Quyển 3 - Chương 1: Bạch Liên Hoa Ôn Nhu Bao Dung

Cuối cùng, Lâm Tử Thịnh đã tiếp nhận tình cảm của Trương Đạo Lăng, hai người nghiêm nghiêm túc túc qua hết cả đời, sau khi tiếp nhận Trương Đạo Lăng, cậu cảm thấy trong sinh mệnh có nhiều hơn một người cũng không phải là việc khó tiếp nhận, ít nhất cho dù vui vẻ hay đau lòng đều luôn có một người ở bên cạnh.

Lâm Tử Thịnh không phải là người đa sầu đa cảm, nhưng cậu vẫn là người, vẫn biết cái gì gọi là mệt mỏi, nên nhiều năm như vậy, bản thân là một cái a phiêu, cậu không có cách nào xuất hiện trước mặt bất kỳ người nào, vì vậy Trương Đạo Lăng là người đỡ tất cả áp lực, mà từ trước đến giờ hắn chưa từng than mệt mỏi.

Thậm chí người Long Hổ Sơn đã tìm được Trương Đạo Lăng bắt hắn quay về Long Hổ sơn lấy vợ sinh con kéo dài huyết mạch, Trương Đạo Lăng vẫn cự tuyệt, vì trong lòng của hắn đã có một người độc nhất vô nhị, hắn sẽ chịu trách nhiệm với bản thân, đồng thời cũng muốn chịu trách nhiệm với người yêu của mình.

Những chuyện này Lâm Tử Thịnh đều biết, nhưng không có cách nào giúp hắn, chỉ có thể kiên trì cùng hắn, thậm chí nhìn thấy hắn vì cậu mà trở mặt thành thù với Long Hổ sơn.

“A Huyền, kiếp này, chuyện duy nhất anh không hối hận chính là quen em.” Đây là câu nói sau cùng trong lúc hấp hối của Trương Đạo Lăng.

【Kí chủ đại nhân, nhiệm vụ đã hoàn thành, chúng ta đi về thôi?】

Nhìn Lâm Tử Thịnh trôi lơ lửng ở bên người Trương Đạo Lăng, 001 hơi lo lắng, kí chủ đại nhân đúng là lãnh tình, nhưng không phải vô tình, nhiều năm như vậy Trương Đạo Lăng làm cái gì, mắt nó cũng thấy, cho nên kí chủ không buông được cũng là chuyện đương nhiên.

“Trở về.” Lâm Tử Thịnh nhẹ thở dài, nhìn người đàn ông nằm trên giường, cậu không biết cảm giác của mình là gì.

Hiện tại mặc dù đầu Trương Đạo Lăng đầy tóc trắng, nhưng có lẽ do tu tập đạo pháp, dung mạo của hắn với lần gặp đầu tiêng không khác nhau mấy.

【Kí chủ… 】

001 muốn nói gì đó, nhưng nhìn dáng vẻ Lâm Tử Thịnh tỉnh táo, trong lúc nhất thời nó lại không biết phải nói gì.

“Trở về!” Lại nhìn người không động đậy trên giường, Lâm Tử Thịnh dần nhắm mắt lại, lúc cậu mở mắt ra đã về tới không gian màu trắng.

【Kí chủ đại nhân, người không sao chứ? Có muốn nghỉ ngơi một thời gian rồi lại chấp hành nhiệm vụ không?】

Mặc dù đối với bọn nó chấp hành nhiệm vụ càng nhanh càng tốt, nhưng 001 hiểu rõ, tâm tình hiện nay của kí chủ đại nhân không ổn định, nếu quá sốt ruột, sẽ chỉ làm kí chủ đại nhân mất khống chế.

“Không sao, chuyện đó còn không đến mức khiến tôi dao động.” Nói xong, Lâm Tử Thịnh híp mắt nằm tựa trên ghế, bộ dạng không muốn nói chuyện khiến 001 yên tĩnh ngậm miệng lại.

【Hệ thống quét, tổng kết nhiệm vụ thế giới trước….】

【Kết quả quét, thế giới tổng số nhiệm vụ là 5, trong đó 1 nhiệm vụ chủ tuyến, 3 nhiệm vụ chi nhánh, 1 nhiệm vụ kỳ ngộ, độ hoàn thành 120%.】

“120%? 001 hệ thống bị sai hã?” Câu nói này làm Lâm Tử Thịnh hơi bất ngờ, độ hoàn thành 120% có phải hơi không bình thường không?

【Thưa kí chủ, chuyện này do hệ thống chủ tổng kết nhiệm vụ, sẽ không tồn tải khả năng sai lầm nào.】

【Sau đây sẽ tổng kết nhiệm vụ, nhiệm vụ chủ tuyến được điểm kinh nghiệm: 300 EXP, điểm tích lũy: 800; nhiệm vụ chi nhánh một được điểm kinh nghiệm: 100 EXP, điểm tích lũy: 300; nhiệm vụ chi nhánh hai được điểm kinh nghiệm: 100 EXP, điểm tích lũy: 300; nhiệm vụ chi nhánh ba được điểm kinh nghiệm: 300, điểm tích lũy: 800; nhiệm vụ kỳ ngộ được điểm kinh nghiệm: ?, điểm tích lũy: 5000; phần thưởng đặc biệt: điểm thuộc tính ban đầu: 10, tích lũy hai lần rút thưởng Chuyển chuyển chuyển , trong đó nhiệm vụ chi nhánh hai và nhiệm vụ chi nhánh ba đạt 120% độ hoàn thành, nhiệm vỵ kỳ ngộ đạt 150% độ hoàn thành, kinh nghiệm, điểm tích lũy thưởng gấp 2, đồng thời mở ra hệ thống cường hóa. Xin hỏi kí chủ có tiếp nhận toàn bộ phần thưởng nhiệm vụ không?】

“Được.” Nghe thấy phần thưởng nhiệm vụ, Lâm Tử Thịnh biết thu hoạch lần này tuyệt đối lớn hơn rất nhiều so với lần trước.

【Tích lũy Chuyển chuyển chuyển đã mở, xin hỏi kí chủ có sử dụng hai lần cơ hội rút thưởng không?】

001 chớp đôi mắt nhỏ, thiếu chút nữa nói rút đi rút đi, chắc chắn sẽ có đồ tốt đó.

“Không.” Lâm Tử Thịnh từ chối không do dự, vì cậu nhìn thấy bên cạnh rút thưởng có một cái nút khác — rút liên tiếp 10 lần, còn có chú thích bên cạnh,【Rút liên tiếp 10 lần nhất định ra vật phẩm màu cam, thân, ngài thật sự không đến một phát sao.】.

【Kia, thôi cũng đượ.】

Nghe Lâm Tử Thịnh từ chối, 001 hơi tiếc nuối, vì thật sự có rất nhiều điểm tích lũy rút thưởng xoay vòng, rất nhiều rất nhiều thứ tốt!

“Đúng rồi 001, phần thưởng kinh nghiệm nhiệm vụ kỳ ngộ là xảy ra chuyện gì?” Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy nhiệm vụ này.

【Cái đó a, chính là dựa vào vận may, vận may tốt mấy nghìn cũng có thể, nhưng nếu vận may không tốt, có thể chỉ được một chút, hoàn toàn dựa vào nhân phẩm nha~】

Lâm Tử Thịnh: Ha ha, đúng là hố!

【Tổng kết xong, điểm kinh nghiệm trước mắt: 8001500 EXP (nhiệm vụ kỳ ngộ), điểm tích lũy: 8200, điểm thuộc tính ban đầu: 10, tích lũy 2 lần rút thưởng Chuyển chuyển chuyển.】

Sau khi tổng kết nhiệm vụ xong 001 cũng sợ ngây người, vận may kí chủ thật nghịch thiên, mặc dù tình cờ nhận được kỳ ngộ với lại không phải không có nhiệm vụ thưởng hơn một nghìn điểm kinh nghiệm, nhưng đại bộ phận đều là trung cấp, thậm chí là nhiệm vụ kỳ ngộ cao cấp, nhưng hiện tại kí chủ đại nhân mới nhận nhiệm vụ kỳ ngộ sơ cấp đã có đãi ngộ như vậy.

【Bây giờ ngài đang có 10 điểm thuộc tính ban đầu, có đổi hay không?】

“Có.” 10 điểm thuộc tính ban đầu có thể làm cậu chỉnh thuộc tính tiến bộ nhảy vọt.

“Thể chất: 2, thể năng: 3, trí lực: 3, may mắn: 3.” Nhìn [Thanh thuộc tính] bản thân, Lâm Tử Thịnh quyết định.

【Điểm thuộc tính phân phối hoàn tất, thuộc tính sửa đổi, Thể chất: 10 + 3 (phần thưởng nhiệm vụ), +2 ( quà tân thủ); Thể năng: 10 + 7 ( phần thưởng nhiệm vụ); Trí lực: 10 + 2 (quà tân thủ), +3 (phần thưởng nhiệm vụ); May mắn: 10 + 1 (quà tân thủ), +3 (phần thưởng nhiệm vụ).】

【Hệ thống kiểm tra, điểm kinh nghiệm kí chủ: 2730 EXP, đã đạt đến chuẩn thăng cấp, kí chỉ có muốn thăng cấp không? 】

“Được.” Mặc dù Lâm Tử Thịnh không biết đẳng cấp tăng lên sẽ có chỗ tốt cụ thể nào, nhưng nhất định sẽ mang đến lợi tức không nhỏ cho cậu là được.

【Xin kí chủ chờ một chút, hệ thống tổng kết lần cuối.】

【Tư liệu kí chủ】

【Họ và tên: Lâm Tử Thịnh】

【Giới tính: Nam】

【Tuổi: 23】

【Điểm thuộc tính ban đầu: 0】

【Kỹ năng đã đạt được: Vật lộn, Xạ kích, Chiến đấu, Thẩm vấn, Áp chế huyết mạch.】

【Thể chất: 10 + 3 (phần thưởng nhiệm vụ), +2 (quả tân thủ)】

【Thể năng: 10 + 7 ( phần thưởng nhiệm vụ)】

【Trí lực: 10 + 2 (quà tân thủ), +3 (phần thưởng nhiệm vụ)】

【Tinh thần: 10】

【Tâm trí: 10 + 5 (phần thưởng nhiệm vụ)】

【Lực lượng: 10】

【Nhanh nhẹn: 10】

【Mị lực: 10】

【May mắn: 10 + 1 (quà tân thủ), +3 (phần thưởng nhiệm vụ)】

【Đã thống kê xong, kí chủ có tiếp nhận tư liệu thế giới sau hay không?】

Nói đến đây 001 dừng một chút, sau đó ngữ khí thận trọng hơn, 【 Kí chủ đại nhân, ngài… có muốn nghỉ ngơi một đoạn thời gian trước không, lúc này chúng ta không vội】

Lâm Tử Thịnh mỉm cười nhẹ nhàng lắc đầu, cậu biết 001 đang lo lắng điều gì, nhưng bây giờ cậu ở lại đây nghĩ ngợi lung tung, còn không bằng đi làm chút việc khiến mình bận rộn.

Thấy Lâm Tử Thịnh đã định chủ ý, 001 bất đắc dĩ, truyền tin tức thế giới tiếp theo cho Lâm Tử Thịnh.

Thế giới này cũng rất đơn giản, thế giới này giải thích chuyện tình yêu giữa một người bệnh hai mặt với một nữ hài ôn nhu thiện lương.

Toàn bộ câu chuyện không rầm rầm rộ rộ, ngược lại ấm áp khắp nơi, nam chính là một người thành công, lúc nhỏ ba mẹ ly dị, mẹ kế ngược đãi, khiến tinh thần hắn bị tổn thương nghiêm trọng, vì bảo vệ mình nên sinh ra một nhân cách khác, trong lúc trưởng thành nhân cách chủ và nhân cách phụ đều biết sự tồn tại của nhau nên cũng bình an vô sự, chỉ là sau khi ba nam chính biết được chuyện này, ép buộc tìm cho hắn một bác sĩ tâm lý.

Nữ chính lên sân khấu trước khi nam chính đến khám bệnh tâm lý, hai người nhận thức và càng ngày càng gần gũi trong thời gian dài, nhân cách chủ ôn hòa, nhân cách phụ nóng nảy, mặc dù hai người hoàn toàn trái ngược, nhưng trong lòng nữ chính không hề khác nhau, cô cũng không cho rằng tinh thần nam chính có vấn đề, cứ như vậy dưới sự trấn an của nữ chính bệnh hai mặt của nam chính không còn nghiêm trọng, thậm chí không khác mấy so với người thường, vì thời gian dài ở chung với nữ chính nên nam chính đã yêu nữ hài ôn nhu này.

“Nếu cứ tiếp tục phát triển, cái này chắc là câu chuyện Vương tử với Cô bé lọ lem tương ái tương thủ hạnh phúc một đời, câu chuyện này cần thay đổi gì?” Lâm Tử Thịnh xem cốt truyện thế giới, cảm thấy hơi nhàm chán, cái thế giới này không có một chút tính khiêu chiến.

【Không, kí chủ đại nhân nói như vậy là vì không nhìn thấy kết cục cuối cùng】

001 ló ra gương mặt mèo đặc biệt vặn vẹo, 【Kết cục cuối cùng của thế giới này là nữ chính phát hiện mình thích nhân cách chủ hơn, tin này bị nhân cách phụ biết được, sau đó xuất hiện và giết nữ chính trước mặt, hơn nữa còn phân thây ả, sau đó nhân cách phụ tự sát, tiếp đó rơi vào địa ngục cùng nhân cách chủ.】

Lâm Tử Thịnh: Ha ha, thật cẩu huyết!

Cậu tưởng tượng vô số khả năng, chỉ có cái này chưa từng nghĩ đến, nữ chính không hổ danh là Bạch Liên Hoa , cũng am hiểu loại tìm đường chết, rõ ràng là một thế giới có kết HE êm đẹp, cũng bị ả chơi thành BE, này đúng là bản lĩnh thật sự.

“Nhiệm vụ thế giới này là gì?” Lâm Tử Thịnh vuốt mi tâm, luôn có dự cảm không tốt.

Quả nhiên, khi 001 tuyên bố nhiệm vụ khiến sắc mặt Lâm Tử Thịnh thay đổi.

【Nhiệm vụ chủ tuyến: Giải cứu nữ chính, giúp nữ chính tránh số phận bị phân thây, phần thưởng nhiệm vụ: điểm kinh nghiệm: 500 EXP, điểm tích lũy: 1000, thất bại trừng phạt: trừ 1000 điểm tích lũy.】

【Nhiệm vụ chủ tuyến một: làm nữ chính yêu ngài, sau đó vứt bỏ nữ chính, phần thưởng nhiệm vụ: điểm kinh nghiệm: 300 EXP, điểm tích lũy: 600, thất bại không bị trừng phạt.】

“Khoan đã, nhiệm vụ này là gì?” Lâm Tử Thịnh nhìn thấy nhiệm vụ, hắc tuyến rơi xuống, “Làm nữ chính yêu mến sau đó vứt bỏ, đây là nhiệm vụ gì? 001 cậu nghĩ hệ thống cứu vớt Bạch Liên Hoa này lại biến thành hệ thống đào tạo tra nam hã?”

【Chuyện này… Tui cũng hổng biết, nhiệm vụ này được hệ thống chủ tuyên bố, tình huống cụ thể tui cũng không rõ lắm.】

Nói thật, lúc 001 nhìn thấy nhiệm vụ này cũng một đầu hắc tuyến, đã xảy ra chuyện gì?

“Muốn buộc nữ chính hắc hóa sau đó tiêu diệt tôi sao?” Lâm Tử Thịnh nhíu mày, nhìn 001 từ trên xuống dưới, giống như muốn nhìn xuyên qua nó để xem hệ thống chủ có ý đồ gì.

【Xin kí chủ yên tâm, tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện đó!】

Ngữ khí 001 cực kì chắc chắn, mặc dù tại sao hệ thống chủ tuyên bố nhiệm vụ này nó cũng không rõ lắm, nhưng 001 có thể khẳng định chuyện này tuyệt đối là vì tốt cho kí chủ đại nhân.

“Được rồi, tiếp tục tuyên bố nhiệm vụ.” Nếu nghĩ hoài không rõ thì thôi, 001 tuyên bố nhiệm vụ qua thế giới, hệ thống chủ cũng không làm chuyện tổn thương cậu, lần này cậu tạm thời tin tưởng đối phương là vì tốt cho cậu.

【Nhiệm vụ chủ tuyến thứ hai: Giúp nam chính chữa hai nhân cách, hơn nữa được hai nhân cách coi trọng, phần thưởng nhiệm vụ: điểm kinh nghiệm: 300 EXP, điểm tích lũy: 600, thất bại không trừng phạt.】

【Nhiệm vụ ngẫu nhiên: được nhân cách chủ và phụ yêu mến, phần thưởng nhiệm vụ: mỗi lần được một nhân cách yêu mến sẽ được điểm cường hóa nhân vật, điểm cường hóa kỹ năng hoặc đá cường hóa trang bị.】

Nghe câu cuối Lâm Tử Thịnh hơi thắc mắc: “Việc điểm cường hóa nhân vật, điểm cường hóa kỹ năng và đá cường hóa trang bị là gì?”

【Điểm cường hóa nhân vật là dùng để cường hóa toàn thể thuộc tính của nhân vật, điểm cường hóa kỹ năng là dùng để nâng cấp kỹ năng, về phần đá cường hóa trang bị là dùng để tăng phẩm chất trang bị.】

Giống như biết Lâm tử Thịnh sẽ không rõ giải thích như vậy, nên 001 giải thích rõ hơn: 【Điểm cường hóa nhân vật tui sẽ không giải thích, tui nghĩ có lẽ ngài đã biết, về phần điểm cường hóa kỹ năng tăng cấp kỹ năng cũng cực kì dễ hiểu, tui nghĩ cái khó là đá cường hóa trang bị, cởi bỏ quần áo hóa trang, trang bị cường hóa là trong một thế giới đạt được vũ khí phẩm cấp đặc biệt, ví dụ như pháp bảo của thế giới huyền huyễn, pháp trượng bảo kiếm các loại đồ vật của thế giới ma thuật.】

Lâm Tử Thịnh hiểu rõ vài phần, sau đó gật đầu, “Đi, chúng ta đi thế giới tiếp theo.”

【Sau đây chúnh ta sẽ đến thế giới thứ ba: Bạch Liên Hoa ôn nhu bao dung, xin kí chủ chuẩn bị truyền tống 3, 2, 1 —】

Sau khi thanh âm 001 kết thúc, Lâm Tử Thịnh biến mất trong không gian màu trắng, tiến về một thế giới khác…

Bầu trời hơi xám tro, làm người khác cảm thấy bất an, giống như… trời muốn mưa, người xung quanh đều là vẻ vội vàng. chỉ có một người đứng đó thần sắc hơi mờ mịt, hắn cứ đứng lăng lăng giữa đường cái như vậy, không biết suy nghĩ chuyện gì, bông một chiếc xe hơi lái qua bên cạnh hắn, lái xe ló đầu ra khỏi cửa sổ mắng một câu muốn chết, sau đó gào thét mà đi.

Cách đó không xa ở một chỗ người đàn ông kia không biết có một người đứng dưới tàng cây, quan sát hắn, đuôi lông mày hơi vểnh lên, “001, cậu xác định người này chính là nhân vật chính trong câu chuyện?”

Người đàn ông này ngoại hình khá tốt, cũng rất có khí chất, nhưng cảm giác chán chường trên người hắn lại khiến người khác không thể bỏ qua, nhìn tư liệu Lâm Tử Thịnh cũng hiểu rõ, nam chính thế giới này cho dù là nhân cách chính hay nhân cách phụ vẫn luôn hăng hái, còn người đàn ông chán chường này nhìn sao cũng không giống nam chính.

【Kí chủ đại nhân , tui đã điều chỉnh thời gian đến đoạn ba nam chính biết được hắn có hai nhân cách, muốn cướp lấy mọi thứ của hắn.】

001 nói đến đây, cười hắc hắc, sau đó thần bí nhìn về Lâm Tử Thịnh:【Đây cũng là lúc nam nữ chính lần đầu gặp nhau, thế nào, tui thiệt săn sóc đúng hôn, nếu bây giờ nam chính gặp được kí chủ đại nhân, vậy hắn còn cơ hội yêu nữ chính sao?】

001 đã phát hiện kí chủ nhà cậu có kỹ xảo bẻ cong đặc biệt, chỉ cần sau khi nam chủ nhìn thấy kí chủ đại nhân, không làm gì cũng tự cong, chính là một đại sát khí trong lúc làm nhiệm vụ!

Lâm Tử Thịnh hiểu rất rõ ý của 001, hừ lạnh một tiếng, nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, làm mèo 001 tạc mao.

001: Kí chủ đại nhân thiệt đáng sợ, nội tâm bị tổn thương dữ dội, cầu chữa trị!

“Nam chính với nữ chính làm sao quen nhau?” Tuy rằng cực kỳ khó chịu với lời nói của 001, nhưng Lâm Tử Thịnh sẽ không để ý vụ đi đường tắt, chỉ là cậu không muốn có tình cảm dính dáng với nam chính.

【Lúc nhân cách phụ bị ba của hắn phái người đả thương nữ chính đã đưa hắn về nhà, nhân cách phụ vì không muốn dính dáng đến nữ chính, tỉnh liền rời đi, chính vì vậy, lần thứ 2 nhân cách chủ thấy nữ chính trong phòng khám mới có thể “vừa thấy đã yêu”.】

Biết Lâm Tử Thịnh đang lo lắng điều gì, 001 tiếp tục giải thích:【Lấy thân báo đáp ân cứu mạng là chuyện chỉ xuất hiện giữa nam và nữ, nếu là nam nhân chắc sẽ là anh em tốt.】

Nghe 001 giải thích Lâm Tử Thịnh gật gật đầu, hiển nhiên đối với câu trả lời này tương đối hài lòng.

Đúng lúc đó bỗng nhiên trời mưa, người đi đường xung quanh đều vội vàng rời đi, chỉ có nam chính mê man đứng giữa lộ, giống như một đứa con nít không tìm thấy đường về nhà.

Mưa lớn làm ướt tóc của hắn, quần áo trên người cũng bị ướt hết, Lâm Tử Thịnh nhìn một lát rồi thở dài một hơi, chậm rãi đi tới.

Văn Nhân Lan hơi mê mang đứng giữa lộ, bây giờ hắn không biết nên đi đâu, lời ba nói vẫn còn bên tai, hắn bỗng có xúc động muốn cười thật to.

Hắn là tên bệnh thần kinh, bệnh tâm thần không cần tiếp tục quản lí công ty.

Lời như vậy chắc chỉ có người ba tham lam kia có thể nói ra, năm đó chính gã đã cướp gia sản của mẹ sau đó vứt bỏ hắn, cưới chân ái của gã, nếu không phải vì chân ái của gã ngược đãi hắn lúc còn nhỏ, sao bây giờ hắn có thể biến thành bộ dạng này.

(Chân ái: tình yêu đích thực)

“Tuy sắp tới hè, nhưng dầm mưa vẫn dễ sinh bệnh.” Trong lúc Văn Nhân Lan lâm vào hoàn toàn không tìm được phương hướng, một âm thanh ôn nhu vang lên, hắn máy móc quay đầy, nhìn thấy một người đàn ông cười ôn nhu.

“Cậu là… ai?” Văn Nhân Lan mở miệng, âm thanh khàn khàn, ánh mắt nhìn Lâm Tử Thịnh như nhìn thấy người cứu rỗi mình, đầy tha thiết khiến Lâm Tử Thịnh có chút không thích ứng.

“Tôi chỉ là người qua đường, chỉ vì nghề nghiệp nên không chịu được nhìn thấy cảnh người khác ngược đãi thân thể của mình.” Nói xong, Lâm Tử Thịnh đem dù che mưa trong tay nhét vào tay Văn Nhân Lan, “Không có chuyện gì không giải quyết được, đừng nhìn mọi chuyện theo cách tuyệt vọng.”

“Tôi không… ” Nhìn người đàn ông ôn nhu này, Văn Nhân Lan bỗng muốn thổ lộ hết tất cả.

Lâm Tử Thịnh lắc đầu, sau đó duỗi ngón tay chỉ cặp mắt của mình, “Từ trong ánh mắt của anh tôi có thể nhìn ra anh không từ bỏ, nếu không tôi cũng sẽ không giúp anh.” Lâm Tử Thịnh khẽ cười chạy về xe cách đó không xa, sau khi lên xe hướng về phía Văn Nhân Lan gật gật đầu, sau đó lái xe rời đi.

【Kí chủ đại nhân, ngài làm chuyện tốt không để lại tên cũng được hả?】

Mặc dù làm vậy có thể nâng độ thiện cảm của nam chính, nhưng tên cũng không biết sẽ có hiệu quả sao?

“Sớm muộn gì cũng gặp không phải sao?” Nếu nội dung cốt truyện không sụp đổ, cậu với nam chính sớm muộn cũng sẽ gặp nhau.

Kỳ thật cậu hơi hiếu kỳ, một cái là khuyên giải nhân cách chính, một cái là giúp đỡ nhân cách phụ, không biết trong lòng Văn Nhân Lan ai quan trọng hơn.

【Kí chủ đại nhân, xin ngài đừng có hứng thú ác như vậy, nhân cách phụ của nam chính thế giới này có khuynh hướng bạo lức, ngài không muốn game over trong tay nam chính đúng không.】

Ngay cả người mình yêu nhân cách phụ đều giết, một bác sĩ tâm lý không chừng không có cố kỵ gì.

“Đúng rồi, tôi quên hỏi cậu thân phận lúc này của tôi là gì.” Lúc trước lúc nhận được tư liệu, cậu có thể biết được thân phận của mình, nhưng cái thế này cậu không thể phán đoán được chuyện của mình.

【Ách, vì nguyên nhân ẩn tính của nam chính , nên thân phận nam phụ bị suy yếu rất mạnh, coi là một pháo hôi cao cấp cũng không sai.】

001 dè dặt nói sợ kí chủ phúc hắc nhà mình bất mãn với nó.

“Nếu là pháo hôi, tôi có thể không theo nội dung cốt truyện được không?” Nam nữ chính lá trụ cột chèo chống toàn bộ cốt truyện thế giới, nam thứ phụ trợ bên cạnh, nếu bây giờ cậu là pháo hôi, thật ra hoàn toàn có thể không dựa theo nội dung cốt truyện.

【Trên lý luận là cũng được, nhưng xin kí chủ đại nhân không được phá hư quá nhiều nội dung cốt truyện.】

Thế giới này thật sự không quá cần Lâm Tử Thịnh, vì vậy cậu không đi quá nội dung cốt truyện thì cũng không sao.

Nghe 001 nói, Lâm Tử Thịnh cười cười, cười đặc biệt sáng lặn, nhưng nụ cười sáng lạn đó lại khiến lông toàn thân 001 dựng đứng lên, kí chủ đại nhân thoạt nhìn thật nguy hiểm!

Sau khi nhìn qua nội dung cốt truyện thế giới này, Lâm Tử Thịnh đã có hiểu rõ nhất định đối với nữ chính, mặc dù nữ chính là một người ôn nhu bao dung, nhưng ôn nhu bao dung của ả cũng không phải ai cũng có thể có được, trước khi nữ chính gặp và cứu chữa cho nam chính, có thể được ôn nhu đặc biệt của ả đều là vì nhìn ra người đó là người có tiền sự nghiệp thành công.

【Kí chủ đại nhân, trên thực tế nữ chính thế giới này cũng không phải thích tiền.】

001 vẫn vùng vẫy giãy chết, kí chủ đại nhân nhà nó không chỉ giống như không muốn bản thân không theo nội dung cốt truyện, mà còn muốn kéo lấy nữ chính xa rời nội dung cốt truyện!

“Không yêu tiền sẽ làm việc ở quán bar, thậm chí bị người quấy rối cũng chưa từng nghĩ đổi việc?” Quán bar là nơi rồng rắn hỗn tạp, nhưng kẻ có tiền cũng không ít, nếu vận may tốt tiền boa cũng khiến người khác tặc lưỡi.

001 không phản bác được, kí chủ đại nhân nhà nó ngày càng thông minh không thể lừa gạt, tâm tính thiện lương thiệt mệt mỏi _(:3″ ∠)_

“Nói vậy, lúc tôi trở về còn có thể thuận tay mang nam chính bị thương về cùng.” Lục Phong – chủ nhân thân thể này – nghề nghiệp đối ngoại là bác sĩ tâm lý, thực ra thứ gì liên quan đến y học gã đều đọc lướt qua, hơn nữa gia thế cũng rất tốt, tuy không thể ngang với địa vị nam chính, nhưng trong thành phố B cũng là gia tộc số một số hai.

【Kí chủ đại nhân, ngài hạ quyết tâm muốn đoạt phần diễn của nữ chính hả?】

“Không phải cậu nhắc tôi không nên có hứng thú ác như vậy sao, bây giờ tôi nghe lời cậu, tại sao cậu vẫn kích động vậy?” Thanh âm Lâm Tử Thịnh thản nhiên, hiển nhiên không để ý thái độ của 001.

001: Ha ha, kí chủ đại nhân, cho dù ngài nói hùng hồn thế nào cũng không thay đổi được nội tâm phúc hắc của ngài!

Ba ngày sau, Lâm Tử Thịnh đến quán bar gần chỗ nam chính bị đánh, thuận tiện ngồi trong góc nhỏ, cẩu cởi bỏ hai nút cổ áo sơ mi, lộ ra một mảnh l*иg ngực nhỏ, da thịt trắng nỏn trong ánh sáng lờ mờ lộ ra càng gợi cảm, bình thường tóc đều được chải cẩn thận tỉ mỉ bị cậu thuận tay đánh rối, mắt kính phẳng luôn gác trên mũi cũng bị Lâm Tử Thịnh quăng đi.

Giày tây cậu mang vốn không hợp với không khí ở đây, nhưng sau một phút đồng hồ lại trở nên cực kì ăn khớp với quán bar, người xung quanh nhìn cậu “biến thân” không khỏi trợn mắt há mồm.

Chuyện này… sao người đó làm được.

Lâm Tử Thịnh cũng không thích mấy chỗ như quán bar, nhưng nguyên chủ Lục Phong lúc du học ở nước ngoài vì giảm sức ép, thật ra thường xuyên đi quán bar, giờ Lâm Tử Thịnh bắt chước trong trí nhớ nguyên chủ, đương nhiên sẽ không làm người khác nghĩ cậu ở đây là quá đột ngột.

Ở nơi không xa nữ chính Bạch Tình cũng nhìn thấy một màn này, nhìn quần áo trên người cậu là hàng định chế cao cấp (hàng đặt theo yêu cầu), đã biết thân phận người này khẳng định không thấp, hơn nữa là một người cực kì hấp dẫn, người như vậy là một mục tiêu vô cùng thích hợp.

Nhưng không may mắn, người được phái qua đưa rượu cho Lâm Tử Thịnh cũng không phải Bạch Tình, mà là một người khác.

Đây là một người mới, nhìn giống như sinh viên, khuôn mặt thanh tú, cười rộ lên giống như ngượng ngùng, làm người khác có thiện cảm.

【Kí chủ đại nhân, sao nữ chính không nhận ra ngài tới?】

Bạch Tình đã tìm đến phòng khám tư nhân của Lâm Tử Thịnh đưa sơ yếu lí lịch rồi, chừng nào ả mới nhận ra Lâm Tử Thịnh có thể là ông chủ tương lai của ả a.

“Nữ chính chắc sẽ không chú ý một bác sĩ hình dáng như vậy.” Những lời này được phiên dịch chính là một bác sĩ cũng không có tư cách để nữ chính nhìn trong mắt, có thể làm ả động tâm, đương nhiên phải là loại ông chủ lớn!

001 lại không phản bác được.

Lâm Tử Thịnh ngồi trong quán bar một buổi tối, mặc dù gọi rượu, nhưng không uống, cậu không muốn một lát say rượu bị nam chính điều khiển.

Mắt nhìn đồng hồ, tính thời gian một chút, có lẽ bây giờ nam chính đã bị đánh, cậu có nên làm anh hùng cứu “mỹ nhân” không?

Lại qua mười phút sau, Lâm Tử Thịnh mới sửa sang lại quần áo, sau đó từ từ ra khỏi quán bar, đúng lúc này Bạch Tình vừa vặn tan tầm, vì triển khai tâm tư kết bạn với Lâm Tử Thịnh, nên lặng lẽ theo đuôi, muốn xem rõ có thể giả bộ không hẹn mà gặp hay không.

Kết quả chưa chạy được vài phút đã nghe âm thanh đánh nhau phía trước, Bạch Tình hơi do dự, nên đi lên khuyên giải, hay sẽ bị liên quan?

Mà Lâm Tử Thịnh lại không nghĩ như vậy, cậu đi tới, cố ý giảm âm thanh thấp xuống: “Người nào ở đó, cảnh sát!”

Có lẽ vì chột dạ, những người kia nghe Lâm Tử Thịnh nói cũng không nhìn rõ, liền bỏ chạy, dù sao nhiệm vụ của bọn họ là chỉnh hắn, hiện tại người đó đã bị chỉnh rất thảm rồi, nhiệm vụ của bọn họ đương nhiên hoàn thành.

Lâm Tử Thịnh ở đằng kia chờ những người kia rời khỏi sau đó đi vào hẻm nhỏ, quả nhiên thấy Văn Nhân Lan bị đánh nằm rạp trên mặt đất.

Nguồi đàn ông này đã không còn vẻ mờ mịt lần trước, hôm nay hắn giống như dã thú phẫn nộ, muốn đem người từng làm tổn thương hắn xé thành mảnh nhỏ, nhìn Văn Nhân Lan như vậy Lâm Tử Thịnh hơi đồng ý với lời nói của 001, nguồu này thật sự có khuynh hướng bạo lực.

“Còn đứng lên được không?” Nhìn Văn Nhân Lan không thể nhúc nhích, Lâm Tử Thịnh mỉm cười vươn tay.

Lúc Văn Nhân Lan nghe được âm thanh quen thuộc, hắn ngẩng đầu lên, vì bị phản quang, hắn không thấy rõ khuôn mặt nam nhân, nhưng từ thanh âm của cậu mà phán đoán, người đàn ông này hẳn là một người ôn nhu, lúc này chắc trên mặt cậu đang nở nụ cười ôn nhu.

Nghĩ như vậy, không biết tại sao hắn đưa tay ra, nắm lấy cánh tay đang hướng về phía mình…

Lúc tay nắm tay, Văn Nhân Lan không muốn buông, chưa từng có người bên cạnh hắn… đưa tay tương trợ, kiếp này người nọ là người đầu tiên, vì vậy hắn không muốn buông ra…

Đây là suy nghĩ cuối cùng trước khi Văn Nhân Lan bất tỉnh.

Nhìn Văn Nhân Lan bất tỉnh, Lâm Tử Thịnh kéo một tay của đối phương đặt trên vai của mình, hơi buồn cười nhìn người trước mặt, rõ ràng là một dã thú tạc mao, cũng có lúc như con mèo an tĩnh nhu thuận.

“Tiên sinh, ngài…” Nhìn Lâm Tử Thịnh khiêng người đi ra, quần áo trên người người nọ nhìn cũng giống kẻ có tiền, trong lòng Bạch Tình có tính toán, người đàn ông trước mắt là một cành cây không thể hái nhưng người bị thương thì không giống, yếu ớt hơn một chút, không chừng là cơ hội tốt đối với ả, “Em tốt nghiệp hộ lí , biết một ít kiến thức hộ lí, cho nên anh có thể đưa vị tiên sinh này…”

“Cảm ơn, không cần, bản thân tôi là bác sĩ.” Lâm Tử Thịnh mỉm cười từ chối đề nghị của đối phương, suy nghĩ của ả Lâm Tử Thịnh biết rõ từ lâu, cậu chỉ có thể không phối hợp!

Nhìn Lâm Tử Thịnh đỡ người lên xe tuyệt tình rời đi, Bạch Tình nghiến răng nghiến lợi nhìn phương hướng rời đi, hôm nay vất vả lắm mới gặp được hai kẻ có tiền, nhưng lại gặp thoáng qua như vậy, ả không cam lòng!



Sáng sớm lúc thức dậy, Văn Nhân Lan, không, hẳn là nhân cách phụ Văn Nhân Lăng cảm thấy miệng vết thương trên người mình đã được băng bó cầm máu tốt rồi, xem ra hôm qua có người giúp.

Bây giờ Văn Nhân Lăng hơi hối hận, nếu người hôm qua được phái tới biết được mình được người cứu, như vậy người giúp mình nhất định sẽ bị phiền phức, nghĩ đến đây Văn Nhân Lăng ngồi không yên, vùng vằng đúng dậy, hắn phải rời khỏi chỗ này càng nhanh càng tốt!

“Dậy rồi, ăn chút gì đi.” Văn Nhân Lăng đẩy cửa ra nhìn thấy người đàn ông ngồi phía ngoài, cậu mặc quần áo màu trắng giản dị thoạt nhìn vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái, nở nụ cười ôn nhu, khiến Văn Nhân Lăng cảm thấy đáy lòng ấm áp.

“Không, không ăn, tôi phải rời khỏi, ngày hôm qua cám ơn cậu, tôi… ” Không thể mang phiền phức cho cậu.

Những lời cuối cùng Văn Nhân Lăng không nói ra, không biết tại sao, hắn không muốn đối phương biết chuyện của mình, có lẽ… là vì không muốn mất phần ôn nhu khó có được ngày hôm nay.

“Nếu anh lo lắng những người đánh anh gây phiền phức cho tôi thì không cần, đây là biệt thự Hải Thành, bọn chúng không có bản lĩnh vào đây.” Những người ngày hôm qua có thân phận gì, có 001 Lâm Tử Thịnh qua một phút là có thể điều tra ra, chỉ là một vài tên côn đồ mà thôi, không đáng sợ.

Nghe Lâm Tử Thịnh nói, Văn Nhân Lăng ngạc nhiên nhìn cậu, vào lúc này hắn mới phát hiện mình đã gặp người này nhưng không nhớ gặp ở chỗ nào.

Xem xét xung quanh, Văn Nhân Lăng cảm thấy đối phương không giống nói dối, chỗ này đúng là biệt thự Hải Thành, yên tâm không ít, nhìn Lâm Tử Thịnh, hắn cảm thấy quen thuộc.

“Vị tiên sinh này, chúng ta… có phải đã từng gặp mặt không?” Nói xong, Văn Nhân Lăng sững sờ, bỗng hơi lúng túng, không biết tại sao, lời này lại hơi có ý bắt chuyện.

“Ba ngày trước lúc trời mưa chúng ta đã gặp qua, bây giờ anh tốt hơn lúc đó nhiều lắm.” Lâm Tử Thịnh nhìn hắn giống như đang nghĩ điều gì, nhẹ nở nụ cười, “Lúc đó tôi tự cho là anh muốn tự sát, bây giờ nhìn anh có tinh thần như vậy tôi cũng yên tâm.”

Được Lâm Tử Thịnh đây nhắc nhở, Văn Nhân Lăng cuối cùng đã nhớ ra lần gặp mặt với đối phương, trong lòng hơi tiếc nuối, thì ra bản thân không phải là người đầu tiên được cậu giúp đỡ, thực sự đáng tiếc… Hiện tại hắn có chút hâm mộ nhân cách chủ.

“Ngày đó cảm ơn cậu.” Văn Nhân Lăng nỗ lực bắt chước dáng vẻ Văn Nhân Lan, cười với Lâm Tử Thịnh, “Xin chào, tôi là Văn Nhân… Văn Nhân Lăng.”

Vốn muốn nói ra tên của nhân cách chủ, nhưng trước lúc nói ra Văn Nhân Lăng sửa lại, hắn hy vọng người đối phương quen biết trước là mình.

“Xin chào, ta Lục Phong.” Lâm Tử Thịnh đẩy một phần bữa sáng sang vị ví đối diện bản thân, “Ngồi xuống ăn chút gì đi, mặc dù vết thương trên người đã được bôi thuốc băng bó kỹ, nhưng vẫn còn chút máu, ăn chút gì bổ sung thể lực đi.”

“Cảm ơn” Văn Nhân Lăng cũng không có khách khí, cầm bữa sáng do Lâm Tử Thịnh chuẩn bị cắn một cái, ánh mắt sáng lên, “Đây là do chính cậu làm sao, ăn thật ngon.”

Lời này của Văn Nhân Lăng không phải để lấy lòng, thứ nhất là vì tay nghề của Lâm Tử Thịnh rất tốt, thứ hai là vì đồ ăn này vô cùng hợp khẩu vị của hắn.

“Thật sao, vậy ăn nhiều một chút, không cần khách khí.” Lâm Tử Thịnh nghe đối phương khen ngợi, cười híp mắt.

“Kia, Lục tiên sinh, ngài là… bác sĩ sao?” Nhớ lại vết thương trên người đã được băng bó chỉnh tề, Văn Nhân Lăng hơi tò mò về nghề nghiệp của đối phương.

Lâm Tử Thịnh nghe lời nói của đối phương, hơi sững sờ, sau đó cười khẽ một tiếng, “Ừ, có lẽ coi như là bác sĩ, nói đúng hơn tôi là bác sĩ tâm lý, nhưng vì sở thích cá nhân với y học nên có đọc lướt qua vài phần.”

Bác sĩ tâm lý sao?

Nhớ lại lời nói của ba, bỗng Văn Nhân Lăng cảm giác nếu bác sĩ tâm lý là người này, thì hắn chắc không bài xích như vậy, có lẽ Lan cũng sẽ không bài xích.

Do đều có tâm sự, hai người đều an tĩnh ăn bữa sáng.

Sau khi ăn xong bữa sáng Văn Nhân Lăng khách khí muốn tạm biệt Lâm Tử Thịnh, “Cảm ơn cậu đã thật lòng tiếp đãi , tôi về nhà giải quyết việc tư, mong lần sau gặp mặt.”

Sau khi Văn Nhân Lăng rời khỏi, Lâm Tử Thịnh bỗng nhiên cười cười, “Người này, không tương tự như trong tư liệu.”