Chương 17

Khi Lê Khinh Nhan và Tả Yên Nhiên tới, từ xa đã nhìn thấy một màn này.

Tả Yên Nhiên nhìn bộ dáng này của Hà Dao Chi, tránh ống kính máy quay, nhịn không được liếc mắt xem thường.

Cô ấy dùng âm lượng chỉ có mình mới có thể nghe rõ nói thầm: "Hai người bọn họ thật biết giả vờ."

Lê Khinh Nhan ngược lại không quá để ý: "Đi thôi, chúng ta cũng qua đó."

Tả Yên Nhiên nghe vậy có chút chần chờ.

Nhìn dáng vẻ của Hà Dao Chi và Cố Ngôn Đình, lập tức biết bọn họ nhất định phải khoe khoang một đợt. Cô ấy cũng không có hứng thú lại gần vào lúc này, đảm đương phụ trợ lá xanh bên hoa hồng.

Chẳng qua, mắt thấy Lê Khinh Nhan đã bước nhanh hơn, Tả Yên Nhiên do dự một chút, vẫn đi theo.

"Tiền mặt hay quẹt thẻ?"

Cô tiếp tân tiến lên một bước, mỉm cười hỏi Cố Ngôn Đình.

[Bây giờ tôi đơn phương tuyên bố, danh tiếng của Cố tổng không ai có thể thay thế.]

[Bá tổng văn học đi vào hiện thực, các chị em, tôi yêu rất nhiều.]

[Thật tuyệt vời, tôi càng ngày càng chờ mong Cố tổng đi du lịch núi tuyết.]

Dưới ánh mắt chăm chú của đông đảo, Cố Ngôn Đình bình tĩnh đi tới trước quầy.

Đôi mắt anh rũ xuống, ngón tay thon dài mà khớp xương rõ ràng tùy ý cầm lấy một tấm thẻ, sau đó đưa qua.

"Quẹt thẻ đi."

Lời nói của người đàn ông rất ngắn gọn, giọng điệu bình thản, giống như thứ anh ta tiêu không phải là thứ mà người bình thường cả đời cũng không kiếm được.

Hà Dao Chi kéo cánh tay Cố Ngôn Đình, khóe môi cong hơn.

"Thưa tiên sinh, tổng cộng 5,035 vạn."

Thu ngân cũng là lần đầu tiên gặp phải hóa đơn trị giá cao như vậy, tính toán lại một chút, sau khi xác nhận không sai mới báo ra con số này.

Cô cẩn thận khom người, sau đó hai tay tiếp nhận thẻ Cố Ngôn Đình đưa tới.

"Chờ một chút... Đây, đây là…"

Sau khi thấy rõ bộ dáng tấm thẻ này, hai mắt thu ngân hơi trừng lớn, dường như có chút khó tin.

[Rốt cuộc là thẻ gì vậy, nhϊếp ảnh gia cho ống kính lại gần đi.]

[Tôi nghe nói muốn lấy được loại thẻ này rất không dễ dàng, không chỉ phải có tiền, còn phải có thân phận có địa vị.]

[Đàn ông bỏ tiền cho vợ đều là đàn ông tốt, đã bắt đầu hâm mộ.]

[Thật sự rất tò mò bộ dáng thẻ của bá đạo tổng tài như thế nào, nhờ camera trong phòng trực tiếp, cho chúng ta mở mang kiến thức thôi!]

Tựa hồ là cảm nhận được tiếng gọi của mọi người, rốt cuộc, thợ quay phim dời ống kính về phía trước, quay rõ ràng bộ dáng ban đầu của tấm thẻ kia.

Cùng lúc đó, âm thanh kinh ngạc không chắc chắn của thu ngân cuối cùng cũng vang lên.

"Đây là... thẻ ăn?"

Sau khi thấy rõ tấm thẻ cơm căn tin kia, dù cho là hiện trường hay là phòng livestream, đều lâm vào khoảng im lặng ngắn ngủi.

Tay Cố Ngôn Đình đưa ra hơi khựng lại, sau đó, sắc mặt cứng đờ.

Không đúng, trong ví của anh ta làm sao lại có thẻ cơm?

Đã rất lâu rồi anh ta không ăn cơm trong căn tin của nhân viên, bất luận như thế nào, tấm thẻ này cũng không nên xuất hiện mới đúng.