Chương 27: Phiên ngoại 1: Có bầu lần 2(hạnh phúc, ngọt ngào giày vò)

Không lâu sau khi sinh nhật một tuổi của Đông Nhi, thân thể Hà Huyền Y bắt đầu trở nên nặng nề, ban đầu cho rằng bị phong hàn, đến khi xuất hiện cảm giác khó chịu muốn nôn, lại nhìn Đông Nhi trắng trắng mềm mềm trong ngực, không hiểu sao trong lòng liền ” Lộp bộp” một tiếng, hiện tượng này giống với lúc có Đông Nhi như đúc, mà mấy ngày gần đây rất thích ngủ, màn đêm buông xuống liền nhăn nhăn nhó nhó nói với Tiêu Dã, ” Tướng công, Đông Nhi chắc là, chắc là phải có đệ đệ muội muội……”

Ban đầu Tiêu Dã còn sửng sốt một lát, lập tức hiểu ra, kéo người vào trong ngực hôn một cái nói: ” trong bụng Tiểu tâm can lại có bé con? ”

” Y Nhi cũng không biết, nhưng mà khi có Đông Nhi cũng không khác lắm đâu……”, Hà Huyền Y có chút ngượng ngùng, thành thành thật thật để người ôm, không nghĩ rằng nhanh như vậy trong bụng lại có tiểu gia hỏa

” Đây chẳng phải là lại thêm một tên tiểu hỗn đản đến giày vò tiểu tâm can? “, sắc mặt Tiêu Dã căm giận nói, nhìn bụng còn bằng phẳng của Hà Huyền Y, mắt phượng hiện ra hơi chút ghen tuông, thật vất vả chăm sóc Đông Nhi hơi lớn, rất là dính người, lại thêm một nhóc con đến nữa

” Còn, còn không phải đều tại tướng công…… Cha mẹ không phải luôn nói sinh thêm một đệ đệ muội muội cho Đông Nhi ư? Đông con nhiều phúc nói chung cũng tốt……”, Hà Huyền Y đỏ mặt nhỏ giọng nói, đưa môi hôn khóe mắt Tiêu Dã

” Ta không muốn ngươi lại phải chịu đau đớn khi sinh nữa, nữ nhân sinh con đều từ Quỷ Môn quan trở về, nhỡ may có gì sơ xuất, sau này ta phải làm thế nào? Hử? “, Tiêu Dã nhớ đến lúc lão nam nhân sinh Đông Nhi, mình ở ngoài cửa lo lắng hoảng hốt, giờ lòng còn sợ hãi, không ngừng ủy khuất nói, nghĩ thầm trong bụng sau khi sinh cái thai này, lập tức đi tìm đại phu mang thuốc tránh thai về

” Tướng công…… Y Nhi không sao…… Có tướng công ở bên cạnh…… Không có chuyện gì……”, Hà Huyền Y cũng sợ Tiêu Dã không thích đứa nhỏ trong, mềm giọng làm nũng, đưa môi hôn Tiêu Dã, duỗi đầu lưỡi miêu tả dáng môi Tiêu Dã

Trái lại là túi khóc quá lo lắng, Tiêu Dã mặc dù ngoài miệng nói như vậy, trong lòng rất là vui mừng, bây giờ mỗi ngày sau khi xử lý xong chính vụ liền ôm Đông Nhi đi chơi, bé cưng rất vui sướиɠ, khoang miệng đảo khách thành chủ, đặt Hà Huyền Y ở dưới thân hung hăng hôn một trận mới chịu bỏ qua, ôn nhu lưu luyến nói: ” Ngày mai liền tiếp tục để cho đại phu trong phủ đến xem?”

Hà Huyền Y bị hôn đến mơ mơ màng màng, lôi kéo tay áo Tiêu Dã ngoan ngoãn gật đầu, người trong ngực rất nhanh đã ngủ

Đại phu là người lúc trước mang thai Đông Nhi đã chăm sóc, từ sớm đã ở trong viện chờ, lão thừa tướng và thừa tướng phu nhân vừa nghe được tin tức cũng vội vàng đến, Hà Huyền Y có chút ngượng ngùng, khẩn trương nắm chặt ngón tay Tiêu Dã, chuẩn mạch xong quả thật là lại có bầu, đã được gần bốn mươi ngày, thừa tướng phu nhân vui sướиɠ nhất, phân phó phòng bếp chuẩn bị canh gà thật tốt, miệng nói muốn đi đến miếu Quan Âm để lễ tạ thần Quan Âm nương nương, kéo Tiêu Dã qua lại một phen dặn dò cẩn thận, nhìn thấy vui mừng trên mặt thừa tướng phu nhân, Hà Huyền Y đương nhiên cũng càng cao hứng, cười tươi với Tiêu Dã

Lúc mang thai Đông Nhi Tiêu Dã không ở bên cạnh lão nam nhân, ít nhiều có chút tiếc nuối, lần này trong bụng lại có bé gái, mọi thứ đều bắt đầu tự thân vận động (gốc: thân lực thân vi), Đông Nhi hơn một tuổi là cái tuổi rất dính người, mỗi ngày đều khóc muốn Hà Huyền Y ôm, Tiêu Dã đương nhiên là không đồng ý, tiểu tâm can sau khi có thai vốn rất dễ dàng buồn ngủ, còn phải dỗ dành Đông Nhi, như vậy sẽ tốn sức tốn công, Đông Nhi chớp đôi mắt đen nước mắt rơi xuống, quả nhiên càng lớn tính tình càng giống Hà Huyền Y, bình thường tí ủy khuất là rơi nước mắt, Hà Huyền Y nhìn thấy đương nhiên không khỏi mềm lòng, ôm Đông Nhi vành mắt đỏ bừng vào trong ngực, nghe Đông Nhi ủy khuất mà gọi: ” Nương……”, giọng sữa nhỏ kêu lên khiến trái tim Hà Huyền Y muốn tan chảy

Khiến cho Tiêu Dã hết sức ấm ức, đêm đến lúc ôm người ôm vào lòng không tránh khỏi kêu ca một phen, muốn Hà Huyền Y hôn hắn, Hà Huyền Y thấy hắn như vậy vừa mềm lòng lại vừa buồn cười, nói hắn tức giận với tiểu hài tử làm gì?

Tiêu Dã càng trở nên ủy khuất, cả người có chút u oán: ” Đông Nhi cũng có thể trong lòng tâm can thân mật, mà tướng công lại chỉ có thể hôn hôn, sờ một cái, làm chút chuyện triền miên miên thân mật cũng không được. “, mặt Hà Huyền Y nóng không chịu được, sắc hồng lan đến bên tai: ” Tướng công nếu muốn Y Nhi, Y Nhi sẽ đồng ý, dùng, dùng phía sau……”, môi lão nam nhân lúng túng mãi mới nói xong, mắc cỡ cũng không dám nhìn mắt Tiêu Dã, vùi mặt vào sâu trong cổ Tiêu Dã hơi thở nhẹ

” Tốt, ta có thể nỡ giày vò bảo bối Y Nhi của ta ư, nhanh lại cho ta hôn nhẹ, ừm? “, Tiêu Dã bởi vì lời nói của lão nam nhân vui sướиɠ một phen, đuôi lông mày nhướn cao, ôm thân thể trắng mềm của lão nam nhân, nhìn lão nam nhân khi hắn hôn xuống run rẩy ngượng ngùng, mềm lòng đến chẳng còn nóng nảy gì hết

tiểu gia hỏa trong bụng với lúc mang thai Đông Nhi cũng không khác nhiều lắm, triệu chứng nôn oẹ không nặng, nhưng đặc biệt thích ngủ, lúc bốn năm tháng, cái bụng trông giống như trái dưa hấu nhỏ, dáng vẻ so lúc với trước nhiều thịt hơn chút, Đông Nhi một tuổi rưỡi nhìn thấy Hà Huyền Y sẽ vô cùng hào hứng cũng thò tay sờ cái bụng, chớp đôi mắt đen lúng liếng nhẹ nhàng chọc chọc, giọng nói mềm mại hô: ” Nương…… Ôm……”

Thường thường lúc này sắc mặt Tiêu Dã sẽ khẩn trương đi đến ôm Đông Nhi vào trong ngực mình, ra vẻ hung ác nói: ” Không cho phép đâm bụng của nương con, trong bụng là đệ đệ muội muội của con đấy, muốn ôm thì cha ôm, hử? “, thấy thế Đông Nhi sẽ ngoan ngoan nằm trong ngực Tiêu Dã, cắn đầu ngón tay nhìn bụng Hà Huyền Y, về xưng hô của Đông Nhi với Hà Huyền Y, Tiêu Dã đã uốn nắn qua, ai ngờ tiểu gia hỏa này vậy mà làm thế nào cũng không sửa được miệng, không cho phép nó gọi như vậy lại ủy khuất rơi nước mắt, Tiêu Dã không có biện pháp với nó, chỉ có thể tính lớn hơn chút rồi dạy

Có thai lúc bảy tám tháng, bụng Hà Huyền Y cũng không rõ ràng, đoán là một bé gái, thừa tướng phu nhân từ sớm đã mua loại tơ lụa tốt nhất, mời **chức nương nổi danh nhất kinh thành làm rất nhiều bộ quần áo, Hà Huyền Y sinh vào tháng ba, đúng lúc vạn vật sống lại, hoa đào nở rộ trong tháng, tiểu gia hỏa làm ầm ĩ gần hai canh giờ mới đi ra, nhưng vẫn khiến Tiêu Dã sợ hãi không nhẹ, được bà đỡ ôm ra, quả nhiên là một cô nương, mặt đỏ nhiều nếp nhăn ở trong tã lót ngủ, không hiểu sao, Tiêu Dã lại không tức giận được nữa, ôm tiểu gia hỏa vào phòng đi xem Hà Huyền Y

**chắc là người may vá gì đó rồi, tui chưa tra gì hết, mọi người hiểu tạm vậy

Tô Châu năm ấy, nhà tơ lụa họ Mão phát đạt, nghe đồn ông chủ chưởng quầy kia rất có tay nghề người khắp nơi tìm đến, hàng dệt kim tay nghề đứng đầu Tô Châu, không ai sánh bằng.