Chương 28: Lần đầu tiên hẹn hò

Chương 28: Lần đầu tiên hẹn hò

"Tên ngốc"

"Hả?"

"Tên ngốc, ta muốn hỏi ngươi một chuyện"

"Ân"

"Ngày đầu tiên khi ngươi giúp ta giặt quần áo, nội y của ta ngươi là làm sao giặc?"

"Giặt tay"

"Tốt."

Hai người lần đầu tiên ngồi ở cùng bàn ăn ăn điểm tâm, một húp cháo, một sữa bò thêm trứng luột, mỗi người mỗi loại

Phó Tình hôm nay tâm tình cực kỳ tốt, có lẽ là vừa rồi đùa giỡn thành công Phương Ngôn, làm cho nàng thẹn thùng đến đường cùng lao nhanh, cũng có lẽ là bởi vì sau khi Phương Ngôn đáp ứng mỗi ngày đều giúp cô giặc nội y

Phương Ngôn từ khi Phó Tình xuống lầu, đầu nàng sẽ không từng nhấc lên, hết cách rồi, ai bảo vừa rồi chính mình quay đầu lại thấy được Phó Tình trần như nhộng, suýt chút nữa máu mũi đều phun ra ngoài

Phó Tình thấy được nàng như vậy, cũng không muốn đùa giỡn nàng nữa, trêu đùa tiếp nữa, thật sợ đầu của nàng đều phải cất vào trong chén rồi. Ăn xong bữa sáng cô không có lập tức lên lầu thay quần áo, mà là ngồi ở bàn ăn, cười hì hì nhìn Phương Ngôn

Phương Ngôn khổ kia a, hôm nay cháo làm đến muộn, chưa kịp lạnh, thật là nóng. Nàng biết Phó Tình một mực nhìn nàng, đầu càng không dám ngẩng lên thêm, chỉ có thể chậm rãi ở bên kia uống cháo của nàng

"Cô...Cô về phòng hoá trang thay quần áo trước đi, tôi thì thay quần áo, chút nữa thì xong rồi" Phương Ngôn bị cô nhìn ngại ngùng, muốn ăn nhanh lại quá nóng, chỉ có thể nghĩ cách để cô trở về phòng

"Ta không hóa trang thì không xinh đẹp sao? Ngươi không thích ta không hóa trang?" Hỏi một đằng trả lời một nẻo? Không phải, là Phó Tình để ý rồi, chẳng lẽ chính mình không hoá trang, Phương Ngôn không thích?

"Không phải, không phải, đẹp như nhau, bất luận cô thế nào, tôi đều thích" Phương Ngôn sợ Phó Tình hiểu lầm, vội vã ngẩng đầu giải thích

"Vậy tại sao nhất định muốn ta trở về phòng hoá trang?" Hiếm thấy Phó Tình còn muốn hôm nay mặt mộc ra ngoài, kết quả Phương Ngôn cư nhiên muốn chính mình trở về phòng hoá trang

"Tôi thấy cô mỗi ngày ra ngoài đều hoá trang" Ôi, lão sư đại học thì không dạy ngươi, khi lên lớp hoá trang là lễ nghi cơ bản?

"Đi làm đương nhiên phải hoá trang rồi, ta mỗi ngày đều phải gặp khách hàng, đây là lễ phép cơ bản, lẽ nào ngươi muốn ta cũng coi ngươi là khách hàng đối đãi?"

"Không phải, tôi là bạn gái của cô, không giống nhau" Phương Ngôn rụt rè, thời điểm nói đến ba chữ bạn gái, rất nhỏ tiếng rất nhỏ tiếng. Đáng tiếc Phó Tình vẫn là nghe được, thế nhưng Phó Tình rất khoan hồng độ lượng buông tha nàng, không có tiếp tục trêu chọc nàng

"Được rồi được rồi, ngươi từ từ ăn, ta đi thay quần áo thôi" Phó Tình đi tới cầu thang suy nghĩ một chút lại quay người trở về. Từ sau lưng Phương Ngôn ôm nàng, "Hôm nay là chúng ta lần đầu tiên hẹn hò, ngươi muốn ta hoá trang, hay là không hoá trang, hôm nay ta nghe ngươi một lần"

"Không hóa trang" Phương Ngôn thật sự dễ dụ, Phó Tình chỉ là hạ thấp tư thái một lần, nàng thì hài lòng đến con mắt đều không thấy được

Phó Tình hôn một cái gò má của nàng, trở về phòng thay quần áo

Hôm nay thật sự không phải ngày may mắn của Phó Tình, bởi vì... Âu Dương Ỷ gương mặt kia làm cho cô chán ghét, lại xuất hiện

Phó Tình rất vui vẻ mang theo Phương Ngôn mới vừa vào cửa hàng hàng hiệu, thì thấy được Âu Dương Ỷ, cô cái ý niệm đầu tiên chính là rời khỏi. Thế nhưng không còn kịp, Âu Dương Ỷ đã thấy được Phương Ngôn

"Ngôn Ngôn, ngươi làm sao sẽ tới nơi này" Nói xong mới nhìn thấy bên người Phương Ngôn gương mặt lạnh như sương băng kia, "Phó Tình tỷ, ngươi hôm nay làm sao rảnh rỗi đến đi dạo phố a"

Thực sự là người tình trong mắt hóaTây Thi a, Phó Tình hôm nay mặc dù không có hoá trang cũng không có làm sao trang điểm, cùng Phương Ngôn ăn mặc quần áo thể dục như thế ra cửa. Thế nhưng khí tràng của cô, khí chất của cô, là không phải Phương Ngôn có thể so, Âu Dương Ỷ cư nhiên thấy được Phương Ngôn trước, mới nhìn đến Phó Tình bên người nàng, vẫn may Phó Tình không thèm để ý. Bởi vì cô yêu thích Phương Ngôn, tất cả của Phương Ngôn ở trong mắt chính mình đều là tốt nhất, cô có thể hiểu được cảm thụ của Âu Dương Ỷ. Thế nhưng có thể hiểu được là một chuyện, thấy được nàng ấy thì chán ghét đó là một chuyện khác

"Chào Âu Dương tiểu thư, cô làm sao cũng ở nơi đây a" Phương Ngôn lộ ra mỉm cười lễ phép cùng Âu Dương Ỷ chào hỏi, nàng biết Phó Tình không thích Âu Dương ỷ, theo lòng của cô chắc chắn sẽ không phản ứng Âu Dương Ỷ cho nên chỉ có thể tự mình đến

Phó Tình nhìn ra được dụng tâm của Phương Ngôn, cô thật sự không muốn phản ứng Âu Dương Ỷ, cho nên nàng chỉ là ừ một tiếng đại biểu chính mình nghe được. Lại nói cô có rảnh rỗi đi dạo phố hay không , hình như không tới phiên Âu Dương Ỷ đến quản đâu

Âu Dương Ỷ lại muốn kéo tay của Phương Ngôn, muốn giúp nàng chọn quần áo, một đạo ánh mắt lạnh lẽo đem nàng ấy đóng băng rồi. Âu Dương Ỷ là không dám động, nhưng mà vẫn vẫn là người không có mắt, đi lên tiếp tục quét hứng thú của Phó Tình

"Quần áo của nơi này ngươi mua được sao? Nhìn ngươi ăn mặc keo kiệt như vậy, thấy được giá cả không? Nhanh chút cút ngay, không nên ở chỗ này chướng mắt" Được rồi, ngươi không quen biết Phó Tình cũng thôi đi, Phó Tình vốn là một người không phải rất rất kiêu ngạo. Phương Ngôn hôm nay mặc chính là quần áo thể dục hàng hiệu mọi người ngày hôm qua mua, bị người coi thường cũng là bình thường. Thế nhưng y phục trên người Phó Tình, đó cũng đều là cô làm riêng, mặc dù không có tiêu chí hàng hiệu, thế nhưng người tinh tường thấy được đều biết một bộ quần áo này của Phó Tình, giá cả không ít

Người nói chuyện là bạn gái mới Âu Dương Ỷ mới kết giao, từ trong lời nói của nàng ta cũng biết là người thế nào, Âu Dương Ỷ cũng bắt đầu dùng ánh mắt coi thường nhìn nàng ta. Âu Dương Ỷ là hội viên hiệp hội tiêu chí bề ngoài, tối ngày hôm qua khi đi quán bar lăn lộn, thấy được nữ nhân này vẫn thật hợp mắt, cứ như vậy dụ dỗ. Không nghĩ tới... Âu Dương Ỷ hối hận rồi a

"Ngươi câm miệng cho ta, nơi này lúc nào đến phiên ngươi nói chuyện" Âu Dương Ỷ cảm thấy hôm nay mang nữ nhân này đến quần áo, đúng là thất sách

Phương Ngôn không thèm để ý người khác nói nàng như vậy, nàng thật là mua không nổi, nếu như không phải Phó Tình khăng khăng muốn nàng đến, đánh chết nàng đời này cũng sẽ không tiến vào loại cửa hàng thương hiệu xa xỉ này. Nàng không thèm để ý, thế nhưng Phó Tình lưu ý, người của cô là có thể tùy tiện bắt nạt?

"Âu Dương Ỷ, ánh mắt của ngươi đúng là vô cùng không tệ, ta rất chờ mong ngươi lần sau có thể dẫn người cực phẩm hơn so với cái này hay không" Phó Tình không muốn tính toán cùng loại người hư vinh lợi thế này, thế nhưng món nợ đều ghi vào trên đầu Âu Dương Ỷ

Nữ nhân kia còn muốn tranh luận, vẫn may Âu Dương Ỷ nắm lấy nàng ta kéo đến phía sau

"Xin lỗi, Phó Tình tỷ, quần áo của Ngôn Ngôn hôm nay ta trả, coi như là ta nhận lỗi" Âu Dương Ỷ biết Phó Tình mang Phương Ngôn tới nơi này, nhất định là giúp nàng mua quần áo, quần áo tiệm này, Phó Tình làm sao có khả năng sẽ thấy hợp mắt

Nữ nhân phía sau nàng ấy vào lúc này mới nghe rõ ràng, Âu Dương Ỷ gọi là Phó Tình tỷ, Phó Tình... Đổng sự trưởng của Phó thị? Trời ơi, chính mình thật sự quá mắt chó coi thường người khác rồi. Nàng ta cúi đầu, không dám ngẩng lên nữa

"Ha ha, ta mua quần áo, cần ngươi tới trả sao?" Phó Tình lạnh lùng cười, để Âu Dương Ỷ sởn cả tóc gáy

"Ta không phải ý này, Phó Tình tỷ..." Âu Dương Ỷ hiện tại thật sự bó tay toàn tập, làm sao càng giải thích càng không đúng đây.

Phương Ngôn ở bên cạnh Phó Tình kéo lấy ống tay áo của cô, Phó Tình quay đầu lại thấy được nụ cười trên mặt Phương Ngôn, tức giận lập tức đều tan. Hôm nay là họ lần đầu tiên hẹn hò, không thể mất hứng như thế

"Hôm nay không muốn nhìn thấy ngươi nữa, hiểu rõ" Xem là nể mặt Phương Ngôn, Phó Tình không muốn tính toán với Âu Dương Ỷ nữa

"Ta về nhà, hôm nay không ra khỏi cửa. Ngôn Ngôn, tạm biệt, lần sau rảnh rỗi cùng nhau chơi đùa" Nhìn Phương Ngôn một chút, suy nghĩ thêm nữ nhân phía sau, đúng là người so với người làm người ta tức chết, một hồi thì bỏ mặt

"Được, Âu Dương tiểu thư, tạm biệt"

Tiểu Vũ vẫn đứng ở cửa, thấy được Âu Dương Ỷ ra ngoài, mới nói câu Âu Dương tiểu thư đi thong thả. Xem ra đại tiểu thư thật sự yêu thích Phương Ngôn, nếu không sẽ không nhanh như thế thì nhân nhượng cho yên chuyện, hắn thấy được Phương Ngôn chỉ là kéo kéo ống tay áo của đại tiểu thư, đại tiểu thư thì lập tức nguôi giận, chuyện này ở trước đây làm sao cũng không thể xảy ra

Phó Tình mang theo Phương Ngôn mua xong quần áo, ăn xong bữa trưa, cô đem Phương Ngôn mang tới một địa phương Phương Ngôn có nằm mơ cũng chẳng ngờ Phó Tình sẽ dẫn nàng đi

Không phải nơi giải trí của ngày nghỉ, không có sóng người phun trào như vậy, nhìn theo ngữa gỗ xoay tròn âm nhạc kia, nhìn vòng đu quay kia, nhìn thuyền hải tặc khiến người ta kinh sợ kia, nhìn...

"Tại sao dẫn tôi tới đây?" Phương Ngôn vui mừng nhìn Phó Tình, nàng không hiểu tại sao cùng Phó Tình lần đầu tiên hẹn hò, cô sẽ dẫn chính mình tới nơi này

"Ngươi chưa từng tới, địa phương ngươi muốn đi, ta đều sẽ dẫn ngươi đi, thế nhưng chỉ có thể ta dẫn ngươi đi"

"Ân, địa phương tôi muốn đi, tôi cũng chỉ muốn cùng cô đi" Phương Ngôn kéo lấy tay của Phó Tình, đây là lời hứa của tôi

"Vậy ngươi còn có nơi nào muốn đi? Lần sau chúng ta cùng đi" Phó Tình khẩn trương nắm lấy tay của Phương Ngôn, ta muốn cùng ngươi đi bất cứ địa phương nào, chỉ cần là ngươi muốn đi

"Ừm, vậy đợi lần sau khi cô rảnh mang tôi ra ngoài, tôi sẽ nói cho cô biết" Nhìn Phó Tình trước mặt không có vầng sáng này, không có lạnh lẽo, chỉ có ôn nhu và chu đáo, Phương Ngôn cảm giác họ thật sự đang luyến ái

Tiểu Vũ đứng xa xa nhìn họ, tiểu Vũ nghiêm túc thận trọng lộ ra khuôn mặt tươi cười thật lòng. Có lẽ như vậy cũng khá tốt, trên mặt Phó Tình mang nụ cười hạnh phúc, đối với tiểu Vũ mà nói vậy thì đủ rồi. Tiểu Vũ nhìn người bên cạnh luôn đang ghi hình, ha ha, dì Lý ngươi vẫn đúng là một chút cũng không bớt lo a. Quên đi, nhiều hơn người giúp mình bảo vệ đại tiểu thư, cũng là chuyện tốt. Khi hắn lần đầu tiên bắt được tên côn đồ cắc ké này theo dõi, hắn gọi điện thoại cho dì Lý, để tiểu Vũ hiểu rõ đều là người mình. Tiểu Vũ luôn ngầm đồng ý bọn họ theo dõi, bởi vì đây là dì Lý bảo vệ với Phó Tình, hắn không cách nào ngăn cản

Buổi tối hôm đó, toàn bộ video hoạt động của họ hôm nay bị đưa đến trong tay dì Lý. Dì Lý lần này trái lại không cười ra, cô ấy đang suy nghĩ bước kế tiếp nên làm như thế nào, nếu như Tình Tình thật sự muốn ở chung với Tiểu Ngôn, Phó gia lão ngoan cố kia, thì không phải dễ đối phó như vậy

"Khanh tỷ, còn có một việc tôi cần bẩm báo một chút, Đường Trí Nhân của quốc tế Đường thị hai ngày nay một mực qua lại cổ đông của Phó Thị"

"Ha ha, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, thì hắn cũng xứng. Thằng hề nhảy nhót, để hắn tiếp tục nhảy đi, ta ngược lại là muốn xem thử hắn có thể làm ra trò gian gì"

Phương Ngôn hôm nay chơi đến rất vui vẻ, cơ hồ hết thảy mỗi cái hạng mục trò chơi của công viên trò chơi nàng đều chơi một lần, đương nhiên vui vẻ nhất chính là toàn bộ hành trình Phó Tình làm bạn

Hai người về đến nhà, Phó Tình không có cho Phương Ngôn bất kỳ thời gian suy tính, trực tiếp hạ lệnh

"Tên ngốc, đi lấy quần áo tắm rửa, đến phòng ta tắm rửa"

Phương Ngôn vốn dĩ còn muốn thừa dịp lúc cô trở về phòng tắm rửa, mình ở phòng rửa tay dưới lầu tắm rửa

"Tôi ở dưới lầu tắm là được rồi, không cần đi phòng cô"

"Tùy ngươi, thế nhưng ta hi vọng tắm xong ra ngoài, có thể thấy được ngươi ngoan ngoãn ở trong phòng chờ ta" Nghe vào hình như thật sự tùy người, thế nhưng Phương Ngôn biết, Phó Tình đang cảnh cáo chính mình phải nghe lời

Phương Ngôn nhận mệnh ngoan ngoãn đi lấy quần áo tắm rửa, đến trên ghế sofa của phòng Phó Tình ngoan ngoãn ngồi yên. Thấy được Phó Tình chỉ là quấn lấy một cái khăn thì đi ra, đầu của Phương Ngôn lập tức hạ thấp xuống

Phó Tình rất vui vẻ thấy được Phương Ngôn rất nghe lời ở trong phòng chờ cô, cô đi tới ngồi xổm người xuống nhìn Phương Ngôn

"Nước tắm ta giúp ngươi pha xong rồi, ngươi nhanh đi tắm đi, nếu không một hồi nước lạnh sẽ không tốt."

Phương Ngôn đỏ mặt trốn vào phòng tắm, Phó Tình thấy được Phương Ngôn đi vào phòng tắm, cô cười đến thật tà ác. Bởi vì cô chuẩn bị làm một chuyện tà ác, cô đến phòng rửa tay dưới lầu, đem đồ dùng tắm rửa của Phương Ngôn bình thường dùng toàn bộ ném vào thùng rác, sau đó còn đóng gói xong mở cửa ném ra ngoài. Đem đồ dùng rửa mặt của Phương Ngôn lấy đến trên lầu, ha ha, quả nhiên không khóa cửa. Cô mở ra cửa phòng tắm đi vào, Phương Ngôn bị cô sợ hết hồn, nàng không nghĩ tới Phó Tình sẽ ở lúc nàng tắm một nửa đi vào

Vẫn may nàng đang ngâm xà phòng, nếu không... Phó Tình đem đồ vật để xong, rất khinh bỉ nhìn nàng

"Thì ngươi thân thể nhỏ bé này, có cái gì che giấu, ai có hứng thú cố ý đi vào nhìn lén ngươi a. Đồ dùng tắm rửa dưới lầu ta đã toàn bộ ném rồi, sau này chỉ cho phép ngươi ở đây tắm rửa, còn loại có bàn chải đánh răng ta cũng lấy lên rồi, sau này mỗi ngày ngươi đều phải ngủ với ta" Nói xong cô liền đi ra ngoài, Phương Ngôn còn ngây ngốc ôm ngực, vẫn duy trì tư thế bảo vệ mình vừa rồi Phó Tình đột nhiên đi vào. Cái gì... Tình huống gì, sau này ngươi mỗi ngày đều phải ngủ với ta? Ngủ...với ta?

Phương Ngôn nhìn thân thể của chính mình, tuy không thể so với loại vóc người hại nước hại dân của Phó Tình kia, thế nhưng cũng không đến mức kém như thế chứ. Không đúng, ngủ cùng a, Phó Tình cư nhiên muốn chính mình ngủ cùng... Đầu nhỏ của Phương Ngôn cuối cùng lại quay lại rồi, làm sao bây giờ...Mình nên làm gì...

Hết chương 28

Edit: Còn 7 chương nữa là xong, tui cũng ráng cố tranh thủ để đào hố mới, mới phát hiện một hố cũng hay lém, tuy k phải là tiểu thư người làm nhưng cũng là tiểu thư và vệ sĩ, tuy nhiều lúc đọc tui muốn lật xuồng qua tiểu thư và ma ma nhưng tiếc cp chính là nói về tiểu thư và vệ sĩ sau khi tiểu thư bị ma ma đánh gãy mợ hết hai cái chân và đuổi ra ngoài khụ khụ, nghe vậy thui chứ thực chất nó là văn ngọt ngọt, chỉ ngược nhẹ nhàng như bộ này hà....