Chương 36

Lưu Ly nhìn lên tòa nhà cao tầng, đây là nơi làm việc của Hoắc Thịnh. Nhiều năm rồi sự nghiệp của hắn đã bành trướng sang cả Mỹ, lúc cô bên Mỹ thường có rất nhiều bài báo khen ngợi hắn.

Lưu Ly bước vào đại sảnh công ty thì bỗng nhiên gặp Từ Thành đang đi trước mình cô chạy tới gọi hắn lại.

"Từ Thành! Từ Thành! Anh cũng tới đây sao? Haha... Anh đi đâu vậy?" Cô cuối cùng cũng đuổi theo kịp hắn hổn hển nói.

"Hoắc thị có một vụ kiện" Hắn lạnh nhạt đi vào thang máy chuyên dụng.

"À, Từ Thành... Chuyện hôm qua..."

"Yên tâm Thành Nhiễm sẽ không kiện cô, Hoắc Thịnh cũng sẽ không" Từ Thành đẩy đẩy gọng kính, cô đứng đối diện với hắn. Từ Thành còn đang định nói tiếp thì liền thấy trên cổ cô một dấu hôn mờ nhạt lòng chợt nguội lạnh.

"Cô tới đây làm gì?"

"Tôi đến để tìm anh, mà văn phòng của anh ở chỗ nào vậy?" Cô cười quyến rũ đột nhiên lại gần hắn, ma mị hỏi.

"Lưu Ly đừng nháo nữa" Hắn đẩy cô ra nhưng không được.

Lưu Ly nhìn thang máy, bây giờ là tầng 28 cô liền trực tiếp ấn nút stop trên thang máy. Cái thang máy này khá là hay đấy vừa rộng còn tiện lợi muốn dừng thì dừng.

Từ Thành khó hiểu nhìn hành động của cô, Lưu Ly quay lưng với hắn nở một nụ cười tươi tắn.

Bỗng nhiên Lưu Ly kéo khóa váy đằng sau của mình xuống, nhanh như chớp mắt cơ thể trắng nõn của cô lộ ra.

Từ Thành giật mình sau đó liền quay lưng lại dùng cặp đập vỡ máy camera sau đó hét lớn phẫn nộ.

"Cô đang làm gì vậy?"

"Em đang mua chuộc anh!" Cô cười lấy lòng định tháo áo ngực của mình ra liền bị hắn ngăn lại

"Cô bị điên à?"

"Từ Thành anh là kẻ dối trá! Nhìn đi!" Cô lớn mật chạm tay vào nơi riêng tư của hắn, rõ ràng đã căng trướng lại còn giả vờ thanh cao?

"Từ Thành anh có phản ứng" Tay cô mềm mại không xương kéo khóa quần của hắn xuống.

"Lưu Ly đừng như vậy, đừng khiến tôi ghê tởm cô hơn"

"Vậy sao?" Cô quỳ xuống nắm lấy vật nóng ran vào tay, cưng nựng.

Cô liếʍ nhẹ lấy dươиɠ ѵậŧ khiến nó giựt giựt rồi nảy lên cứng rắn, bộ lông đen xì cứng nhắc như rơm khô chọc vào má khiến cô khó chịu giựt mạnh.

Từ Thành nhíu mày, nửa muốn đẩy cô nửa muốn cô tiếp tục. Từ khi nào một đóa bạch liên trong lòng hắn lại trở nên thấp kém như vậy? Nhớ năm đó cho dù cô có nằm trong lòng Hoắc Thịnh nũng nịu nịnh nọt cũng không tới mức này.

Lưu Ly liếʍ đi đỉnh bao qυყ đầυ của hắn, đỉnh đỏ hỏn như cục thịt mới rỉ ra ít sữa tươi.

"Aaaa" Hắn gầm lên hai mắt nhắm lại cuối cùng cũng chịu thua, cô thật quyến rũ. Một cô gái nhỏ dâʍ đãиɠ bẩn thỉu đang chạm vào hắn, nhưng khốn khϊếp thay hắn lại có phản ứng.

"Điếm nhỏ, mυ"ŧ mạnh lên" Vì sao cô lại chỉ có thể mυ"ŧ lấy phần đỉnh đầu của hắn chứ? Hắn muốn cô mυ"ŧ hết phần gốc rễ của mình cơ.

Vi Lưu Ly vội nhả ra sợ hắn sẽ ép mình nuốt sạch thứ to cứng đầy gân đen nổi lên kia.

Từ Thành khó chịu cằn nhằn.

Lưu Ly liền liếʍ láp phần tinh hoàn to như trứng gà của hắn, cô nâng niu cây xúc xích loại lớn kia lên xoa bóp. Nhìn thấy thứ này khiến cô liên tưởng bữa sáng mình thường ăn... Khiến cô muốn nôn.

Dươиɠ ѵậŧ giật giật sau đó phun một luồng dịch trắng nhớp nháp lên mặt cô.