Chương 104: Cướp mua đồ



“Cách Đấu thuật không nhất định là Cầm Nã, nhưng Cầm Nã chắc chắn thuộc về Cách Đấu thuật. Ở trong thực chiến, hai loại tuy hai mà một. Ở trong lý giải của ta, Cầm Nã là thuật Cách Đấu kỳ diệu phản khớp xương và điểm huyệt vị, có thể mượn sức người, thuận theo thế người, lấy điểm mấu chốt, khéo léo phá vỡ. Cầm Nã thủ pháp thường dùng có các thủ pháp xảo diệu phản các khớp xương và điểm huyệt như tỏa, khấu, điêu, triền, nã, thuận, ninh, điểm, kích, áp vân vân, dùng để khiến cho thân hình đối phương cứng đờ hoặc đau đớn mà mất đi năng lực chống trả, từ đó khống chế và bắt giữ đối phương. Ở trong quá trình Cầm Nã, kích (đập, nện, đánh) cũng rất quan trọng, nếu như đánh ngất xỉu đánh chết đối thủ, Cầm không được Nã không ổn cũng không có vấn đề gì.”

“Trước khi học tập, ngươi nhất định phải nhớ kỹ tôn chỉ của Cách Đấu thuật trong quân, đó là đánh ngã kẻ địch, bảo vệ bản thân. Chỉ cần ở dưới tôn chỉ này, sử dụng thủ đoạn gì đều không thẹn.”

Lý Thanh Vân xem như phục lão già này rồi, thảo nào ngoan độc như vậy, hóa ra tư tưởng võ thuật của hắn là dùng mọi biện pháp có thể, không quan tâm mèo đen hay mèo trắng, chỉ cần bắt được chuột đều là mèo tốt. Nếu như ở cổ đại, ông ta nhất định là cao thủ tà phái, ít nhất cũng là nhân vật trưởng lão ma giáo linh tinh.

Tiếp theo, đầu tiên Tôn Đại Kỳ biểu thị tư thế chiến đấu cơ bản, cùng với chỉnh sửa tư thế ở trong hoàn cảnh khác nhau, trên núi dùng tư thế gì để đối địch, những việc cần chú ý trong tư thế đối địch khi ở trong rừng, tinh hoa chiến đấu trong xe đang di chuyển, điểm chủ chốt khi đánh nhau trong bóng tối… Sau đó dạy Lý Thanh Vân đánh lộn làm sao khi tiến lên, lùi lại, dời bước, bước chớp nhoáng.

Phương pháp dạy học này, chỉ giảng kết quả nghiên cứu, không giải đáp nguyên nhân. Bắt chước được tiêu chuẩn, vậy là đúng, bắt chước không đạt tiêu chuẩn, đó là sai. Về phần điều chỉnh linh hoạt khi đối địch, còn không phải tay mơ có thể nắm giữ.

Lý Thanh Vân uống nước suối không gian trong thời gian dài, trí nhớ siêu mạnh, năng lực phối hợp thân thể cũng đạt đến một trình độ kinh người, cho dù Tôn Đại Kỳ dạy hắn cái gì, hắn đều một lần nghe là hiểu, sau đó bắt chước hoàn mỹ ra. Lúc này không phải là lúc suy một ra ba, hắn cũng không lắm miệng, do đó học được cực nhanh. Chờ khi bữa sáng làm xong, Lý Thanh Vân đã học xong toàn bộ Cầm Nã thủ pháp, bộ phận quan trọng ở trên thân thể cũng ghi nhớ toàn bộ trong lòng.

Thiên phú tập võ này, Tôn Đại Kỳ nhìn xem đến trợn mắt há hốc mồm, đột nhiên gào to: “Lý Xuân Thu, ông đồ khốn kiếp này, ông hủy một thiên tài tập võ! Ôi má ơi, nếu như mười năm trước tôi nhìn thấy cháu nội ông, tôi nhất định thu nó làm đệ tử y bát!”

Lý Xuân Thu hừ lạnh một tiếng, không quan tâm đến Tôn Đại Kỳ, nhưng trong lòng có tư vị gì, chỉ có bản thân ông cụ hiểu rõ.

“Ăn cơm ăn cơm thôi, có chuyện gì chờ ăn cơm xong lại nói. Phúc Oa, cháu còn chưa ăn sáng đúng không, mau đến đây rửa tay, bà nội làm đậu hũ Ma Bà cháu thích ăn nhất đây này.”

Lý Thanh Vân không biết bản thân có thiên phú tập võ cái gì, nếu như không có nước suối không gian cải thiện cơ năng thân thể, bản thân tối đa chỉ có sức chịu đựng mạnh, không có ưu điểm gì. Nhưng bây giờ thì không giống vậy, mỗi ngày một cốc nước suối không gian, tăng tốc độ, sức mạnh, sức chịu đựng, lực khống chế cơ bắp, trí nhớ, sức quan sát… của hắn lên. Trong Cầm Nã Cách Đấu, yêu cầu cơ bản nhất là nhanh chuẩn ngoan, hắn giống như không thiếu, còn nhiều thêm vài loại tổng hợp năng lực phản ứng.

Hắn đáp lại lời bà nội, ngoan ngoãn chạy tới ăn cơm. Khi ở trong phòng bếp công trường còn chưa ăn no, hơn nữa vận động nhiều, đã sớm đói bụng, vì thế vùi đầu ăn nhiều, cũng không quản hai ông cụ có vấn đề cãi nhau không ngừng.

“Bộ đội đặc chủng bình thường đã từng học rất nhiều Cầm Nã Cách Đấu thuật, nhưng đến dưới tay tôi, cũng cần phải khổ học ba tháng mới có thể chạm vào con đường. Thằng cháu nội này của ông, chỉ cần một ngày đã có thể học xong một trăm lẻ tám kiểu Cầm Nã thuật của tôi.”

“Bảy mươi hai đường Tiểu Cầm Nã ta biên soạn thành một thủ thuật, ba mươi sáu kiểu Đại Cầm Nã khác là chiêu lẻ, cần dưới tình huống đặc biệt mới có thể sử dụng ra, ra tay là phải gϊếŧ, khiến cho kẻ địch khó lòng đề phòng. Chờ sau khi ăn xong dạy cả cho ngươi.”

Giọng điệu Tôn Đại Kỳ nói với Lý Thanh Vân khó có được ôn hòa một lần, không lạnh như băng giống như trước kia, nhìn ai đều không vừa mắt.

Lý Thanh Vân vội vàng nói cảm ơn ông ta, nhưng trong lòng sướиɠ, nhìn xem, bản thân quả nhiên là thiên tài, vừa học cái gì đã biết, kể cả Tôn Đại Kỳ soi mói như vậy cũng khen mình rồi. He he… chờ học xong những Cầm Nã thuật nhập môn này, lại học Hình Ý quyền chỗ ông nội, nếu như ông không dạy, vậy lấy nước suối không gian và rau quả không gian để uy hϊếp ông cụ.

Sau khi ăn xong, Lý Thanh Vân học một bộ Tiểu Cầm Nã thuật từ chỗ Tôn Đại Kỳ, có tổng cộng bảy mươi hai chiêu, biên soạn thành một bộ, diễn luyện thành một mạch, rõ ràng mà ngắn gọn, một chiêu một thức, đều là tinh hoa chiêu thức phức tạp tụ tập diễn luyện thành.

Chẳng qua không có thời gian học tập hóa giải động tác và ba mươi sáu chiêu Đại Cầm Nã, đã nhận được điện thoại người trong nhà gọi tới, nói là ba ông chủ ở trong thành phố đến, đều muốn mua cá ở trong hồ nước, mùi thuốc súng rất nặng, sắp đánh nhau.

Bầu trời còn âm u, đoán chừng ban ngày vẫn có mưa, vào thời điểm này đến mua cá, không phải tìm phiền phức sao. Nhưng đây là mối làm ăn đưa đến tận cửa, không có khả năng từ chối được, hơn nữa có thể tìm tới cửa cướp mua cá, đoán chừng không phải người bên ngoài, khả năng là người quen cũ rất lớn.

Ngày hôm qua chỉ biết Điền Mục vội vã muốn tới, hai nhà khác thì không dễ đoán. Cho dù là ai, người tới là khách, cá trong hồ nước kia sớm xử lý sớm yên tâm, bởi vì đầm nước không gian của mình đã quá nhiều cá, kích cỡ cá chình thật lớn, sắp không chống đỡ được, con nào con nấy kề san sát, nếu như không phải nước suối thần kỳ của tiểu không gian, đã sớm bị thiếu dưỡng khí chết đi.

Nói một tiếng xin lỗi với Tôn Đại Kỳ, nói trong nhà có việc gấp, cần phải trở về xử lý, chờ có thời gian lại qua học tiếp.

Tôn Đại Kỳ cầu còn không được, đã sớm muốn tìm một chỗ để lau mồ hôi. Ôi má ơi, thằng nhóc này quá yêu nghiệt, chỉ đánh một lần Tiểu Cầm Nã thuật ở trước mặt hắn, lại đã gặp là không quên được, lập tức học xong, chẳng những động tác đúng chỗ, kể cả thần thái và khí thế đều bắt chước đến 100%.

Lý Thanh Vân chui vào trong Dodge Ram Longhorn, còn chưa khởi động, đã nhận được điện thoại của Điền Mục.

Trong điện thoại hơi ầm ĩ, nhưng cảm xúc của Điền Mục coi như ổn định, cười nói: “Chú em, ở đâu vậy? Bọn anh chờ em đã nửa ngày rồi, vốn cho rằng hôm nay chỉ có một nhà Phúc Mãn Lâu anh thôi, ai nào ngờ Thục Hương Các kia nghe được tin tức từ đâu, cũng theo tới, lại còn trùng hợp gặp được ông chủ của Xuyên Phủ Ngư Vương trên huyện, phen này náo nhiệt rồi. Nhưng mà vẫn câu nói kia, anh ra giá cao nhất, chúng ta ký kết hợp đồng lâu dài, coi như anh đây nợ em một nhân tình.”

Lý Thanh Vân nghe ra được, Điền Mục thật sự nóng nảy, lại ra điều kiện ưu đãi như thế. Nhưng người này cũng rõ là, lúc trước ra giá 20 tệ, liều mạng ép giá. Hiện giờ phát hiện ép giá không được, lại liều mạng nâng giá, tính khí con lừa điển hình, kéo không đi đánh lùi lại.

“Em còn đang có việc ở trên thị trấn, chuyện cá dễ thương lượng, mọi người đừng nóng, chúng ta gặp mặt nói chuyện. Đúng rồi, khi mọi người đến đã đi con đường nào vậy?” Lý Thanh Vân vừa trấn an vừa khởi động xe, chuẩn bị mau chóng đi về.

“Còn có thể đi con đường nào nữa? Không phải chỉ có một con đường sao? Trên đường đã rộng mở, tảng đá cũng sắp dọn dẹp sạch sẽ, chính là đoạn ở gần thôn em thì chưa mở rộng, có không ít công nhân đang bận rộn, hơi khó đi. Nhưng anh chạy xe việt dã, tăng thêm chân ga là vượt qua, em chạy xe bán tải Dodge Ram thì càng không có vấn đề.”

“…” Lý Thanh Vân không ngờ đội làm đường này tiến triển thần tốc đến như thế, ba dặm đường này vài ngày đã hoàn thành công trình mở rộng. Nhưng tảng đá chặn trên đường là chuyện nhỏ, còn có mấy chiếc máy đào xúc cỡ nhỏ ở trên đường, không dễ dàng vượt qua như vậy.

Có điều hôm nay có người dò đường, nói không thành vấn đề, vậy có thể thử xem, cùng lắm thì quay đầu lại. Đường hiện giờ rộng gấp đôi trước kia, xe bán tải quay đầu trên đường không thành vấn đề.

Lý Thanh Vân quay đầu xe, chạy về hướng Bắc, trên đường tương đối sạch sẽ, chỉ có vài công nhân lẻ tẻ đang dọn dẹp mặt đường sau mở rộng.

Cảm giác lúc này, con đường không còn nguy hiểm như vậy nữa, rộng rãi, có chỗ tránh, vẫn chạy thẳng đến Nam địa Lý gia trại mới nhìn thấy đội thi công đang bận rộn đυ.c tảng đá, mấy chiếc máy đào móc cũng đang bận rộn.

Sau khi thổi còi, máy đào móc nhường cho hắn chỗ trống, sau đó không chờ công nhân dọn dẹp tảng đá lớn trên mặt đường, đã nhấn mạnh ga, ầm ầm rung động, giống như quái thú màu đỏ xông qua đống đá, lưu lại công nhân với vẻ mặt khϊếp sợ.

“Xe bán tải này thật hăng hái! Hãng gì vậy? Đống đá cao như vậy đều có thể xông lên?”

“Lợi hại nữa cũng là xe bán tải, dùng để kéo đá, không giống với chiếc xe việt dã màu trắng mới vừa rồi, đó là xe danh tiếng chân chính, gọi là Ro gì nhỉ?”

“Xí, kể cả Land Rover đều không nhớ rõ, khoác lác gì chứ? Nhưng mà hôm nay thật kỳ quái, sao lại có đến vài chiếc xe sang đi qua? Chẳng lẽ có nhân vật lớn đến trấn Thanh Long sao?”