Chương 3.2

Mạc Quân cũng không yêu cầu cậu có thể thản nhiên tiếp nhận cái chuyện vô cùng thân mật này. Gã giúp Mạc Thiếu Dương cởϊ qυầи, để cậu nằm xuống sofa trước khi cầm lấy tuýp thuốc tỉ mỉ bôi lên mấy vết hằn đã biến tím trên mông cậu. Trải qua nửa ngày đỉnh mông và đùi non đã sưng rộp lên, chẳng trách tư thế ngồi ghế của cậu lại thẳng đuột như khúc gỗ vậy.

Thuốc mỡ thật ra có tác dụng giảm đau, nếu không phải đối phương là người mà cậu đã sớm không còn nuôi bất kỳ hy vọng gì, Mạc Thiếu Dương quả thật rất muốn nhân cơ hội này trộm lười biếng trong chốc lát.

Nhưng cậu không thể. Thể hiện mặt yếu đuối của mình trước mặt Mạc Quân chỉ khiến đối phương càng khinh thường cậu hơn mà thôi.

Mạc Quân thực ra cũng rất hối hận.

Không đánh thì không có cớ tiếp cận đứa nhỏ này, đánh thì lại quá nặng tay, Thiếu Dương đến giờ còn không ngồi nổi ghế, trong lòng chẳng biết là đang âm thầm mắng gã đến tận đâu rồi.

Đành vậy, đánh cũng đánh rồi, nên chịu trách nhiệm thôi.

Đứa nhỏ này thực ra rất dễ mềm lòng, nếu không khi gã gặp tai nạn cần ghép thận và gan gấp thì nó đã không đứng ra ký giấy hiến tạng. Mạc Quân biết đại đa số thời gian Mạc Thiếu Dương đều đang cố gắng giả vờ mạnh mẽ tự lập. Cậu không muốn tỏ ra yếu thế hay dựa dẫm vào người cha không ra gì này, không chỉ là vì sợ bị người ngoài so sánh với Mạc Thiếu Quang mà còn là vì sợ nhìn thấy ánh mắt khinh thường của Mạc Quân.

Mạc Quân thở dài trong lòng, con nít mà, đành phải chiều chuộng thôi chứ còn có thể làm sao được?

Vất vả nhẫn nhịn đến lúc bôi thuốc xong, Mạc Thiếu Dương vội vàng muốn kéo quần đứng dậy. Mạc Quân kịp lúc đè cậu lại, tặng cho cái nơi bị thương nặng nhất của cậu một cái tát, trầm giọng nói, “Nằm yên, thuốc chưa khô mà muốn chạy đi đâu?”

Mạc Thiếu Dương hít vội một hơi lạnh, ngoan ngoãn nằm yên không dám nhúc nhích nữa.

Biết cậu cảm thấy thẹn nên Mạc Quân đã có chuẩn bị từ trước. Gã lôi tấm thảm mỏng thường dùng để đắp những lúc ngủ trưa ra che đi cái mông màu sắc sặc sỡ của cậu. Mạc Thiếu Dương lúc này đã cảm thấy an tâm hơn một chút, cậu cẩn thận tìm lời, cuối cùng lại chỉ cứng đờ nói được một câu, “Cảm ơn luật sư Mạc.”

Mạc Quân không muốn nghe mấy lời dư thừa của cậu, sau khi đi rửa tay về thì bắt đầu mở đống hộp giữ nhiệt trên bàn ra, vừa mở vừa hỏi, “Muốn ăn cái gì?”

Gã cũng không biết Mạc Thiếu Dương thích ăn gì nên chỉ đành mua mỗi thứ một ít. Vốn dĩ cũng muốn mua cơm hộp nhưng khi nhớ đến hộp cơm mốc meo ở phòng trọ, dạ dày của gã cũng quặn đau theo.

Ăn cơm cũng được, nhưng không nên ăn vào lúc này.

Mạc Quân sợ chỉ cần nhìn thấy Mạc Thiếu Dương ăn cơm thì sẽ nghĩ đến chuyện đã xảy ra ở kiếp trước, nghĩ đến chuyện cậu phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi sau khi phẫu thuật, cả thời gian xin nghỉ để phục hồi hậu phẫu cũng không có.

Có lẽ là do tác dụng của thuốc, mà cũng có lẽ vì không khí trong phòng quá mức ấm áp mà Mạc Thiếu Dương rốt cuộc cũng cảm thấy hơi đói. Cậu cẩn trọng quan sát biểu cảm trên mặt Mạc Quân trong chốc lát trước khi dè dặt đáp, “Phở ạ.”

Chân mày Mạc Quân giãn ra. Gã đặt bát phở gà còn bốc khói xuống cái ghế đẩu nhỏ kê gần chỗ Mạc Thiếu Dương, lấy muỗng đũa cho cậu trước khi tự ăn phần bánh chẻo của mình.

Đã lâu lắm rồi Mạc Thiếu Dương không hòa bình ở chung trong một căn phòng với Mạc Quân. Tuy cậu không muốn nói chuyện với gã lắm nhưng không trả lời câu hỏi thì quá bất lịch sự, thành ra dưới sự dẫn dắt chủ đề của Mạc Quân, cậu bất giác đã tiết lộ được vài điểm nhỏ trong sinh hoạt thường ngày của mình. Mạc Quân cũng đã hỏi cậu về tiến độ xử lý vụ án, Mạc Thiếu Dương đơn giản thuyết minh sơ lược qua một lần các phương án đề xuất mà cậu nghĩ ra, Mạc Quân cũng thuận tiện nhắc nhở cậu một số điểm cần lưu ý, hai người trò chuyện coi như tương đối vui vẻ.

Nếu Mạc Thiếu Dương bằng lòng gọi một tiếng “ba”, Mạc Quân sẽ càng cảm thấy vui vẻ hơn.

Trước khi Mạc Thiếu Dương quay về văn phòng chung của thực tập sinh, Mạc Quân mới sực nhớ ra một việc cần thông báo.

“Cuối tuần này không cần đến công ty báo danh, theo ba đi thành phố C một chuyến.”

Mạc Thiếu Dương hơi kinh ngạc, “Đến thành phố C làm gì?”

Mạc Quân hơi cau mày, “Chuyện khá phức tạp, là một vụ án liên quan đến con trai của Tinh Vũ. Anh ta chiều nay sẽ đáp máy bay sang đó để thăm dò trước tình hình, lát nữa ba sẽ gửi tài liệu cho con.”