🦊Chương 1🦊 Nếu như anh đối với cô không có tình cảm, vậy vì cái gì. . .

Trần Tiên Bối làm ổ ở trên ghế sa lon, không nói câu nào, chỉ là nhìn chằm chằm vào đồng hồ ở phòng khách, trạng thái này vẫn tiếp tục đến gần một giờ.

Một nữ giúp việc định lên tiếng nhắc nhở, nhưng vừa định giơ chân lên đi thì lại rụt trở về

Dưới cái nhìn của cô, đại tiểu thư Trần gia Trần Tiên Bối hoàn toàn xứng đáng coi là thắng cuộc trong nhân sinh, sinh ra ở thế gia vọng tộc nổi tiếng trăm năm, lúc cô sinh ra đời, tiền tài quyền thế Trần gia đã dần dần suy yếu, nhưng cái gia tộc khác cũng không dám xem nhẹ, dù sao mấy đời tổ tiên Trần gia đều là Trạng Nguyên hoặc quan thanh lưu, chính là gần mấy đời này, không có người tài ba nào, truyền kỳ nhất chính là thái gia gia của Trần Tiên Bối, nghe nói ông ở thời kì dân quốc đi đào tạo du học sâu, lúc ấy ở ngoại quốc cũng muốn giữ lại ông, nhưng ông không hề động tâm, mà trở lại tổ quốc để xuất nghĩa.

Đến thế hệ bác của Trần Tiên Bối, đầu tư thất bại, dây chuyền tài chính tan rã, công ty sụp đổ, thất bại so sánh với thành công tới rất nhanh, cũng may Trần gia có nền tảng thâm hậu, không đến mức rơi vào mức phá sản, lại thêm về sau đầu tư chính xác, cũng coi là kéo về một đợt máu, nhưng bây giờ hào môn nổi tiếng Yên Kinh, Trần gia đã không còn cùng một tuyến, mà trong mắt nữ giúp việc, cho dù lui về vị trí tuyến hai, Trần Tiên Bối cũng có thể coi là ngậm thìa vàng.

Phương diện gia thế đã không thể bắt bẻ, làm người ta hâm mộ nhất chính là, ngày thường cô cực đẹp.

Thừa dịp phòng khách an tĩnh, những người khác đang bận việc của mình, nữ giúp việc lặng lẽ giơ tay lên, so sánh với cánh tay Trần Tiên Bối.

Nháy mắt phát hiện mình là giống như xuống mặt trăng đυ.ng phải đồ sứ.

Cô cũng coi như ở trong nhà rất trắng, chí ít từ nhỏ đến lớn không ai nói cô đen, nhưng nếu so sánh vớ làn da Trần Tiên Bối, cô dường như bị biến thành than đen.

Bởi vì cái gọi là một trắng che đi ba xấu, có một làn da trắng tuyết, ngũ quan cho dù không xuất sắc, nhưng ở bên trong người bình thường cũng có thể được gọi là giai nhân thanh tú, chớ nói chi là, Trần Tiên Bối kế thừa gen đẹp của người mẹ ảnh hậu, hai người dường như sao trời, động lòng người lại trong veo.

Cho tới bây giờ mẹ Trần Tiên Bối vẫn được coi là một trong ảnh hậu đẹp nhất, mỗi lần có những bài viết trên mạng nói về xinh đẹp nhất thì lúc nào cũng luôn có mẹ cô.

Thời đại đó có vô số mỹ nhân, mỗi người đều có nét đẹp đặc sắc, lúc có cuộc tranh đua sắc đẹp rầm rộ nhất, mẹ Trần Tiên Bối có thể đứng hàng thứ trước ba, có thể thấy được là nhan sắc của bà. Bà đang ở thời kì đỉnh cao nhất, thì gả vào Trần gia, trở thành Trần phu nhân, Trần phu nhân cùng Trần tiên sinh tình cảm hai vợ chồng vô cùng tốt, sau khi cưới về thì sinh hạ Trần Tiên Bối, làm người thở dài chính là, lúc Trần Tiên Bối mười tuổi một, chuyến bay sang nước ngoài của Trần phu nhân gặp rủi ro, giai nhân đã qua đời, trở thành ánh trăng sáng điện ảnh trong lòng bao nhiêu người.

Ở phương diện tư sắc Trần Tiên Bối, thậm chí còn vượt qua cả mẹ của mình mấy phần. Nghe nói lúc cô còn rất nhỏ, có nhiều công ty qc, có cả đạo diễn tìm tới cửa, nhưng gia quy Trần gia rất nghiêm, tuyệt đối không cho phép đại tiểu thư Trần gia tiến vào ngành giải trí, paparazzi có ảnh cô, còn chưa kịp phát ra ngoài, đã bị Trần gia cùng Giang Gia mua giá cao, còn cảnh cáo, thế nên từ đấy về sau, không có paparazzi nào còn dám chụp hình cô.

Trong mắt nhiều người, đại tiểu thư Trần Tiên Bối có gia thế và là tiểu thư nhà giàu, ngoại trừ gia thế, còn làm cho người khen ngợi chính là cô còn có một hôn ước.

Năm Trần Tiên Bối hai mươi hai tuổi, cô cùng người thừa kế Giang gia Giang Bách Nghiêu tổ chức lễ đính hôn rất long trọng, ván đã đóng thuyền là Giang phu nhân.

Mọi người Giang gia đều rất thích cô, điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là Giang Bách Nghiêu trời sinh tính cách lãnh đạm, đối với vị hôn thê mỹ mạo như tiên tử cũng không có nhiệt tình.

Chẳng qua thông gia trong vòng hào môn rất nhiều, tình cảm lãnh đạm chút, cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, chỉ cần hai nhà có thể mang cho nhau lợi ích tuyệt đối, Trần Tiên Bối cũng coi là hoàn thành trác nhiệm đại tiểu thư Trần gia.

Nữ giúp việc không biết có nên lên tiếng nhắc nhở không.

Bởi vì hiện tại đã 5 giờ, hôm nay là ngày kỉ niệm Trần Tiên Bối cùng Giang Bách Nghiêu đính hôn một năm tròn, dựa theo lịch trình sắp xếp, hai người sẽ đi ra ngoài hẹn hò, nữ giúp việc nhịn không được mà suy đoán, chẳng lẽ là tiểu thư quên rồi?

Thế nhưng là không nên a.

Ai cũng biết tiểu thư nhà mình đối Giang Bách Nghiêu yêu thắm thiết, ngày bình thường luôn hỏi han ân cần, rất quan tâm ân cần, thường ngày đều muốn tự mình nấu canh mang đi đến công ty, khi hẹn hò thì cực kỳ thận trọng, giống như lần hẹn hò này, lúc nửa tháng trước, tiểu thư đã đi tìm nhà thiết kế để thiết kế lễ phục thích hợp, thậm chí hôm qua còn mời thợ trang điểm đến nhà. Dựa vào thói quen, hẹn lúc sáu giờ, tiểu thư khả năng mười hai giờ đã bắt đầu chuẩn bị, nhưng hôm nay là chuyện gì xảy ra vậy?

Trần Tiên Bối không quên kỷ niệm ngày đính hôn.

Đáng lẽ ra, trong tháng này cô rất coi trọng buổi hẹn hò tối nay, với điều kiện là đêm qua cô không mơ giấc mơ đó.

Ngày hôm qua cô ngủ sớm nhưng ngủ không được yên giấc, mơ mơ màng màng nghĩ đến hiện tại vẫn rất rõ ràng, trong mơ cô đang sống ở trong thế giới tiểu thuyết, cô là nữ chính trong tiểu thuyết. Nhân vật chính được trời ưu ái nhưng lại không được nam chính thích. Sau khi hai người đính hôn, nam chính thờ ơ với nữ chính hơn là quan tâm. Nữ chính không quan tâm lắm, nhưng càng áp chế lại càng bùng nổ, cho đến một ngày nọ, cô phát hiện ra nam chính có tình cảm với nữ phụ.

Nguyên lai nam chính căn bản cũng không thích cô, người anh thích chính là nữ phụ, đồng thời trong lòng của anh còn có một kế hoạch, đó chính là đợi đến hai năm sau khi công ty cùng gia tộc đứng vững gót chân, anh sẽ cùng nữ chính ly hôn, đến lúc đó anh sẽ tái giá chân chính ở cùng người phụ nữ mình yêu, nữ phụ cũng biết hết chuyện này, hơn nữa còn ngầm thừa nhận, chỉ có nữ chính không biết, coi rằng nam chính chỉ là trời sinh tính cách lãnh đạm thôi, thật tình không biết, anh chỉ là đối với cô lãnh đạm thôi.

Nữ chính bị ngược tâm trăm ngàn lần, nên tinh thần chán nản không thôi, quyết định rời khỏi nam chính, về sau nam chính lúc mất đi nữ chính, mới đột nhiên phát hiện, mình sớm yêu nữ chủ người đã sống chung từng giờ từng phút, sau đó ra sức truy vợ, vượt qua bao nhiêu chướng ngại vật, lại lần nữa còn nữ chủ yêu thương ấm áp, kết cục cuối cùng là ở bên nhau hạnh phúc.

Bình thường cô luôn thích xem phim, thích hài kịch, từ chuyện xảy ra trong mộng, cô không chỉ không có cảm thấy an ủi, ngược lại uất ức không thôi.

Cô không thể tin được là mình có thể mơ được giấc mơ này.

Đúng vậy, cho tới bây giờ, cô vẫn ở còn hoài nghi, những giáo dục mà cô đã học nói cho rằng cô, đây hết thảy hẳn là giả.

Nhưng không biết vì cái gì, trong nội tâm cô rất hoảng, ở sâu trong nội tâm có một âm thanh đang nói: Là thật.

Làm sao để cô tin tưởng đây, tin tưởng Giang Bách Nghiêu đối với cô một chút tình cảm đều không có?

Cô cùng anh biết nhau đã nhiều năm, biết anh chính là đối người trong nhà đều không thích nói chuyện cùng, bởi vậy, trước hay sau khi đính hôn, anh đối với cô cũng không nhiều tình cảm, cô cũng không có suy nghĩ nhiều, bởi vì cô biết, anh chính là một người như vậy, anh vừa vào công ty làm, nên mỗi ngày đều rất bận rộn. . .

Còn có, nếu như anh đối với cô không có chút tình cảm nào, vì cái gì mà muốn đính hôn cùng cô đây?

Hào môn hiện nay cũng không giống trước nữa, cũng không giả câm giả mù mà cưới gả, nếu như cô nhớ không lầm, Giang phu nhân đã nói, là chính miệng Giang Bách Nghiêu nói muốn cùng đính hôn cùng với cô.

Cô khi đó cũng không có thích anh, dù sao bình thường hai người ở chung cũng không nhiều, nhưng vì Giang phu nhân nói về chuyện của anh từ nhỏ đến lơn, nên cô cũng chú ý tới anh, cũng nhìn thấy ưu điểm trên người anh, về sau bọn họ còn trở thành vị hôn thê hôn phu, cô cảm thấy, cô hẳn là phải thích anh, cho nên ngày bình thường không cần người trong nhà dặn dò, cô cũng sẽ quan tâm đến sinh hoạt của anh.

Còn hơn một năm nữa, bọn họ phải đi vào con đường hôn nhân.

Cô tin tưởng, với giao tình của hai nhà, còn có cô cùng anh cố gắng nữa, hôn nhân của bọn họ nhất định sẽ giống Giang tiên sinh cùng Giang phu nhân có một hôn nhân mỹ mãn.

Đây chính là cuộc đời của cô, trước đó là Trần đại tiểu thư, về sau là Giang phu nhân, cô một mực cho rằng như vậy.

. . .

Nữ giúp việc cuối cùng thực sự là không thể chịu nổi nữa, sợ Trần Tiên Bối là thật quên mất, nếu như cô không có nhắc nhở, như vậy quản gia khẳng định phải trách tội cô.

Nghĩ đến đây, cô đi lên phía trước, nhẹ giọng nhắc nhở "Tiểu thư, Giang tiên sinh sáu giờ sẽ đến đón người."

Trần Tiên Bối lúc này mới hoảng hốt lấy lại tinh thần, cô lần nữa ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ.

"Chờ một chút."

Cô cũng không biết mình đang muốn chờ cái gì.

Nếu như trong mơ tới hết thảy đều là thật, như vậy buổi hẹn hò hôm nay sẽ ngâm nước nóng, bởi vì Giang Bách Nghiêu có chuyện quan trọng hơn muốn làm.

Nếu như. . .

Trần Tiên Bối vô ý thức nắm chặt một góc gối ôm, yên tĩnh như vậy, cô còn có thể nghe được tiếng tim mình đập.

Nữ giúp việc nghĩ thầm, dù sao cô cũng đã nhắc nhở, về sau quản gia cũng sẽ không trách lên đầu cô, liền to gan mà yên tâm lui ra ngoài, ngay lập tức phòng khách trang nghiêm trang tri kiểu Trung Quốc chỉ còn lại một người Trần Tiên Bối.

Rất nhanh đã đến 6 giờ, điện thoại di động của cô vang lên.

Trên màn hình hiện ra chính Giang Bách Nghiêu.

Cô giống như là bị điện giật, xém chút nữa đem điện thoại ném đi, về sau lúc phản ứng, cô hít sâu một hơi, rồi nhấn nhận.

Cũng không nhất định là muốn đi hẹn hò.

Tính Giang Bách Nghiêu rất cẩn thận tỉ mỉ, rất không có khả năng đột nhiên hủy bỏ buổi hẹn hò quan trọng, anh là rất có nguyên tắc.

Có lẽ anh là gọi điện thoại hỏi cô chuẩn bị xong chưa.

Đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nói thâm trầm bình ổn "Tiên Bối, thật xin lỗi ngày hôm nay anh không thể ăn tối cùng em, hi vọng em bỏ qua cho."

Trần Tiên Bối trố mắt chỉ chốc lát, thanh âm có chút bất ổn, nhưng vẫn cố gắng giả vờ điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra "Có chuyện gì đã xảy ra sao?"

Đầu kia tựa hồ có chút kinh ngạc vì sao cô sẽ hỏi, dừng lại một chút, sau đó Giang Bách Nghiêu mới trả lời "Giang Diệu Dương đυ.ng vào người, tình huống rất nghiêm trọng, chú bên kia hi vọng anh ra mặt giải quyết chút chuyện vụn vặn này."

"Đυ.ng ai?" Trần Tiên Bối cố chấp hỏi.

Giờ phút này tay cầm di động, bởi vì có chút khẩn trương, xương tay có chút trắng bệch.

Âm thanh hô hấp cũng không dám quá lớn

Giang Bách Nghiêu vốn không muốn đem chuyện này nói cho cô nghe, nhưng nghĩ tới cô là người ôn nhu hiền lành, một năm nay đến bây giờ cô cũng không để anb phải cảm thấy khó xử, cho rằng cô là quan tâm Giang Gia, quan tâm anh, anh mới nhẫn nại nói ra "Phong Nghiễn, Giang Diệu Dương mở cửa xe đυ.ng vào xe Phong Gia, Phong Nghiễn trên xe, hiện tại, Giang Gia nhất định phải nghiêm túc giải quyết với xử lý."

Phong Nghiễn. . .

Thần sắc Trần Tiên Bối ngốc trệ.

Quả nhiên là thật, cô cho rằng mình có siêu năng lực biết trước tương lại.

Trong tiểu thuyết, Giang Bách Nghiêu hủy bỏ hẹn hò, cũng là bởi vì Giang Gia sắp nghênh đón một nguy hiểm lớn nhất.

Phong Gia, không phải Trần gia có thể chọc được, cũng không phải Giang Gia chọc nổi, bởi vậy đã khiến Giang Bách Nghiêu sẽ sứt đầu mẻ trán.

💖Ngày 8/1/2022💖