Chương 22: Anh Ta Không Xứng Với Con 2

Cô phỏng theo cách làm trong ký ức, bề ngoài món ăn không tệ, mùi vị cụ thể còn chưa thử.

Cầm thìa lên nếm thử một ngụm.

Nuốt một ngụm này xuống, suýt nữa làm mình mặn chết.

Vội vàng nói: "Mẹ đừng ăn, để con nấu lại phần khác."

"Ngon mà, nấu lại làm gì, lãng phí lương thực!" Lục Mỹ Cầm húp hai ngụm liên tục, bảo vệ chén.

Ôn Nhiên rót cốc nước nóng, ngượng ngùng nói: "Quá mặn, ăn không ngon."

Lục Mỹ Cầm bảo vệ chắc cái chén: “Đúng lúc miệng mẹ không có mùi vị, mặn chút cũng không sao."

Ôn Nhiên: "..."

Dưới cái nhìn của Ôn Nhiên, Lục Mỹ Cầm rất nhanh diệt sạch một chén canh trứng.

Lần đầu con gái xuống bếp, cho dù ăn không ngon bà cũng muốn ăn hết.

Tất nhiên, bà con uống cạn nửa bình nước.



Bây giờ cảm giác cả người tràn đầy sức mạnh.

Ý chí chiến đấu sục sôi, nói: "Tối qua, nửa đêm mẹ tỉnh lại suy nghĩ, vẫn không nuốt trôi cục tức này. Nha đầu Ôn Hinh kia nhiều trò, có thể cấu kết với Khai Vũ, cũng có thể khiến Khai Vũ sớm cưới cô ta! Mẹ của Khai Vũ là bạn bè nhiều năm với mẹ, lát nữa mẹ liền đi tìm bà ấy, nhất định không để cho nha đầu chết tiệt kia được như ý!"

Tối qua Ôn Nhiên không ngủ được cũng nghĩ chuyện này, Ôn Hinh có thể dựa vào chỉ có mấy người này. Ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Con đoán tối qua ba đã nói chuyện này với nhà họ Phó, bình thường dì Vạn thích con, nhưng bà ấy cũng thương con trai nhất, Phó Khai Vũ khăng khăng muốn cưới Ôn Hinh, lại có bác Phó ủng hộ, hơn phân nửa vẫn sẽ đồng ý."

Trong sách chính là như vậy.

Một năm sau khi cô về nông thôn, Ôn Hinh và Phó Khai Vũ thành công kết hôn, mặc dù lúc đầu Vạn Hân không đồng ý, nhưng cũng dần dần chấp nhận Ôn Hinh.

Lục Mỹ Cầm không để bụng: “Vậy thì sao, bội tín bội nghĩa là bọn họ, cho dù kết hôn mẹ cũng phải khiến bọn họ kết không được, kẻ phá đám này mẹ nhận! Mẹ chỉ hỏi con, con có còn muốn gả cho Phó Khai Vũ hay không?"

"Không muốn." Ôn Nhiên kiên quyết đáp: “Anh ta không xứng với con!"

Lục Mỹ Cầm sửng sốt: “Sao con không thích Khai Vũ nữa, không phải trước kia rất thích nó hay sao?"

"Trước kia là còn nhỏ không hiểu chuyện, anh ta đã ở bên Ôn Hinh, con còn thích anh ta làm gì!" Ôn Nhiên không nói ra nguyên nhân cụ thể, chỉ điểm này là đủ.

Lục Mỹ Cầm gật đầu: “Đúng, suy nghĩ này của con rất đúng. Tìm ai cũng đừng tìm đàn ông trái tim đặt trên người người khác, mẹ chính là ví dụ tốt nhất. Nếu con đã không thích nó, vậy mẹ càng có thể không đếm xỉa gì, con không cần, Ôn Hinh cũng đừng mong có được! Ở nhà chờ tin tốt của mẹ, mẹ có cách chèn ép móng guốc nhỏ Ôn Hinh này!

*móng guốc nhỏ: biệt danh tục tĩu dùng cho thiếu nữ