Chương 46: Y Thư

“Sư phụ…” Lý Quải Tử mới gọi hai chữ, thì phát hiện Khưu Tiểu Ngư cầm tờ giấy trắng kia dùng sức vỗ lên trán hắn ta.

Cả người Lý Quải Tử cứng đờ lại, có chút không hiểu Khưu Tiểu Ngư có ý gì.

Ngay khi hắn ta chuẩn bị mở miệng hỏi, đột nhiên cảm thấy trong đầu có rất nhiều thứ lao vào một cách dũng mãnh.

Lý Quải Tử trực tiếp sững sờ tại chỗ, toàn thân cứng đờ không dám cử động.

Trong lòng cảm thấy mừng như điên, đặc biệt là tiếp nhận những thứ kia xong, Lý Quải Tử càng cười điên cuồng, khóe miệng không kìm nén xuống được.

Ngay sau đó hắn ta nghĩ, như vậy không phải là thể hồ quán đỉnh sao?

Trong lòng Lý Quải Tử kinh hãi, đây là sức mạnh quỷ thần khó lường gì, vậy mà có thể khiến hắn ta lập tức tiếp nhận nội dung của phương thuốc, hoàn toàn không cần cố tình đi học.

Lý Quải Tử vốn còn lo lắng mình không nhớ được, sau đó mới phát hiện mấy thứ kia đã khắc sâu vào trong đầu mình.

“Sư phụ…” Lý Quải Tử kích động chuẩn bị chia sẻ vui sướиɠ của bản thân với Khưu Tiểu Ngư, đã bị Khưu Tiểu Ngư giơ tay ngăn cản hắn ta nói câu kế tiếp.

“Hiện giờ ngươi biết chữa trị thế nào, thì nhanh đi chuẩn bị đi.” Khưu Tiểu Ngư đột nhiên nghĩ, nếu nàng bồi dưỡng thêm mấy đại phu, đến lúc đó hệ thống tuyên bố nhiệm vụ thì bảo bọn họ đi làm, vậy chẳng phải nàng chỉ cần nằm là được sao?

Khưu Tiểu Ngư càng nghĩ càng cảm thấy đây là ý kiến hay.

Nhưng mà hệ thống cần khen thưởng nhiều phương thuốc có thể trực tiếp vỗ trán người ta là học được, chứ bảo nàng dạy người ta hay học xong thì dạy người ta, nàng chắc chắn không làm.

May mà hệ thống không biết ý nghĩ của nàng, nếu không có lẽ đã sửa quy tắc.



Vốn muốn nhanh chóng bồi dưỡng ra một thần y, tế thế cứu người, dẫn theo nó cùng nhau đi lêи đỉиɦ cao của nhân sinh, nhưng không nghĩ rằng Khưu Tiểu Ngư lại hành động nhiều như vậy.

Có lẽ không nghĩ tới chính là, bản thân nó sẽ trói nhầm người, đây mới là căn nguyên.

“Vâng, sư phụ! Lý Quải Tử tuyệt đối không cô phụ ân dạy dỗ của sư phụ.” Vẻ mặt Lý Quải Tử nghiêm túc cúi người vái chào Khưu Tiểu Ngư.

Khưu Tiểu Ngư vẫy tay, ý bảo hắn ta nhanh đi đi.

Lúc này Lý Quải Tử mới định rời đi, Khưu Tiểu Ngư ở phía sau nhìn hắn ta đi gian nan như vậy, thở dài.

Như vậy không phải chậm trễ chuyện chính sao?

“Ngươi đợi đã!” Khưu Tiểu Ngư gọi một tiếng.

Lý Quải Tử dừng bước, xoay người: “Sư phụ, người còn có chuyện gì dặn dò ta sao?”

Được người ta đối đãi tôn sư trọng đạo như vậy, Khưu Tiểu Ngư cảm thấy không được tự nhiên.

“Ta thấy chân ngươi sẽ làm chậm trễ việc, chữa trị cho ngươi trước đã.”

Những lời này của Khưu Tiểu Ngư nói rất tùy ý, nhưng Lý Quải Tử lại ngây ngẩn cả người.

“Nhanh tới đây.” Khưu Tiểu Ngư không rõ sao Lý Quải Tử không lanh lợi như vậy, đột nhiên có chút hối hận vì nhận đồ đệ này.

Lý Quải Tử đột nhiên hoàn hồn, còn tưởng là hắn ta nghe nhầm, vừa rồi Khưu Tiểu Ngư thật sự đang nói chữa trị chân cho hắn ta.

“Sư phụ, ý của người là, chân của ta… Chân của ta…”



Lý Quải Tử còn chưa nói xong, Khưu Tiểu Ngư đã không kiên nhẫn đi về phía hắn ta.

Bởi vì chân của Lý Quải Tử không phải mới bị thương, cho nên muốn chữa trị chỉ có thể đánh gãy chân lần nữa rồi chữa trị.

Khưu Tiểu Ngư nhân lúc Lý Quải Tử còn chưa lấy lại tinh thần, một chân đá vào cẳng chân hắn ta.

“Răng rắc…”

“A…”

Tiếng gãy xương cùng với tiếng kêu thảm thiết vang lên, Khưu Tiểu Ngư lập tức chữa trị xong xương đùi.

Tuy Lý Quải Tử cảm nhận được đau tận xương tủy, nhưng loại đau đớn này nhanh chóng biến mất.

Thậm chí Lý Quải Tử đau đến mồ hôi còn chưa kịp chảy ra, chân hắn ta đã được chữa khỏi.

Lý Quải Tử cảm nhận được sức mạnh trên hai chân mình, cuối cùng không nhịn được lệ rơi đầy mặt, rầm một tiếng quỳ trên đất.

“Sư phụ, đa tạ người có ân tái tạo lại Quải Tử, ta không có gì có thể báo đáp, chỉ có thể dùng cơ thể tàn tạ này phụng dưỡng sư phụ.” Lý Quải Tử nói xong lại dập đầu mấy cái với Khưu Tiểu Ngư.

Trong lòng âm thầm hạ quyết định, sau này hắn ta lợi dụng y thuật học được chữa bệnh cứu người, tất cả thanh danh đẩy hết lên người Khưu Tiểu Ngư, hắn ta tuyệt đối không dính một chút, nếu không thì có lỗi với ân tái tạo của Khưu Tiểu Ngư đối với hắn ta.

Khưu Tiểu Ngư vội vàng kéo người dậy:

“Sau này chỉ cần ta chưa chết thì không được quỳ, nếu không ta không nhận ngươi làm đồ đệ.”