Chương 7: Rượu Vang Đỏ - Khẩu Giao Ở Trong Xe

Sầm Tang không còn bị giữ lại, cô nằm uốn éo trong vòng tay của Tưởng Chính càng vui vẻ hơn. Cô xoay người ngồi lên đùi anh, nghiêng đầu hôn lên yết hầu anh, bờ môi mềm mại và đầu lưỡi cô lướt qua cổ anh, ghé vào vành tai anh liên tục liếʍ mυ"ŧ.

Trên đỉnh đầu cô truyền đến tiếng rêи ɾỉ của người đàn ông, Sầm Tang vô cùng hài lòng, cô híp mắt lại, càng ra sức phục vụ anh. Đôi bàn tay nhỏ bé của cô chạy khắp trên người Tưởng Chính không hề kiêng kỵ.

Cơ thể của người phụ nữ mềm mại không xương, tiếng ngâm nga nhẹ nhàng, bàn tay nhỏ bé đốt lửa khắp nơi và cả chiếc lưỡi mềm mại ướŧ áŧ kia, mỗi lần nó hút vào một chút, Tưởng Chính cảm tưởng như linh hồn của mình cũng suýt bị cô hút luôn.

Bàn tay đang ôm cặp mông quả đào không khỏi tăng thêm sức xoa nắn. Bàn tay ấy lại chậm rãi di chuyển lên trên, bao lấy cặρ √υ" căng mọng kia. Nhưng Sầm Tang không muốn để cho anh được như ý nguyện, cô cởi khăn lụa ra, trói hai tay Tưởng Chính lại.

“Bây giờ, đến lượt tôi bắt nạt anh.”

Sầm Tang lẩm bẩm,, đẩy người anh ngồi xuống ghế. May mà chiếc xe SUV rất rộng rãi, không có vẻ chật chội.

Tưởng Chính bị đẩy ngã, liếʍ môi nhìn người phụ nữ đang cưỡi trên người mình, mái tóc dài bị cô hất sang một bên, để lộ chiếc cổ mảnh mai duyên dáng.

Cô cúi người xuống cởi cúc áo sơ mi của anh ra, một cái, hai cái, ba cái, cô tháo từng cái một cách rất chậm rãi. Đầu ngón tay cô khó tránh khỏi chạm vào da thịt Tưởng Chính, khiến anh ngứa ngáy khó nhịn nổi, nhưng hết lần này tới lần khác anh lại không làm gì được cô.

Sầm Tang nhìn khuôn mặt trắng nõn của người đàn ông dưới người mình nhuốm một màu đỏ ửng, hai tay anh bị trói đặt trên đỉnh đầu, áo sơ mi bị cô cởi ra, lộ ra một bộ ngực cường tráng gợi cảm.

“Nhìn đẹp chứ?” Tưởng Chính ma xui quỷ khiến hỏi cô.

Ừm, đẹp lắm! Sầm Tang cúi đầu ngậm lấy hạt ngô trên ngực anh.

“So với giáo viên nam trong phòng khiêu vũ của em thì ai đẹp hơn?” Tưởng Chính tiếp tục truy hỏi.

“Không biết...”

Sầm Tang bị câu hỏi của anh làm cho hơi choáng váng, cô không muốn để ý đến anh. Cô dùng cả môi lưỡi cùng khıêυ khí©h Tưởng Chính, hôn lên điểm nhạy cảm của người đàn ông. Bàn tay nhỏ bé mò mẫm sờ soạng ở bụng dưới, rất có xu hướng đi xuống.

“Em không trả lời thì không cho sờ!” Tưởng Chính nghiêng người không cho Sầm Tang thực hiện được, không hiểu sao anh lại thấy hơi tức giận.

“Sao mà tôi biết được ai đẹp hơn ai, tôi đã đi nhìn người đàn ông khác bao giờ đâu.” Sầm Tang đang chơi vui vẻ, nên đương nhiên rất không hài lòng với động tác của anh. Giọng điệu của cô nâng cao lên không ít, chẳng hiểu người đàn ông này bị sao nữa.

Tưởng Chính nghe cô nói vậy thì ngây ra vài giây, vành tai anh ửng đỏ lên, quay đi, thấp giọng nói: “Được, không trêu em nữa.” Giọng điệu dịu dàng làm sao.

Sầm Tang hừ nhẹ một tiếng, cô vặn người tiếp tục châm lửa trên người anh. Sau một tiếng “Cạch”, thắt lưng của Tưởng Chính được tháo, vật nóng bỏng được chiếc qυầи ɭóŧ bao bọc được giải phóng ra. Sầm Tang nhìn thứ cứng to lớn kia mà liếʍ đôi môi đỏ mọng, nơi riêng tư của cô vô thức trở nên ẩm ướt hơn nhiều.

Cô đưa tay sờ, lại lè lưỡi liếʍ liếʍ nó. Tưởng Chính phát ra tiếng rêи ɾỉ không thể kìm nén, Sầm Tang nghĩ có lẽ đàn ông đều thích như vậy, thế là cô cúi xuống giữa hai chân anh, há miệng ngậm lấy cây gậy thịt của anh.

“Ư…”

Anh kêu lên một tiếng, cảm giác này vừa lạ lẫm vừa kí©h thí©ɧ, Tưởng Chính phát hiện trái tim mình đập nhanh khác thường. Ba mươi mốt năm qua, chưa từng có ai đối đãi với anh như thế này. Trước kia thỉnh thoảng du͙© vọиɠ tới, anh cũng chỉ giải quyết đơn giản, anh chưa bao giờ nghĩ hóa ra chuyện nam nữ lại có thể khiến người ta say mê như vậy.

Gậy thịt của người đàn ông trong miệng Sầm Tang không khỏi to lên một ít, cô chưa bao giờ ngậm cho người khác nên lúc này cũng không biết nên làm gì. Cô cẩn thận ngậm gậy thịt từng chút một , nhẹ nhàng di chuyển lên xuống.

Tưởng Chính không hài lòng với tốc độ của cô, quá chậm, quá nhẹ, giống như một con mèo nhỏ, làm lòng anh thấy ngứa ngáy. Anh nhấc hông lên đâm vào miệng Sầm Tang, gậy thịt to lớn của anh rục rịch manh động đút vào cái miệng nhỏ của cô.

“Ư… ưm…” Sầm Tang bị anh đâm hơi khó chịu, cái miệng nhỏ đỏ bừng vì bị ma sát, nước bọt cô không kịp nuốt chảy dọc xuống thân gậy thịt, hình ảnh dâʍ đãиɠ đẹp tuyệt.

Tưởng Chính đút vào kéo ra vài lần, thấy cô đang rất khó chịu thì cảm thấy không đành lòng.

Anh cởi chiếc khăn lụa đang buộc hai tay mình ra, kéo người đang ở giữa hai chân mình lên. Tưởng Chính vội vàng đẩy chiếc sườn xám của cô lên cao đến eo, chẳng kịp cởi chiếc qυầи ɭóŧ viền ren của Sầm Tang ra mà chỉ kéo nó sang bên cạnh tạo thành một khe hở, anh cầm lấy gậy thịt đi vào trong.

“Đợi đã… Không được ~ không được ~” Sầm Tang đột nhiên lên tiếng ngăn cản anh, bàn tay nhỏ bé liều mạng đẩy người đàn ông muốn tới gần ra.

Tưởng Chính đang bị lửa dục thiêu đốt nào có để ý đến cô, bàn tay lớn của anh bóp chặt eo cô, anh đưa tay chạm vào hoa huyệt vô cùng ẩm ướt kia.

“Em không muốn à?” Anh vừa hỏi, vừa đưa tay xoa cửa huyệt, ngón tay anh nhẹ nhàng đút vào thật sâu.

“Ư~ đừng… Không phải ở đây, trở về đi...”

Sầm Tang bị anh làm cho vừa thẹn vừa giận: “Hưm ~ quay về phòng ~ đeo bao ~”

Tuy rằng cô cũng muốn lắm, nhưng cô không muốn uống thuốc. Chuyện tối qua là ngoài ý muốn, sáng nay cô không còn cách nào khác đành phải uống viên thuốc tránh thai khẩn cấp.

“Được, trở về.” Tưởng Chính đột nhiên cảm thấy hối hận vì đã không suy nghĩ chu đáo. Anh rút tay ra, nhanh chóng sửa sang lại quần áo của hai người rồi ôm cô chạy nhanh trở vào.