẳng và đeo chiếc kính râm đứng dựa lưng vào xe chờ cô. Tài xế lái xe nhanh chóng tiếp nhận vali đem ra sau mở cốp xe để vào, cô cũng đến trước mặt nàng.

"Chào buổi sáng!" cô nở nụ cười như có như không nói.

"Em ăn gì chưa?" Gianh Thanh mặc kệ thái độ lạnh nhạt của cô vẫn nhẹ nhàng nói, đôi mắt trong kính râm quan sát cô. Một thân áo thun trắng và quần jean đen đơn giản, ngoài khoác hờ một chiếc áo da đen.

"Vừa ăn xong thì chị đã gọi tới, không còn sớm mình đi thôi!" cô tiến lại mở cửa sau ra liền nhích sang một bên.

"Được!" Giang Thanh cũng hiểu ý lên xe ngồi trước.

Gia Minh lên xe đóng cửa lại thì tài xế cũng bắt đầu lái xe đi, cô ngồi khoảng cách xa với Giang Thanh đến một cái ghế. Việc chào hỏi qua đi, cô cũng không có gì để nói với nàng trên đường đi cả hai không ai nói ai, cô cũng đem tai phone ra nghe nhạc, tay cũng bắt đầu lướt web trên điện thoại.

Đến sân bay, mọi thủ tục đã được người của Giang Thanh thu xếp. Cô và nàng đi qua cổng check in cũng bắt đầu lên khoang hạng vip ngồi. Vì hai ghế cạnh nhau nên cô cho nàng ngồi bên trong mình ngồi bên ngoài thuận tiện đi lại.

Gia Minh đang lướt ngồi chơi game có sẵn trên ghế thì một bên vai bị đè nặng, nhìn lướt lại thấy Giang Thanh gục đầu vào vai cô ngủ. Mái tóc nàng bay mùi thơm xông thẳng vào mũi cô, cô hơi nhíu mày, chỉnh sửa lại đầu nàng một chút trên vai mình cũng tiếp tục công tác chơi game. Giang Thanh nhoẻn miệng cười nhưng không mở mắt, tận hưởng phút giây bên cạnh cô rất khó nên nàng không muốn sớm như vậy bị phá hủy.

Sau một giờ, máy bay hạ cánh ở thành phố C, cả hai kéo vali ra khỏi sân bay là đã có xe lại rước. Xe dừng lại ở một khách sạn lớn chung quanh cảnh khá đẹp, vừa tiến vào đại sảnh lễ tân đã gật đầu chào.

"Trần tiểu thư, đây là chìa khóa phòng cô!"

Giang Thanh tiếp nhận chìa khóa xoay lại nói với cô "Đi thôi!"

Cô nhíu mày nói "Sao chỉ thuê một phòng, để tôi thuê một phòng khác."

"Xin lỗi, quý khách! Vì đây là gần khu du lịch mọi phòng đều là bị đặt kín. Trần tiểu thư điện thoại đặt như vậy cũng may là còn duy nhất một phòng. Quý khách yên tâm, trên phòng có đến hai giường nên cứ yên tâm nghỉ ngơi." lễ tân lễ phép nói.

Cô bất đắc dĩ kéo vali đi theo Giang Thanh vào thang máy đi lên phòng. Được có mấy ngày nghỉ cô phải hảo hảo nghỉ ngơi lại không ngờ bị nữ nhân này kéo đến đây đúng là đã mệt chết rồi.