Chương 7: Ba Sai Rồi, Con Sẽ Không Về Nông Thôn Thay Ôn Hinh! 4

"Không muốn." Lục Mỹ Cầm một ngàn một vạn lần không muốn, lập tức đi lấy sổ hộ khẩu. Đưa sổ hộ khẩu cho cô, còn nói: “Con còn đang bệnh, bây giờ có đi thi được không?"

Tống Ôn Nhiên cực kỳ kiên định nói: "Không được cũng phải được, con không muốn về nông thôn."

"Vậy con lại uống viên thuốc đã." Lục Mỹ Cầm cầm một viên analgin.

Cô uống một ngụm nước để thuốc trôi xuống, chỉnh lại quần áo ngay ngắn, xách túi đeo chéo màu xanh quân đội, đạp xe vội vã ra cửa.

Đường ướt, còn lầy lội vì cơn mưa.

Nhưng cũng không ngăn được cô cưỡi xe đạp, không khí mát lành cũng khiến đầu óc cô càng tỉnh táo hơn.

Cô sẽ không mặc người định đoạt giống trong sách, càng không muốn dùng cuộc đời mình lót đường cho em họ.

Lại nói, cô trầm cảm nhảy lầu không thoát được liên quan với Ôn Hinh.

Vốn khó mang thai đã là nỗi đau lớn nhất của cô, Ôn Hinh còn thường xuyên khoe khoang trước mặt cô.

Khi kết hôn với Phó Khai Vũ, viết thư về nông thôn khoe khoang với cô, sau khi kết hôn, lại ưỡn bụng bầu khoe khoang, biết cô không sinh được con, còn dùng đứa nhỏ khoe khoang.

Những chuyện này cô có thể không quan tâm, nhưng sau này cô và Thẩm Nam Chinh nhận nuôi một đứa con gái, Ôn Hinh lại có thêm một thú vui ngoài khoe khoang, chính là mua chuộc con gái nuôi của cô.



Con gái nuôi của cô không thân với cô, mà lại chỉ thân thiết với Ôn Hinh.

Tất cả ủy khuất chôn giấu trong lòng như muốn nổ tung, không thể kể với người chồng chung đυ.ng thì ít mà xa cách thì nhiều, cũng không có ai để tâm sự.

Thẩm Nam Chinh là một sĩ quan, cũng là con em cán bộ cao cấp, trình độ văn hóa và hoàn cảnh sống của hai người có khác biệt rất lớn.

Bởi vì cô tự ti, nên giao lưu giữa hai người ngày càng ít.

Chỉ còn lại ý muốn có con như công cụ sinh đẻ, nhưng lại chậm chạp không thể vừa lòng đẹp ý trên con đường muốn có con.

Cô không biết, cô vốn vô sinh, hay là vì chịu quá nhiều khó khăn ở nông thôn nên mới vô sinh, tóm lại dù có thử thế nào cũng không thể sinh được con.

Có lẽ cô không có duyên với đứa nhỏ, nên định sẽ không lại liên lụy đến Thẩm Nam Chinh nữa.

Thẩm Nam Chinh là một người đàn ông tốt, lẽ ra nên có một gia đình trọn vẹn hạnh phúc.

Vì che chở cho cô, anh thậm chí còn nói với ba mẹ rằng anh bị vô sinh.

Nhưng kết quả kiểm tra viết rõ là cô không có bầu.

Mà ở trong sách, sau khi cô nhảy lầu, anh đã đau lòng thời gian rất lâu, cho đến khi hy sinh vì cứu người trong trận động đất.