Chương 1.2

Vầng ánh sáng ấm áp chiếu rọi xuống mặt đất, làm cho Hạ Xuyên kinh hãi tột độ.

"Hỡi tên *thẳng nam ung thư giai đoạn cuối" kia. Các tế bào ung thư đã di căn đến tất cả các cơ quan của cơ thể theo đường máu. Đi kèm với đó là các biến chứng như phân biệt đối xử với phụ nữ và lòng tự ái nghiêm trọng. Đồng thời, ngươi cũng mắc chứng sợ người đồng tính và các ác cảm triệu chứng về cũng khá rõ ràng. Ngươi nói xem, nên trị liệu cho ngươi thế nào?" Nữ thần giống hệt Hạ Khê nhẹ nhàng hỏi Hạ Xuyên.

(*) Cụm thành ngữ này thường dùng để chỉ các cá thể mang nặng tư tưởng bảo thủ, như đàn ông xứng đáng được tôn trọng hơn phụ nữ, phụ nữ chỉ có thể ở nhà, etc.

"Trị liệu? Trị liệu cái gì? Tôi không cần!" Hạ Xuyên xoay người tính trốn, nhưng toàn thân lại bị đè không thể thoát.

Nữ thần Hạ Khê nhẹ nhàng chỉ vào anh, một tia sáng từ đầu ngón tay vọt ra, cắm vào hạ thể của Hạ Chuẩn.

Cụ thể hơn đó là âʍ đa͙σ.

Một trận tê tái lan tràn từ đáy chậu, giống như hàng ngàn con kiến

cùng lúc gặm nhấm da thịt, khó chịu đến mức thấu tim, thấu phổi.

Hạ Xuyên mồ hôi nhễ nhại, cố gắng gãi nhưng không thể đưa tay ra, muốn cầu xin lòng thương xót nhưng lại không thể mở miệng.

"Có muốn đem cái vật phía trước kia cắt đi không?" Nữ thần Hạ Khê dường như có chút suy xét.

"Không cần đâu." Người đàn ông đeo vòng nguyệt quế và có áo choàng trắng giống như Hạ Khê, chậm rãi hạ cánh xuống, hắn có tướng mạo y hệt Tô Minh.

Hắn mỉm cười nhìn về phía Hạ Xuyên: "Chỉ cần khiến cậu ấy nhớ kỹ "kỳ thị đồng tính là tủ sâu" là đủ rồi."

Vừa dứt lời, Hạ Xuyên cảm thấy cuối cùng mình cũng có thể động đậy, lập tức vươn tay sờ sờ đáy chậu, lại phát hiện có thêm một cơ quan yếu ớt không thuộc về con trai!

"A ------ "

Một tiếng kêu đầy sợ hãi vang lên khắp phòng ngủ, Hạ Xuyên cũng đồng thời bị đánh thức.

"Là mơ sao." L*иg ngực Hạ Xuyên kịch liệt lên xuống, trán toát ra mồ hôi lạnh. Anh nhìn lên trần nhà của ký túc xá lại thở phào nhẹ nhõm.

"Gặp ác mộng hả?" Giọng nói dịu dàng của Tô Minh từ giường bên truyền đến..

Hạ Xuyên vừa nghe thấy giọng nói này, xuýt nữa anh còn tưởng mình con đang mơ, vội vàng chặn miệng hắn lại, không cho Tô Minh nói tiếp nữa: "Không có việc gì, không sao! Mày ngủ tiếp đi!"

Giang Tuyết Hằng ở đối diện cũng mơ mơ màng màng ngồi dậy, "Thật sự không có vấn đề?"

"Không có gì! Tao chỉ muốn đi vệ sinh thôi hahaha..." Hạ Xuyên bước ra khỏi giường với nỗi sợ hãi vẫn còn đang lắng đọng.

Sau khi ấn nút xả, Hạ Xuyên muốn mặc quần vào.

Nhưng.

Mặc dù anh biết rằng không cần lo lắng về nó.

Thế nào vẫn còn có chút bất an-

Hạ Xuyên cởϊ qυầи lót ra, chạm vào đáy chậu.

"Bịch!" Tiếng ngã từ trong nhà WC vang ra.

Hạ Xuyên ngồi phịch xuống nền gạch, không dám tin vuốt ve cái cơ quan vốn không thuộc về mình kia.

Hoa huyệt mẫn cảm mềm mại bị kí©h thí©ɧ mà co rút vài cái, không ngờ lại chảy ra vài giọt chất lỏng da^ʍ mỹ. Hạ Xuyên không chịu nổi kẹp chặt chân.

Tại sao lại như vậy-- anh hét to khiến cho sức lực của toàn thân đều biến mất, rồi chỉ có thể ngây ngốc nhìn chằm chằm mặt đất.

Đây không phải mơ sao?

Không thể nào...

Cửa nhà vệ sinh bị người bên ngoài gõ vào, truyền tới giọng nói lo lắng của Tô Minh: "Hạ Xuyên, mày bị sao vậy? Thân thể xảy ra chuyện gì hả? Có cần tao vào không?"

"Không cần! Không cần đâu! Một chút nữa tao ra liền!" Hạ Xuyên khẩn trương đáp lại lời của Tô Minh đứng ngoài, não của anh không chịu khống chế mà nhớ tới một đoạn tus cũ kỹ:

Nếu có một ngày, bạn biến thành con gái thì làm gì đây?

-- trước tiên hãy giúp cho mấy huynh đệ thoải mái một lần!

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ngoại truyện 1.

Giữa mùa hè của Thành phố C, cái nóng ói ả khiến cho không khí cũng muốn ngột ngạt.

Dù vui chơi trong cái nóng oi ả thì cũng có mát mẻ đi, nhưng mà bị hung cho tới thành "heo quay" là điều không thể tránh khỏi.

Mồ hôi ướt đẫm cả chiếc áo đấu và cả đầu. Sau khi cùng Tô Minh trở về phòng ngủ trống không, Hạ Xuyên chạy thật nhanh vào phòng tắm dành chỗ trước, nhanh tay lẹ mắt cướp lấy vòi sen.

"Tắm xong thiệt là thơm thơm~" Hạ Xuyên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lắc lư đi ra ngoài. Anh làm như vậy cũng không phải là lần đầu, cũng là anh em một nhà, ngay cả phòng đối diện cũng vậy, chả có gì mà mắc cỡ hết.

"Thơm sao? Để tao thử ngửi xem." Tô Minh nghiêng người, khịt mũi ở trên vai Hạ Chuẩn, dụi dụi đỉnh đầu đầy tóc vào người Hạ Chuẩn.

"Ngứa quá! Hahahaha!" Hạ Xuyên là người sợ nhột nhất, anh mạnh tay đẩy đầu Tô Minh ra đi kèm với tràng cười điên cuồng.

Tô Minh ngoan ngoãn tránh ra, tay phải lại thuận thế bắt được Tiểu Hạ Xuyên.

"Ai nha!" Bảo bối lớn mẫn cảm nhất toàn thân lại bị người khác nắm trong tay, Hạ Xuyên không khỏi sợ hãi kêu lên. Không biết có phải là vì quá lâu không được bắn, Tiểu Hạ Xuyên trong chốc lát liền cứng lên.

Tô Minh chậm rãi gom năm ngón tay lại, quấn lấy côn ŧᏂịŧ, nhẹ nhàng di chuyển lên xuống.

"Ưʍ... Mày làm gì vậy!" Hạ Xuyên khó chịu lùi lại.

Tô Minh từng bước ép sát, cuối cùng đè Hạ Xuyên lên tường, tay trái đè lêи đỉиɦ đầu đối phương rồi dùng sức ép vào tường với một lực mạnh khiến cho người ấy không thể thoát ra, trong khi tay phải vẫn tiếp tục động, hắn bắt đầu xoa nắn đỉnh côn ŧᏂịŧ. Khi hắn mở miệng nói chuyện, những luồng hơi nóng bất chợt ập đến bên tai Hạ Xuyên: "Để tao giúp mày ra. Trước đây mày đã từng làm với vài người anh em khác rồi mà đúng không."

Hạ Xuyên rất muốn nói "không".

Hài lòng trước phản ứng từ gương mặt đỏ bừng và đôi mắt khép hờ của người kia, Tô Minh giơ ngón trỏ lên, dùng mép móng tay từ từ cào vào lỗ niệu đạo.

"Ưm--" Hạ Xuyên chưa bao giờ trải qua những kỹ năng tuyệt vời như vậy, và sự kí©h thí©ɧ mãnh liệt khiến lưng anh vô thức cong lên.

Tô Minh canh đúng thời điểm, an ủi ba nơi qυყ đầυ, thân và đỉnh. Cuối cùng Hạ Xuyên cũng đành đầu hàng khi chạm bị vào lỗ niệu đạo, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhanh chóng bắn đầy tay.

"Chết tiệt" Hạ Xuyên vội vàng hít lấy hít để, có quỷ mới biết vừa rồi anh muốn tắt cả thở, "Mày cũng quá lợi hại đi, thật sự là "ế" 20 năm chứ?"

Tô Minh không thèm trả lời mà chỉ nhìn chằm chằm xuống chất lỏng màu trắng đυ.c trên tay. Một lúc sau, hắn bước vào phòng tắm như không có chuyện gì.

Hạ Xuyên bối rối đứng đó, nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của Tô Minh, anh không khỏi nổi da gà.

Tình cảm giữa anh em với nhau...sẽ giúp những chuyện thế này sao.

Chắc không phải đâu ha?

Chẳng lẽ hắn là Gay?!

Hạ Xuyên bị suy nghĩ của mình làm cho giật mình, quay đầu lại nhìn phòng tắm.

Tô Minh làm sao *có thể chết được!

(*)Chỗ nào là tác giả viết theo kiểu đồng âm nha. Ý nghĩa thật của nó "là gay".

是GAY/shi gei/(Là gay)...死给/si gei/(Có thể chết).

Đúng rồi! Nếu như mà hắn *cơ lão, hồi nãy nhất định sẽ loạn sờ!

(*) Cơ lão là từ gay của hồi xưa hay sao á.

Nhưng vừa rồi hắn đâu có đυ.ng tới mình!

Đúng đúng! Tô Minh chỉ nhiệt tình quá thái thôi!

Hạ Xuyên ôm hai tay, gật gật đầu hài lòng với kết luận của mình, hoàn toàn quên mình còn chưa mặc đồ.