Chương 11: Vui chơi suối nước nóng (1)

Ăn trưa xong, Lô Huy trở về phòng, trước gương phòng tắm nhìn vết hôn khắp nơi trên cổ mình. Nghe thấy tiếng gõ cửa, cô biết là anh, tức giận nói: “Đều là lỗi của cậu, hôm qua chị đã không cho cậu làm ở đây nhưng không chiuj nghe, nhìn những dấu vết trên cổ chị đây, giờ phải làm sao đây?” ? Nếu trở về đến cả đi ngủ chẳng lẽ cũng phải quấn khăn như vậy mà đi ngủ hay sao?"

A Lôi từ phía sau vòng qua cô, ngậm lấy vành tai cô trong miệng nói: "Cục cưng, em sai rồi, chịcó thể trừng phạt em cũng được?"

"Hình phạt là gì?"

"Phạt em phải phục vụ tốt cho chị trên giường!"

"Cút xéo!"

" Chính là khôngcút! sẽ ở trên giường của chị !"

Nói xong anh đưa tay ôm lấy cô. Lô Huy hất tay anh ra, vẻ mặt lạnh lùng đẩy anh ra ngoài, nói: "Về phòng em đi, giờ chị chỉ muốn ngủ! Đêm qua cả đêm ngủ không ngon, đều là lỗi của em đó! Hừ!"

Nhưng làm thế nào cô có thể đẩy người cao to và mạnh mẽ như vậy ra ngoài được chứ? A Lôi vẫn bất động nói với giọng nịnh bợ: "Này, bây giờ chị lại quay lưng lại với em. Tối qua chính là ai đã vui sướиɠ quá mà không muốn em ra ngoài? Giờ lại muốn đuổi em ra ngoài như vậy?"

Lô Huy đỏ mặt, dùng nắm đấm muốn đánh nhẹ vào người anh: “Em phiền phức quá!” A Lôi liền ôm lấy cô, trong lòng tràn đầy cảm xúc nói: “Chị yêu, em có thể cùng chị ngủ ngon được không? Em hứa sẽ không làm phiền, để cho chị ngủ, hưmmm!"

"Không, chị đây không tin em nữa!" "Bảo bối, vài ngày nữa cuộc họp sẽ kết thúc rồi, em có muốn sờ cũng sờ không đến chị nữa, thật đáng thương, hai ngày này thật sự chị đã khiến em nghiện đến chết rồi?"

Lục Huy thấy anh nói có chút tội nghiệp, cũng không nài nỉ mà quay người đi lấy nước. A Lôi do đó mà nhanh chóng cởϊ qυầи áo leo lên lên giường, cười vui vẻ. Lô Huy thấy vậy vừa tức giận vừa buồn cười: “Ngủ trưa sao lại cởi hết quần áo?” A Lôi cười xấu xa nói: “Em luôn mong được sủng hạnh ưu ái!”

Vậy là trưa nay rốt cuộc hai người lại một trắng một đen ôm nhau trần trụi, xưởng thịt sát chặt vào nhau, hôn môi liếʍ lưỡi, chạm vào nhau đến chết ngất ngây! Khuôn mặt nhỏ nhắn của người phụ nữ ngày càng được phát triển tự do trên giường, làn sóng cực khoái dâng trào khiến cô càng thêm ham muốn với người đàn ông này, cô ước gì mình có thể chết trên người anh ta!

A Lôi cũng yêu thích cảm giác ngây ngất sâu sắc khi được làʍ t̠ìиɦ với người phụ nữ này! Anh giống như thuốc kí©h thí©ɧ tìиɧ ɖu͙© của cô, cô giống như thuốc độc trong ruột của anh, bọn họ biết rõ mình đang uống thuốc độc để giải khát, nhưng vẫn mặc kệ hưởng thụ, không thể tự giải thoát được!

Trong bữa tối, Lô Huy nhận được tin nhắn WeChat từ A Lôi, "Chị yêu, sau bữa tối, hãy đem theo một bộ quần áo bình thường vào rồi đợi em ở cửa sau đại sảnh khách sạn, em sẽ lái xe đến đón chị !"

"Trực tiếp mặc áo quần bình thường luôn không được hả ? Vậy chị thay áo quần ở đâu?"

"Lên xe thay đi. Nếu mặc thường phục trở lại, sợ là vào không được!"

"Mang theo giấy tờ tùy thân cũng không được à!"

“Không, mặc thường phục lính canh sẽ không cho phép đến gần.”

"Chị biết rồi!"

Lô Huy ăn xong liền quay trở lại phòng để lấy một bộ đồ mùa thu và mang tất dưới lớp quần quân đội để chút nữa giúp cô đỡ phiền phức khi phải mặc chúng từ từ trên xe! Cô đi qua sảnh và ra cửa sau, đi vào một con đường rợp bóng cây quanh co với những bóng tối bao quanh, cách đó không xa, có chiếc xe bán tải của A Lôi đậu dưới gốc cây, cô chạy hai bước rồi lên xe của anh! "Chiếc xe này đẹp quá!" cô nói khi ngồi vào ghế sau!

"Cũng được, sau này có cơ hội em sẽ chở chị đi chơi! Bảo bối à, chị ngồi phía trước đi."

“Phía trước làm sao để thay quần áo!” Nói xong, cô bắt đầu cởi cúc quần áo. A Lôi liền nhìn cô với một nụ cười tinh nghịch qua gương chiếu hậu, "Trên cơ thể chị, còn có chỗ nào em chưa nhìn thấy qua ? Còn ngại ngùng dấu diếm làm gì ? "

Sau khi thấy cô thay quần áo xong, anh đỗ xe bên đường rồi nói: "Lại đây, ngồi lên phía trước !" Lão đại Lô Huy miễn cưỡng ngồi lên ghế phụ, trong khi A Lôi đang thắt dây an toàn cho cô, anh lại hôn cô một cái! Rồi một tay đan vào tay cô, tay kia cầm vô lăng, lái xe đi trên con đường núi quanh co. Phong cảnh dọc đường rất đẹp, hai người cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn khung cảnh dễ chịu hai bên đường!