Chương 16: Quy tắc vườn trường

Người thứ hai là một kẻ chống đối xã hội, chọn mục tiêu tấn công một cách ngẫu nhiên, đã thực hiện một số vụ án hoàn hảo không để lại dấu vết.

Anh ta thường xuyên gọi điện và nhắn tin cho Mộc Sinh vào ban đêm, van xin Mộc Sinh chú ý đến mình nhiều hơn.

Anh ta nói rằng mình sẵn lòng cải tạo, miễn là Mộc Sinh sẵn lòng dành toàn bộ sự chú ý cho anh ta.

Kẻ gϊếŧ người có IQ cao, cẩn trọng và kỹ lưỡng, cuối cùng chết trong cái bẫy do chính mình tạo ra.

Hiện trường trông như thể anh ta xui xẻo đến mức tột độ, trong lúc đang theo dõi Mộc Sinh đã vô tình ngã xuống.

Nếu đêm đó anh ta không chết, Mộc Sinh sẽ bị anh ta bắt cóc và đưa ra nước ngoài.

Nhưng anh ta đã chết.

Trong 72 tiếng liên tiếp, Mộc Sinh luôn được cơ quan chính phủ bảo vệ, chưa bao giờ rời khỏi tầm nhìn của camera quá một tiếng.

Ngay cả ở trường, nếu nam sinh tiếp xúc với Mộc Sinh quá thường xuyên, họ sẽ không rõ lý do mà vấp ngã, lúc thi cử thì phát hiện ra quên mang đồ dùng cần thiết, vv...

Nhưng điều này không hề làm giảm đi tính tích cực của họ, điều này dường như trở thành một thử thách và huân chương cho sự nhiệt tình của họ dành cho Mộc Sinh.

Càng yêu mến cậu, càng được ưu ái thì sẽ càng phải đối mặt với sự ghen tị, các loại biếи ŧɦái không rõ nguồn gốc càng mạnh mẽ hơn.

Cuối cùng Mộc Sinh chủ động rời khỏi trường học, chấp nhận việc giáo dục riêng.

Tình hình của cậu mới được cải thiện khi giáo viên được thay đổi liên tục, cuối cùng là một bà lão chuẩn bị nghỉ hưu, luôn mỉm cười tử tế.

Không biết đó có phải cũng là gánh nặng từ Lời nguyền Tà Thần hay không mà sức khỏe của Mộc Sinh luôn không tốt.

Nhưng cậu mơ hồ biết, có lẽ đó không phải là ý định ban đầu của lời nguyền.

Mộc Sinh nhìn lại bảng thông tin, đặc biệt là ba từ “đang hoạt động” theo sau lời nguyền Tà Thần.

Mộc Sinh hỏi: 【Tôi có thể biết tác dụng cụ thể của tình trạng bất thường này trong phó bản không?】

【Hệ thống?】

Đến khi Mộc Sinh hỏi lần nữa, hệ thống vẫn không đáp lại.

Không biết từ khi nào, xung quanh càng lúc càng lạnh.

Lạnh đến mức bất thường.

Trước khi Liễu Ngang đến, hệ thống đã tạm dừng truyền tải thông tin cơ bản, ngừng dịch vụ và phản hồi.

Nếu lấy điều này làm cơ sở suy luận ngược lại, nếu hệ thống đột nhiên mất liên lạc, cũng có nghĩa là… Cậu lại gặp nguy hiểm.

Trong ánh mắt vô hình kia, cậu thanh niên vốn nửa nằm trên bàn học bỗng nhiên ngồi thẳng dậy, như thể cũng nhận thấy điều gì đó không ổn, do dự nhìn quanh.

Dĩ nhiên không thấy gì cả.

Vì lạnh, gương mặt trắng nõn của Mộc Sinh hiện lên một tia hồng không tự nhiên, đuôi mắt cũng nhuốm màu đỏ, hơi nước trong mắt chưa kịp tan, mơ hồ mù mịt.

Là khuôn mặt khiến người khác không tự chủ mà sinh ra cảm giác yêu thương.

Nhưng cũng như đổ thêm dầu vào lửa, khiến những tình cảm bạo lực và tăm tối dần dần phát triển mạnh mẽ hơn.

Muốn thấy cậu với nhiều biểu cảm và dáng vẻ sống động hơn, nhiều hơn bất kỳ ai khác.

Chỉ thuộc về một mình mình.