Nghe thấy tiếng hét này, các học sinh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ngay cả giáo viên đứng trên bục cũng không nhịn được mà dẫn đầu bước ra phía hành lang.
Minh Tương cũng đi ra ngoài xem náo nhiệt.
Trên bầu trời hiển thị đếm ngược còn 59 giây, bên dưới có nội dung mới.
[Đang ngẫu nhiên lựa chọn chủ đảo.]
[Tiến độ lựa chọn 1%.]
[Tiến độ lựa chọn 10%.]
[Tiến độ lựa chọn 100%.]
[Đếm ngược đã kết thúc, khả năng dịch chuyển tức thời được kích hoạt.]
[Đã hoàn thành xong.]
Hành lang lúc này đông đúc, chật kín người, các học sinh sôi nổi thảo luận, bọn họ không phát hiện ra Minh Tương vốn luôn im lặng đã mất tích không thấy bóng dáng.
……
Trong trò chơi, Minh Tương bối rối đứng trên đảo.
Nói là một hòn đảo nhưng thực tế nó chỉ có diện tích khoảng một mẫu, toàn bộ hòn đảo trơ trụi, thậm chí còn không có cỏ, ngoại trừ việc nó không toả ra mùi hôi thối thì không khác gì đất trên Lam Tinh.
Cô vẫn mặc bộ đồ đồng phục học sinh ở trên người, bên cổ tay trái thì đeo một chiếc đồng hồ nhỏ bằng kim loại.
Minh Tương đoán đây hẳn là thiết bị điều hành, cô giơ tay phải lên nhẹ nhàng chạm vào mặt đồng hồ, một màn hình sáng hiện ra trong không trung.
“Chủ đảo thân mến, chào mừng bạn đến với trò chơi.”
“Tại đây, bạn sẽ được trải nghiệm niềm vui của trồng trọt, bạn có quyền đưa những cây trồng thành phẩm trở lại thế giới thực.”
“Nhưng đồng thời, bạn sẽ bị quái vật tấn công, ngoại trừ ngôi nhà an toàn, những con quái vật có thể xuất hiện ở bất kì lúc nào và bất cứ nơi đâu, vì vậy bạn phải cảnh giác.”
“Tử vong trong trò chơi cũng là tử vong thật, xin hãy cẩn thận!”
Minh Tương nhìn quanh hòn đảo, hiển nhiên là cô không thấy ngôi nhà an toàn nào trên đảo cả, cuối cùng đành nhìn lại màn hình sáng.
Phụ đề vừa rồi đã biến mất, thay vào đó là bảng thao tác giống như giao diện trò chơi.
Khu chức năng đầu tiên là nâng cấp đảo, hiện tại nó đang có màu xám, hiển thị cấp độ 0, không thể thao tác.
Khu chức năng thứ hai là kênh trò chuyện, được chia thành trò chuyện riêng tư và trò chuyện khu vực.
Có 30.000 người chơi trực tuyến trong kênh khu vực này, đây hẳn là tất cả những người được chọn lần này.
Suy nghĩ một hồi, Minh Tương bấm vào kênh trò chuyện khu vực, trên màn hình ánh sáng đột nhiên xuất hiện rất nhiều tin nhắn.
“Trên đảo của mấy người có cây cối gì không? Sao đảo của tôi còn chả có cỏ luôn vậy?”
“Rốt cuộc trò này chơi kiểu gì thế? Mới vô mà không có cây gì để chặt cả?”
“Mấy người đi đến bờ hải đảo nhìn thử chưa? Quá không khoa học, cái hòn đảo này chả có bãi cạn nào hết, rơi xuống chắc là vực sâu ngàn mét mất!”
“Có người Anglo-Saxon nào không, nếu có thì nhắn tin riêng cho tôi.”
“Nhìn khu chức năng thứ ba ấy, có bất ngờ nè.”
Minh Tương lập tức thoát khỏi kênh trò chuyện để nhấp vào khu chức năng thứ ba.
Đây là trung tâm mua sắm của trò chơi.
Ngoài dự đoán, trong trung tâm này có rất nhiều mặt hàng phong phú, bao gồm nhà tranh, giếng vận hành bằng tay, nông cụ, kiếm, NPC, nhu yếu phẩm đơn giản hàng ngày, v.v.
Ngoài ra còn có hạt giống củ cải kém chất lượng.
Những thứ này đều cần tiền vàng để mua, nhưng cũng có một thứ miễn phí, đó là gói quà tân thủ cho người mới.
Sau khi lựa chọn có mô tả:
[Gói quà tân thủ độc quyền: Mỗi chủ đảo mới vào nghề đều có một cái, sau khi mở ra sẽ nhận được 10 đồng vàng, đồng thời cũng nhận được phần thưởng ngẫu nhiên.]
Nhóm dịch: Nhà YooAhin