Chương 1: Thiên Hạ Vô Song - Tg/Thập Tứ Lang 1

Giờ tý chỉ còn hai khắc, toàn bộ cống phẩm trên Quý Huyên đài đều bày biện chỉnh tề, các tăng lữ thắp đèn trường minh bát phương, ánh lửa chập chờn, chiếu sáng như ban ngày.

Quý Huyên đài cao ba mươi trượng, từ đáy đến đỉnh mấy ngàn bậc thang, cách mỗi mười bậc sẽ có hai cái lư hương thanh đồng, núi gió thổi qua, hương khí ấm áp, trong vắt làm người ta thần thanh khí sảng, tâm hồn an yên. Đây là hương liệu quý báu nhất trong tộc, mỗi sáu mươi năm một giáp tế thần mới có thể dùng đến.

Lần đầu tiên Nguyên Trọng được thấy mùi hương như vậy, nhịn không được vươn dài cổ ra hít một hơi. Chợt có cơn gió đưa hương khí tới nhưng trong chớp mắt lại thổi tan chúng đi, hắn chưa kịp ngửi rõ. Tăng lữ Tân Mão ở bên cạnh xoa vỗ vỗ bả vai gầy yếu của hắn, thấp giọng nói: "Nguyên Trọng, không nên lộn xộn."

"Thiên Thần khi nào mới đến?" Nguyên Trọng nhìn về mảnh cấm địa chính giữa Quý Huyên đài bị tiên hoa ngọc lan bao quanh, trên gương mặt non nớt hiện ra vẻ chờ mong.

Dựa theo cách tính tuổi của bộ tộc Hữu Hồ, năm nay hắn mới mười một tuổi, lần đầu tiên trải qua điển lễ tế thần sáu mươi năm một lần này, nhìn cái gì cũng vừa mới lạ vừa hiếu kỳ. Quý Huyên đài ngày thường đều bị phong cấm, ngay cả tăng lữ trưởng lão cũng không được phép tự tiện tiến vào, lễ mừng nhỏ bình thường sẽ không mở ở chỗ này, nghe nói chỉ chốc lát nữa, Thiên Thần sẽ hàng lâm ở trên đài, quan sát những con dân bị để lại phàm trần, Quý Huyên đài là cấm địa thuộc về Thiên Thần.

"Ngươi đếm nhẩm trong lòng một ngàn lần là có thể nhìn thấy Thiên Thần."

Tăng lữ Tân Mão cười ha ha, không đành lòng nói ra chân tướng làm cho đứa nhỏ này thất vọng. Mỗi một thiếu niên có bộ tộc Hữu Hồ lần đầu trải qua tế thần, đều tràn đầy chờ mong cùng mộng tưởng, tộc của bọn họ đối với Thiên Thần có bản năng thân cận và sùng bái, nếu để cho bọn họ biết được, gần vạn năm qua Thiên Thần chưa từng xuất hiện, vậy sẽ là cảm giác hụt hẫng cỡ nào? Ngay cả những tăng lữ thế hệ trước như bọn họ, thậm chí các trưởng lão trước đây đều trải qua loại mất mát này, thậm chí từng có người hoài nghi Thiên Thần chưa từng tồn tại.