Chương 8: Meo Meo được mèo cứu

Những ngày kế tiếp của Hứa Kiệt trải qua vô cùng dễ chịu. Nhóc mập mạp lấy danh nghĩa (tự phong) là chủ nhân của Li Hoa, cơ bản là ôm thầu cơm sáng cơm trưa của nó, mà quạ đen nhà bọn họ cũng thường hay bay qua nói chuyện phiếm cùng Hứa Kiệt một chút.

Hôm nay sau khi ăn cơm trưa xong, Hứa Kiệt theo lịch trình bình thường đến công viên nhỏ uống nước.

Mặt trời đầu hè rất nhanh đã lên tới đỉnh khiến bên ngoài nóng đến ngu người, công viên nhỏ vốn có chút náo nhiệt nay không có một bóng người.

Hứa Kiệt cả người đầy lông cũng không chịu nổi, giống như một đường chạy thẳng đến máy tưới nước tự động bên kia. Máy tưới cỏ đang tưới nước cho mặt cỏ, nhìn một cái là đã có cảm giác mát lạnh, làm cho bản tính chán ghét nước của loài mèo trong Hứa Kiệt đều rơi rụng, chạy nhanh mấy bước bổ nhào vào bên trong dòng nước.

Chính là không đợi nó mở miệng uống nước, lông phía sau lưng đột nhiên dựng đứng hết lên, đại não tuy không có ra mệnh lệnh gì, cơ thể lại theo bản năng nhảy sang một bên khác. Một giây ngay khi nó vừa chạm đất, nơi nó mới ngồi uốn nước vọt ra một con chó lớn. Hai chúng nó cũng coi như ‘người quen’, một lần trước đây Hứa Kiệt đến đây uống nước, đuổi nó chạy mấy con phố chính là con chó này.

Chó hoang cắn một cái không trúng rất nhanh lại điều chỉnh tư thế. Thè đầu lưỡi thật dài, lộ ra răng nanh sắc bén với Hứa Kiệt.

Mèo hoang mà gặp chó hoang, hai loài sinh vật dường như hoàn toàn không có khả năng ở chung trong hòa bình, Hứa Kiệt trong nháy mắt xác định là chó hoang tấn công liền quay đầu chạy.

Chính là chạy hai bước nó liền dừng lại vì ngăn phía trước nó là một con chó hoang màu lông lộn xộn. Phía trước phía sau đều là chó hoang, Hứa Kiệt liền biến thành nhân chính giữa hai cái bánh quy.

Nếu chỉ có một con chó, Hứa Kiệt còn có thể lợi dụng thân hình nhỏ bé linh hoạt củng con chó kia khoa tay múa chân vung móng vuốt một chút. Chính là có tới hai con chó hoang, tình huống như vậy căn bản Hứa Kiệt không có phần thắng.

Cố tình lúc như thế này Hứa Kiệt không thể biểu lộ sự sợ hãi nếu không hai con chó hoang kia sẽ lập tức lao vào cắn xé nó thành mảnh nhỏ.

Hứa Kiệt quay đầu điều chỉnh thân mình, không dám làm bản thân đưa lưng về bất kỳ con chó hoang nào.

Cậu cũng từng muốn thử cùng con chó hoang kia nói chuyện một chút, dù sao trong nhà cậu cũng từng nói chuyện phiếm với Golden lông vàng, có lẽ sau khi nói chuyện rõ ràng, hai con chó hoang này có thể thả cậu đi.

Bất đắc dĩ là ý tưởng đó của cậu thật sự quá ngây thơ, nói chuyện chỉ đổi lại khiến chó hoang càng thêm sủa điên cuồng.

Phát hiện một con chó hoang đã dựng lỗ tai nhích về phía này, Hứa Kiệt lập tức hướng một bụi cây nhỏ chạy đến, hy vọng có thể dựa vào địa hình phức tạp mà giúp mình chạy trốn. Chính là một con chó hoang trong đó phát hiện ý tưởng của nó, trước nhảy ra chặn hướng đi của Hứa Kiệt.

Thấy vậy Hứa Kiệt cắn răng nhanh chóng thay đổi phương hướng.

Con chó hoang chặn đường kia tuy nhìn chằm chằm Hứa Kiệt nhưng không có công kích, chỉ mặc kệ một con chó khác phía sau Hứa Kiệt cào cắn, nhiệm vụ của nó là ngăn không cho Hứa Kiệt chạy trốn thành công. Hai con chó hoang giống như mèo bắt được chuột mà không đói bụng, đem Hứa Kiệt vờn qua lại vây ở trong.

Vài lần nhảy qua lại, thể lực của Hứa Kiệt bắt đầu vang lên cảnh báo, trong cơ thể một luồng nhiệt nóng xông lên làm nó không thể không há miệng thở hồng hộc. Mà chó hoang bên kia vẫn vờn qua vờn lại Hứa Kiệt giống như chơi đủ rồi, nó ban đầu chỉ là dùng móng vuốt quơ, bắt đầu đổi thành dùng miệng cắn.

Còn tốt là Hứa Kiệt phản ứng rất nhanh, chó hoang cắn mấy lần chỉ túm rớt được vài cọng lông mèo.

Chó hoang chặn đường chạy của Hứa Kiệt cũng bắt đầu thu hẹp lại khoảng cách hoạt động của Hứa Kiệt, đem đuổi nó về hướng một con chó hoang khác.

Mắt thấy phạm vi tránh né ngày càng nhỏ, Hứa Kiệt trong lòng ý thức được hai con chó hoang này là muốn mạng của nó. Trong tình huống lâu hơn nữa cũng sẽ bị cắn chết, Hứa Kiệt quyết định ăn được cả ngã về không.

Nó giả vờ như không còn sức lực không chống đỡ nổi nữa, càng ngày chạy càng chậm, rất nhiều lần suýt tránh không thoát cái miệng to như bồn máu của chó hoang.

Dáng vẻ này quả nhiên làm cho hai con chó hoang thả lỏng cảnh giác, con chó chặn đường kia cũng không còn quá tích cực nữa.

Hứa Kiệt canh cơ hội chuẩn, phóng mạnh về một hướng, chui dưới cái bụng của con chó chặn đường, sau đó cũng không xem hướng nào mà chỉ biết liều mạng chạy về phía trước.

Nháy mắt thấy con mồi chạy mất, hai con chó hoang đuổi như điên phía sau Hứa Kiệt. Bị đuổi đến dựng hết cả lông, Hứa Kiệt cũng không chọn đường mà trực tiếp phóng lên một tán cây nhỏ.

Chó sẽ không leo cây nên hai con chó hoang kia cũng chỉ có thể thè lưỡi vây quanh cây nhỏ, thường thường nhảy lên với ý đồ dùng móng vuốt kéo con mèo kia xuống.

Thoát chết từ hiểm cảnh khiến Hứa Kiệt cả người nằm bẹp trên nhánh cây thở hổn hển. Sau khi chạy thục mạng, từ cổ họng đến phổi của nó đều có cảm giác sắp bị thiêu cháy.

Thật vất vả mới lấy lại được hơi, Hứa Kiệt cúi đầu nhìn về phía hai con chó hoang kia, phát hiện đối phương cũng nhìn nó. Hai sinh vật ánh mắt chạm nhau, chó sủa càng hăng hái

Chúng nó mà không đi thì Hứa Kiệt không có khả năng nhảy xuống, mà Hứa Kiệt không nhảy xuống thì hai con chó này lại dứt khoát ghé vào dưới gốc cây ngủ gật, hai bên cứ như vậy giằng co.

Thời tiết càng ngày càng nóng, Hứa Kiệt càng ngày càng khát, mà con chó ghé vào dưới tàng cây cũng không nhúc nhích, thỉnh thoảng còn mở to mắt nhìn Hứa Kiệt một cái, hại nó ở trên cây cũng không dám có động thái quá lớn.

Quan sát một chút thấy hai con chó hoang một chút cũng không có ý định rời đi, Hứa Kiệt đành bất đắc dĩ ngồi xổm trên cây, mong chờ hai con chó có thể nhanh chóng mất đi hứng thú.

Nhưng hai tiếng trôi qua, hac con chó vẫn không có ý định rời đi, có một con còn cuộn người ngủ mất.

Hứa Kiệt trên cây chờ đến nóng vội. Miệng nó càng ngày càng khô, nhiệt độ cơ thể cũng bắt đầu tăng, tâm tình càng ngày càng nóng nảy. Cứ như vậy, chó hoang bên dưới có thể sẽ không có tình trạng gì nhưng chính mình rất nhanh sẽ bị cảm nắng.

Lại nhìn một hồi, Hứa Kiệt thăm dò hướng của con chó đã ngủ theo thân cây bò xuống. Chính là Hứa Kiệt mới bò một đoạn ngắn, lại phát hiện lỗ tai con chó mình cho là đã ngủ say khẽ rung động. Phát hiện điểm này Hứa Kiệt lập tức trở về chỗ ban đầu.

Quả nhiên con chó hoang cuộn tròn kia nghe động liền mở mắt. Hóa ra nó chỉ giả vờ ngủ, muốn dụ Hứa Kiệt từ trên cây đi xuống.

Trong lúc Hứa Kiệt càng ngày càng nóng lòng, hai con chó hoang vốn còn đang rất nhàn nhã tự đắc nằm rạp trên mặt đất đột nhiên nhảy lên, giống như lâm vào đại địch với lùm cây bên kia.

Một con mèo đen không tiếng động bước ra.

Hình thể của con mèo đen này so với Hứa Kiệt còn lớn hơn một vòng, bộ lông đen bóng khoác trên người, đường cong hoàn mỹ cho thấy cơ bắp rắn chắc, cái đuôi dài như một cái roi phất qua lại phía sau.

Hai con chó hoang kia cong người, liều mạng hướng về phía mèo đen nhe nanh, chính là thân mình lại không ngừng lui về phía sau, cũng không có dũng khí kêu một tiếng.

Lúc này lùm cây kia vang lên tiếng loạt soạt loạt soạt, mèo béo đốm vàng từng mang theo bầy mèo vây xem Hứa Kiệt cũng từ bên trong chui ra.

Mèo béo đầu tiên là nhìn quét qua lại vài lần, sau đó liếʍ liếʍ móng vuốt chính mình hướng về phía con chó hình thể lớn hơn nói: “Minku đã lâu không gặp, chúng mày đây là sau khi ăn no bắt đầu dùng mèo của tụi tao làm đồ tiêu hóa?”

Chó hoang bị hỏi đầu tiên là nhìn mèo béo, sau đó sợ hãi nhìn mèo đen vẫn không nói chuyện, biểu tình khẩn trương: “Là do con mèo kia phá hư quy củ trước, là nó chạy đến địa bàn tụi tao uống nước”

Mèo đen nghe vậy nhìn thoáng qua Hứa Kiệt bám dính trên cây, nhàn nhạt nói nói một câu: “Vậy hiện tại ta cũng đã đến đây, các ngươi cũng muốn đuổi ta sao?”

Hai con chó hoang kia nghe vậy run run lên một chút, sau đó con chó gọi là Minku cuồng loạn nói: “Mặc, quy định không xâm lấn địa bàn cũng là do mày lập ra, bây giờ là muốn đổi ý sao?”

Béo đốm vàng nghe vậy khinh thường nói: “ Cút đi mau, đem không gian chừa ra cho nhóc con trên cây kia xuống, lại nhiều chuyện gia không ngại cho chúng mày nếm thử móng vuốt của gia một lần”

Hai con chó hoang không cam lòng, chúng nó liếc nhìn nhau, lại nhìn trộm mèo đen kia, cái đuôi nguyên bản dựng thẳng bây giờ rũ xuống.

Thấy hai con chó còn không đi, mèo đen dựng đứng lỗ tai hướng về phía chúng nó nhe ra hàm răng sắc bén, không tiếng động phát ra tín hiệu uy hϊếp. Hai con chó sợ đến mức kẹp chặt cái đuôi giữa hai chân sau, một câu cũng không dám nhiều quay đầu chạy mất.