Chương 7: Phương gia (1)

CHƯƠNG 7: PHƯƠNG GIA (1)

Editor: ThienTue835

Trương thị nghe nàng nói có điểm không hiểu nàng đang nói cái gì, Phương gia kia rõ ràng chưa từng nói qua Tam lang muốn đi phục dịch, vì cái gì Vân Hi lại làm trò trước mọi người nói như vậy? Chỉ là khi nàng vừa muốn hỏi đã bị Lâm Vân Hi nhéo nhẹ vào lòng bàn tay, liền lập tức ngậm miệng lại, hiện tại không phải thời điểm dò hỏi tới cùng, nếu không đưa cho những người này một đáp án vừa lòng, Vân Hi sẽ bị mọi người sau lưng nói cái gì nàng đều có thể tưởng tưởng đến.

Tuy rằng không biết nàng đánh chủ ý gì, nhưng biết Vân Hi không phải là người hồ nháo, nàng liền im lặng không nói một lời, xem Vân Hi xử lý như thế nào.

"Sao có thể, rõ ràng biết.." Liễu tam thẩm nói đến một nửa liền bị ánh mắt lạnh băng của Lâm Vân Hi nghẹn trở về, chỉ là nàng không nói xong, người khác cũng có thể đoán được lời nói sau của nàng.

"Lời này nói đến kỳ thật cũng rất hổ thẹn" Lâm Vân Hi diễn kịch cũng có chút nghiện, tưởng tượng Chu Chính Mai vò nát khăn tay như vậy lại cảm thấy có chút ghê tởm, ho nhẹ hai tiếng rồi tiếp tục nói: "Nguyên lai là khi cầu hôn có nhắc đến việc này, ca ca tẩu tử ta liền sống chết không đồng ý, nhưng là buổi tối ta lại mơ thấy mẫu thân đã mất nhiều năm, nàng mang vẻ tươi cười đến chải đầu cho ta, ta đã rất nhiều năm không có mơ thấy mẫu thân ta, sợ là mẫu thân ta có cái chỉ thị rồi, vì muốn hiểu rõ nghi hoặc liền đi chùa Nam Sơn"

Nghe Lâm Vân Hi đột nhiên đem đề tài chuyển dời đến đề tài khác, những người xem náo nhiệt từ không chút chú tâm chú ý chuyển thành chuyên tâm chú mục, Lâm Vân Hi âm thầm trong lòng cho mình 32 điểm và tự tán thưởng chính mình cơ linh, ở cổ đại khoa học kỹ thuật không phát đạt, đối với việc quỷ thần đặc biệt coi trọng, Lâm Vân Hi chính là muốn lợi dụng việc kính sợ đối với quỷ thần để thay đổi cảm quan về hôn nhân của bọn họ.

"Ta cố ý đi chùa Nam Sơn tìm trụ trì Vô Pháp đại sư, ta vừa mới nhắc tới giấc mộng kia, đại sư liền chúc mừng ta, nói hỉ sự của ta gần đến, ít ngày nữa sẽ tìm được lang quân như ý, ta nhớ tới việc cùng Phương gia nói đến việc hôn nhân, liền làm phiền Vô Pháp đại sư xem phê bát tự cho ta, đại sư xem và nói cho ta mấy câu: Lương duyên từ túc đính, giai ngẫu tự thiên thành, làm việc tốt thường khó khăn gian nan, hiền thê gả nông thôn, phúc trạch liền thâm hâu, Phương lang không phụ khanh. Cuối cùng còn dặn dò ta hãy quý trọng nhân duyên trước mắt, nếu duyện phân này là duyên trời định, ta là một nữ tử nhu nhược làm sao có thể chống lại được ý trời?"

Đương nhiên việc Lâm Vân Hi nói đến sự tình huyền diệu khó giải thích là do nàng tự biên, cửa chùa Nam Sơn mở từ lúc nào nàng cũng không biết, mấy câu nói kia cũng chỉ là tùy tiện bịa ra, nhưng danh tiếng Vô Pháp đại sư ở kinh thành rất là vang dội, tuyệt đối chính là chiêu bài vàng, nguyên chủ cũng từng nghe qua, nhưng là nhân vật tôn quý đến như vậy người bình thường làm sao thấy được, nàng dám dùng chiêu bài này đủ đảm bảo dù như thế nào cũng không bị chọc thủng.

Nàng bịa cả nửa ngày trời ra cái chuyện xưa như vậy, chính là biểu đạt ý tứ chính là Phương gia không có lừa hôn nàng, nàng gả qua cũng không phải thủ tiết sống qua ngày, đây chính là duyên trời tác hợp, Tam lang Phương gia nếu là người có phúc thì khẳng định sẽ không thể nào dễ dàng chết trên chiến trường như vậy. Nàng cũng coi như dõng dạc khen chính mình là hiền thê, về điểm này người khác cũng không thể phản bác, chỉ là nàng không nghĩ đến chính là lời thuận miệng vừa nói hôm nay, thế mà mai này như một lời sấm truyền.

Nghe cái cách nàng nói chuyện, mọi người mang một bộ biểu tình như mộng như ảo, chuyện này cũng xứng với kỳ văn, so với kịch bản phía trên còn xuất sắc gấp trăm lần, trách không được mặc dù biết rõ Tam lang Phương gia muốn lên chiến trường mà Lâm gia còn muốn cùng hắn kết thân, ngay cả Vô Pháp đại sư đức cao vọng trọng còn nói đây chính là hôn nhân do trời định, Tam lang Phương gia kia tất nhiên có thể bình an trở về.

Ngay cả khi biết rõ Lâm Vân Hi nói dối mà đương sự Trương thị cũng mê mang luôn rồi, mẹ chồng thật sự báo mộng cho Vân Hi sao? Chẳng lẽ Tam lang Phương gia kia thật sự phúc trạch thâm hậu, có thể bình an trở về?

Nàng còn đang mơ hồ, Lâm Vân Hi liền tiễn các đại thẩm đại nương cùng bạn hữu của nàng về, chờ Vân Hi trở vào nhà mới đột nhiên hồi thần tới, bắt lấy tay Lâm Vân Hi, vội vàng hỏi: Muội thật sự mộng thấy cái kia?"

Lâm Vân Hi không chút do dự gật đầu, kỳ thật mặt mẫu thân của nguyên chủ trông như thế nào nàng cũng không rõ, đối với loại nói dối thiện ý có thể làm cho người thân an tâm, nàng cũng không có một cảm giác áy náy nào, ca ca tẩu tử đã vì chính mình hao tốn nhiều tâm tư, sau khi mình gả chồng cũng không thể làm cho bọn họ lo lắng được.