Chương 44: . Tới Hắc Nha 2

Vương Xích Hổ thở dài:

" Cẩu tặc Bình Thiên Giáo chủ kia, cũng không phải người hiền lành gì. Trước kia có đệ nhất mỹ nhân giang hồ Thiềm Cung Thần Nữ, võ nghệ cao cường trượng nghĩa, trên giang hồ có vô số người hâm mộ, một thân áo xanh đứng dưới ánh trăng, phong độ tuyệt thế, không biết khuynh đảo bao nhiêu hiệp khách, đến nay vẫn còn ảnh hưởng đến chúng nữ tử trên giang hồ, khiến bọn họ yêu thích mặc áo xanh hơn áo đỏ, đáng tiếc. . ."

Dạ Kinh Đường chưa từng nghe qua chuyện này, hiếu kì hỏi:

"Vị nữ hiệp này bị Bình Thiên Giáo chủ hãm hại sao?"

"Nếu là bị hãm hại ta còn kính trọng Tiết Bạch Cẩm không vì sắc đẹp mà thay đổi. Tục truyền rằng, Thiềm Cung Thần Nữ hành hiệp trượng nghĩa, không cẩn thận gặp Bình Thiên Giáo chủ, sau đó liền thành giáo chủ phu nhân "

"Bình Thiên Giáo chủ bắt người ta về?"

Thương Tiệm Ly đứng bên cạnh, lắc đầu nói:

"Đừng nghe giang hồ truyền bá linh tinh. Bình Thiên Giáo tử thủ trên Nam Tiêu Sơn không hàng, ý đồ muốn khôi phục tiền triều, là nghịch tặc tội không thể tha, nhưng cũng xác thực đạt được hai chữ ‘Trung Nghĩa’, nếu không thì Bình Thiên Giáo sẽ không được nhiều người trên giang hồ thần tượng đến vậy. Một anh hùng kiêu ngạo như thế, sao lại làm ra hành động bỉ ổi cướp đoạt phụ nữ được chứ."

Dạ Kinh Đường ngẫm lại cũng đúng, gật nhẹ đầu.

Có lẽ Thương Tiệm Ly sợ Dạ Kinh Đường hiểu lầm, lại giải thích nói:

"Đương nhiên, ta cũng không phải nói Bình Thiên Giáo chủ là người hiền lành, chỉ là so với Lục Phỉ tội ác chồng chất thì hắn vẫn nói đạo nghĩa giang hồ, đối với triều đình mà nói, đều là nghịch tặc tội không thể tha. Người giang hồ, nếu hiệu trung với triều đình giống như Ngọc Hư Sơn, Quân Sơn đài,…, hoặc an phận thủ thường giống Hồng Hoa Lâu, Thủy Vân Kiếm Đàm thì thiên hạ đã sớm thái bình."



Vương Xích Hổ ở bên cạnh lá gan lớn hơn, trực tiếp tới câu:

"Biết người nắm quyền bất công và bất nhân, mà không dám dùng võ lực để chống lại, không xứng với chữ ‘Hiệp’. Nếu người người đều có thể ăn uống no đủ, thì có mấy người sẽ tham gia vào giang hồ chứ? Trong mắt của ta, hầu hết người trong giang hồ đều không phục sự quản thúc của triều đình, vấn đề này xuất hiện ở trước điện Thái Cực, không thể trách người giang hồ cứng đầu được."

? !

Cái này đã không phải là nói chơi nữa rồi, mà nói bừa là có thể chết.

Thương Tiệm Ly xoay người rời đi, giống như cái gì cũng không nghe thấy.

Dạ Kinh Đường sợ đến ngây người, kiên trì hỏi thăm:

"Xin hỏi lệnh tôn Vương tổng kỳ là ai?"

Sắc mặt Vương Xích Hổ lộ vẻ kiêu ngạo:

"Gia phụ là Trấn Quốc Công Vương Dần, Tĩnh Vương chính là họ hàng của ta, lợi hại hay không?"

Dạ Kinh Đường thật đúng là không nhìn ra, trách không được hắn không sợ chết như thế, hắn chắp tay nói:

"Lợi hại lợi hại, là tại hạ có mắt không tròng."

"Đâu có đâu có. . ."



Thương Tiệm Ly hẳn đã sớm thành thói quen với cách nói chuyện và hành động vô tri của Vương Xích Hổ, đi đến bên cạnh thư tịch, lấy ra một đống hồ sơ đưa cho Dạ Kinh Đường:

"Dạ công tử, những thứ này là việc phải làm ở Hắc Nha, đều tại địa phận Vân Châu, ngươi tùy ý chọn lựa. Dạ công tử không phải người Hắc Nha, dựa theo quy củ, làm việc xong xuôi, tiền thưởng sẽ trực tiếp đưa tới phủ, công lao chỉ có thể ghi ở dưới danh nghĩa người nào đó, còn xin Dạ công tử chớ để ý."

Lời này có ý đây chính là thuê người làm, bởi vì Đại Ngụy có rất nhiều người tham gia vào giang hồ, nha môn không đủ tay chân, đi thuê người giang hồ làm viêc cũng rất phổ biến, ‘Lệnh treo giải’ cũng coi như một loại trong đó.

Dạ Kinh Đường đến Hắc Nha, vốn là chuẩn bị kéo quan hệ, chỉ nói mà không làm thì chắc chắn là không được rồi, bèn lập tức ngồi xuống xem xét một chồng hồ sơ. . .

Thương Tiệm Ly thật đúng là không khách khí, tất cả đều là án lớn!

Người gây ra những án lớn này thì cơ bản đều có biệt hiệu giang hồ, ví dụ như thư sinh ‘Khoét tay Lột da’, vừa xem đã biết chính là ma đầu giang hồ, phía sau còn có đánh giá về võ công, không phải cao thủ Nhất lưu, có thể là sắp tới Tông Sư, nhưng tâm ngoan xảo trá, cần thận trọng đối đãi .

Dạ Kinh Đường lật mấy tờ sau, vẻ mặt hơi xấu hổ:

"Có việc đơn giản hơn một chút hay không? Ta vừa ra xã hội. . . Khục. . . Vừa vào giang hồ, những này việc sợ là. . ."

Thương Tiệm Ly vỗ vỗ vai :

"Dạ công tử kém chút đã tháo cánh tay Xà Long xuống rồi, không phải Tông Sư thì cũng cách Tông Sư không xa. Để công tử đi bắt mấy tên trộm vặt móc túi thì không khỏi quá bạc đãi công tử, Hắc Nha cũng không có việc đơn giản như vậy. Cũng đã tới đây rồi, tùy ý chọn một cái coi như vì dân trừ hại, không hoàn thành cũng không sao."

Dạ Kinh Đường kiên trì lật qua, cuối cùng rốt cuộc cũng tìm được một cái phi tặc —— Yến Châu đạo tặc Vô Sí Hào, khinh công hơn người chiến lực không cao, theo tình báo, gần đây hắn ta tới kinh thành, âm thầm chui vào Ngự bia các cất giữ tư liệu lịch sử, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó, hẳn là còn ở lại kinh thành.