Chương 11: Ngày chính thức đi làm

Cả đêm xuất tinh ra ba lượt, Triệu Đức Tam cảm giác mình đã được giải thoát rồi , tâm tình sảng khoái cực kỳ, vào sáng sớm , cô gái trẻ vị thành niên tên gọi Mã Đình còn quấn mình trong chăn ngủ lấy , Triệu Đức Tam đã bắt đầu mặc xong quần áo, vô cùng cao hứng rời khỏi phòng thuê, dù sao đây là ngày đầu tiên chính thức đi làm, hắn không dám đi muộn, qua một đêm mất hồn, với Triệu Đức Tam mà nói, hắn cũng không phải là "…tân nương tử lên kiệu lần đầu tiên… “ , cho nên rất nhanh không có gì băn khoăn đi ra ngoài.

Ngược lại chỉ là lo lắng cho công tác của ngày đầu tiên chính thức đi làm thư ký cho phó cục trưởng Vương tại cục khoáng sản than đá, đây mới chính là nhân sinh khởi đầu mới của hắn.

Sáng sớm đi vào cục khoáng sản, trong sân có người đang quét dọn vệ sinh, hắn đi lên phòng làm việc trên lầu, bên trong còn rất yên tĩnh.

Đây là chỗ tốt khi làm công chức nhà nước, trong giờ làm việc tất cả mọi thường không đúng giờ, ai cũng biết rõ nhưng không ai nói ai, hắn đi vào trước cửa phòng làm việc của mình, kéo cửa mở ra, trong gian phòng hơi có vẻ mất trật tự, dù sao trước khi hắn đến làm, thư ký cũ của Vương An Quốc đã rời đi một thời gian ngắn rồi, trên bàn có chút bụi, vài tờ báo tùy tiện mở ra trên bàn trà tiếp khách.

Triệu Đức Tam thừa lúc phó cục trưởng Vương chưa tới, hắn dọn dẹp vệ sinh lại cho sạch, ý muốn cho Phó cục trưởng Vương cảm thấy mới mẻ, từ đó đối với hắn cũng có ấn tượng tốt hơn, nghĩ đến thì làm, hắn đem cái áo khoác để lên thành ghế sa lon, săn tay áo cầm lây cây chổi, bắt đầu từ mọi ngóc ngách tỉ mỉ quét qua một lần, xong rồi đi vào phòng tắm ngâm khăn lau, quay ra lau kỹ mấy cái bàn, cửa sổ thủy tinh hắn cũng không quên lau chùi… .

Hơn 9 giờ sáng phó cục trưởng Vương vẻ mặt mệt mỏi đẩy cửa phòng làm việc đi vào, lúc này không gian gian phòng của bên ngoài của hắn đã được quét dọn sáng sủa sạch sẽ, phó cục trưởng Vương, thoáng cái cười khen ngợi đến:

- Tiểu Triệu, ừ được đấy…cậu chịu khó giúp quét dọn bên trong phòng của tôi luôn đi.

Triệu Đức Tam được Vương An Quốc tán dương, trong lòng vui vẻ, cầm cây chổi cùng khăn lau đẩy cửa phòng của phó cục trưởng đi vào, đập vào mắt đầu tiên thấy trong giỏ rác ở đầu giường mấy mảnh giấy vệ sinh, thừa kinh nghiệm hắn tưởng tượng ra đã biết rõ ngày hôm qua người đàn bà xinh đẹp căng mẩy ở trong gian phòng này cùng phó cục trưởng Vương làm chuyện tốt gì rồi.

Hắn thoáng nhìn vào giỏ rác rồi vội vàng chăm chú quét dọn vệ sinh, hắn hiểu được các lãnh đạo này, không thích người bên cạnh mình biết rõ những chuyện như vậy, vì thế cho dù có biết cũng nên câm cái miệng lại, không thể lộ dáng vẻ tò mò.

Triệu Đức Tam tỉ mỉ quét dọn một lần phòng làm việc phó cục trưởng Vương, cái bàn làm việc trở nên sáng bóng tỏa sáng, nagy cả cái ống đựng bút cũng lau qua, Vương An Quốc đứng ở một bên cạnh nhìn xem Triệu Đức Tam, nghĩ đến ngày hôm qua hắn biểu hiện hiểu chuyện, đối với thằng này, ông khá là hài lòng .

Triệu Đức Tam mang hết rác rưởi đi đổ bỏ , Vương An Quốc vào trong phòng phòng làm việc, khi nghe tiếng cửa mở biết hắn trở lại , ở bên trong gọi hắn đi vào, Triệu Đức Tam đi tới cửa, cười rạng rỡ hỏi:

- Thưa phó cục trưởng Vương, ông có gì dặn dò?

Vương An Quốc gõ gõ trên bàn, nói:

- Tiểu Triệu ..ngày đầu tiên cậu tới làm, biểu hiện không tồi, rất có con mắt nhìn, tôi đây cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người thư ký nhanh nhẩu, có thể làm được việc mà thôi.

Triệu Đức Tam khiêm tốn cười nói:

- Phó cục trưởng Vương quá khen, em mới đi làm cho nên rất nhiều chuyện cũng chưa hiểu lắm, còn phải xin ông chỉ đạo, nếu như sau này, em làm có chỗ nào không đúng, kính xin phó cục trưởng Vương thông cảm.

Vương An Quốc hài lòng gật đầu cười, nói:

- Tiểu Triệu, hôm nay đã đi làm rồi, như vậy đi , cậu xuống phòng hậu cần tìm chủ nhiệm, nói chủ nhiệm cho cậu lĩnh một máy tính mang về phòng làm việc của cậu đi.

Dựa theo phó cục trưởng Vương phân phó, hắn đi qua một tòa nhà khác kề cận để gặp chủ nhiệm phòng hậu cần, chưa kịp đợi hắn mở miệng nói chuyện, chủ nhiệm hậu cần nét mặt tươi cười nói trước:

- Xin chào lãnh đạo đến phòng hậu cần chỉ đạo công tác ah.

Chủ nhiệm hậu cần này rất là nhanh nhẩu, tại cục than đá khoáng sản than đá công tác cũng nhiều năm rồi, trong lòng của ông ta rất hiểu, biết rõ thằng nhóc này có thể làm thư ký cho phó cục trưởng Vương, nếu không có một chút thần thông quảng đại thì nhất định là không lọt vào được vị trí này , toàn bộ thành phố Du Dương có biết bao nhiêu người bể đầu sứt trán vì tranh giành cái chỗ ngồi này đấy.

Triệu Đức Tam tuy cảm thấy chủ nhiệm hậu cần lời nói có chút giả tạo, nhưng cũng dễ nghe đấy, vì vậy hắn liền cười ha hả nói:

- Chủ nhiệm ông cứ nói vậy.. em mới đến, rất nhiều công tác về sau còn phải học tập theo mấy ông đấy.

Chủ nhiệm hậu cười khà khà nói:

- Haha cậu là thư ký của phó cục trưởng Vương, tôi nào dám hướng dẫn công tác cho cậu….

Triệu Đức Tam nói rõ công việc của hắn đến đây, chủ nhiệm hậu sau khi khách sáo một phen, liền mang theo hắn đi đến phía sau nhà kho của phòng hậu cần. Nhà kho hình như là mới xây lại, đẩy cửa đi vào, có hai phụ nữ đang ngồi chồm hổm ở trên mặt đất ăn sáng, nhìn thoáng qua đôi mắt cú vọ của Triệu Đức Tam thấy ngay hai cái mu mập mạp hằn nổi lên dưới lớp vải quần.

Chủ nhiệm hậu cần xử giới thiệu sơ lược cho Triệu Đức Tam, hai người phụ nữ này đều là nhân viên thời vụ của phòng hậu cần, vừa nói xong xuôi, thì điện thoại chủ nhiệm hậu cần vang lên, cho nên ông nói:

- Tiểu Triệu …cậu muốn lấy cái gì thì chọn lựa, xong rồi để cho các cô ấy mang qua lên phòng làm việc của cậu là được rồi, tôi có chút việc, đi trước nhé.

Triệu Đức Tam gật đầu mỉm cười:

- Chủ nhiệm có việc bận thì xin cứ đi, không sao đâu.

Hắn mới đến, vì không cho phép mình mới đến công tác dựng lên kẻ địch, mọi sự đều phải lộ ra bộ dáng khiêm tốn.

Chủ nhiệm hậu cần đi rồi, Triệu Đức Tam mới quan sát cẩn thận hai người phụ nữa này, một người thì khá mập mạp khá lớn tuổi, người còn lại thì hình thể hơi đẫy đà, lộ ra có chút nở nang nhưng không kém phần vũ mị, nhìn thoáng qua hẳn là thuộc dạng thiếu phụ đã có chồng rồi.

Nhìn xem bên trong nhà kho này vẫn chưa hoàn chỉnh lắp ráp nhà xong, cùng với hai người phụ nữ đang lúng túng, hắn đến ngồi ở trên một cái ghế còn bao bọc giấy plastic ở trên mặt . . .