Chương 12: Vui chơi suối nước nóng( 2)

Trời tối dần, xe chạy tới một khu biệt thự rợp bóng cây, A Lôi đỗ xe ở một khoảng đất trống trước cửa, tắt máy, đi vòng qua chỗ Lô Huy, giúp cô mở cửa xe, đỡ cô xuống xe, vòng tay qua eo cô, trìu mến nói: "Mặc ít quần áo như vậy có lạnh không? Chỉ có điều bảo bối của em đúng là quá xinh đẹp !"

Nói xong, lại định hôn cô, Lô Huy theo bản năng đẩy anh ra, " Đừng để người khác nhìn thấy !" "Đừng sợ, có sống chết ở đây cũng không ai biết chúng ta, đêm nay chị hoàn toàn là của em!" Vừa nói, hai người cùng nhau bước vào sảnh. Mặc dù không phải vậy tráng lệ như sảnh của khách sạn Hương Sơn, nhưng nó vẫn mang nét sang trọng tao nhã hợp lòng người.

A Lôi tiến đến nói vài lời với nhân viên lễ tân, chỉ vào máy tính vài cái rồi lấy thẻ phòng từ quầy lễ tân. Anh đi tới nắm lấy tay Lô Huy, dẫn cô đi qua vài hiên nhà, đi đến một biệt thự nhỏ độc lập! Nội thất bên trong mang hơi hướng Nhật Bản, trông đơn giản nhưng rất mới mẻ. Đẩy cánh cửa trượt bên cạnh tấm chiếu tatami, thứ hiện ra trong tầm mắt là một khoảng sân tuyệt đẹp với một hồ nước trong vắt ở giữa. Hồ bơi được bao quanh bởi hoa và bóng cây, khi mở cửa phòng, phía trên hồ bơi có một tảng đá lớn, dòng nước suối róc rách chảy ra từ các vết nứt trên đá và chảy vào hồ bơi. Tiếng nước róc rách và âm thanh ríu rít khiến sân trong càng yên tĩnh và trang nhã hơn!

Lô Huy thích mảnh sân này đến mức, cô xoay người lại nói: “Ở đây thật tuyệt!” Ai biết vừa quay người lại đã nằm trong vòng tay ấm áp của A Lôi, " Chị có thích không, chị yêu?” Lô Huy vừa định trả lời, anh đã hôn lên đôi môi anh đào của cô, bị anh bịt miệng, mềm mại thoang thoảng mùi khói, lập tức rơi vào mùi hương nam tính của anh!

"Này...!" Cô thở dài vào môi anh, " Chị phải làm gì với em đây?"

Anh cười trêu chọc cô: "Việc này có khó khăn với chúng ta không? Chị sẽ bảo em phải làm gì. Vậy thì cứ làm với em mỗi ngày một lần nhé!"

"Đi chết đi!" Cô đánh nhẹ vào ngực anh!

Cô nằm trên người anh, vết máu trên má chưa phai, trong người vẫn còn hơi men lúc nãy uống lúc dùng cơm, cứ như vậy như thể cô đang gãi ngứa trong lòng anh. Cả hai đều không nói một lời, ôm cô thật chặt! Lúc cô giơ tay ôm lên cổ anh, anh như được thúc đẩy hơn rất nhiều, ôm cô thật chặt, ép cô vào trong cơ thể mình, sự mềm mại của bộ ngực căn tròn của cô gắn chặt với sự săn chắc của cơ thể anh anh, hai tay xoa xoa má mông cô, đưa lưỡi vào trong miệng cô xoay người mυ"ŧ lấy, cô cũng không khỏi rêи ɾỉ trong miệng anh!

"Lôi, tay chân thật thà một chút!" Cô cười khúc khích, vặn người dần dần để thoát khỏi vòng tay của anh, nhưng anh nhanh chóng đã kéo váy cô lại và cởi ra một nửa!

“Đã nói rồi, chị thật sự rất xinh đẹp…” Bộ ngực hé mở, chất liệu ngọc bích dưới ánh sáng gợn sóng. Anh đưa tay tới nắm lấy một bên của nó, siết chặt không ngừng. “Đêm nay chị là của riêng em!”

Bàn tay kia đã vượt qua tầng chướng ngại vật, dùng sức đè xuống bộ phận quan trọng của cô, trêu chọc cô một cách thô bạo!

Mặt cô đỏ bừng, tiếng rêи ɾỉ của cô dần dần khuếch đại theo sức mạnh của anh, khi không thể chịu đựng được nữa, cô chuyển thành một tiếng rêи ɾỉ nhẹ nhàng, "Hôn chị đi", hơi nóng tụ lại và phân tán dưới tay anh, nhưng cô luôn cảm thấy rằng có giữa hai người đang có một lớp gì đó không thoải mái, vậy nên cô tiếp tục tìm kiếm khát khao sự đυ.ng chạm từ anh, "Hôn chị đi, Lôi!"

“Chờ một chút, em chỉ muốn nhìn chị bùng cháy thêm nữa mà thôi.” Anh cứ hôn làn da hồng hào của cô, từ cổ xuống đến đỉnh điểm ham muốn! Cô hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu đưa mình vào trong miệng anh, mọi giác quan của cô đều đang kêu gào muốn chạm vào anh và được anh chạm vào!

"Chi yêu, chị ngoan, chị có muốn em không? Hả?"

"Chị muốn...chị thực sự muốn ăn em, làʍ t̠ìиɦ với em!"

"Chị muốn ăn em ở đâu? Hả...? Nói đi bảo bối!" Anh vừa nói vừa lột đồ của cô và cả chính mình, côn ŧᏂịŧ to cương cứng của anh đã áp sát vào mông của Lô Huy. Cô không kiên nhẫn vặn vẹo mông, xấu hổ nói: "Em phiền phức quá! Chị đây chỉ muốn ăn dươиɠ ѵậŧ của em thôi!" "Vậy tại sao chị lại muốn ăn dươиɠ ѵậŧ của em? Hả? Nói cho em biết đi ~" A Lôi vừa vặn mông vừa hỏi, cọ sát vào cô!

“Hmm~ Nó ở ngay kia kìa!”

“Ở đâu hả bảo bối?”

"Chính là...chính là BB bé nhỏ! nhớ em rất nhiều!"

"Haha! Em đến đây! Tiểu dâʍ đãиɠ của em!" Nói xong, anh đưa côn ŧᏂịŧ của mình vào trong cái lỗ hoa ướŧ áŧ của cô!

"A~ồ~đáng ghét, chính em mới là người dâʍ đãиɠ như vậy!" Người phụ nữ vừa rêи ɾỉ vừa thở hổn hển, đẩy mông thật mạnh vào anh! A Lôi khàn giọng ngâm nga thoải mái, ôm cô lên nói: "Ôm chặt am đi, chúng ta cùng xuống nước!" Nói xong, anh đi tới bên cạnh hồ vừa hôn cô vừa đi xuống!

Khi anh bế cô lên, cô liền hét lên và đặt tay lên vai anh! Gió đầu thu mát mẻ, bầu trời trong vắt, giữa hồ sáng ngời ánh đèn!

"Có người....-"

"Không ai cả, em đảm bảo!" Anh cười khúc khích vào tai cô, "Sau này chị đừng hét quá to là được!"