Quyển 1 - Chương 1: Bạch Liên Hoa Hắc Hóa Trùng Sinh

Gian phòng thuần trắng, không có bất kỳ nguồn sáng nào, lại có vẻ rất sáng sủa, một thiếu niên ngồi dựa trên ghế nằm ở giữa gian phòng, vẻ mặt an tường hiếm có.

Hai mắt cậu nhắm nghiền, lông mi dài tinh tế, hạ xuống thành một bóng mờ nhạt, nếu không phải ngực còn hô hấp hơi yếu, chỉ sợ cậu sẽ trở thành một bức ngọc điêu khắc hoàn mỹ, xinh đẹp nhưng không có sức sống.

Cuối cùng, thiếu niên từ từ mở mắt, con ngươi tĩnh lặng màu đen nhánh không xứng với tuổi tác, giống như một đầm nước lặng, không có sức sống.

“Đây… là sao? Mình đã chết rồi mà?” Cậu thì thào tự nói, khi cúi xuống nhìn thấy hai tay của mình, tĩnh lặng trên mặt rốt cuộc bị đánh vỡ, “Đây là.. mình?”

Đôi tay này thon dài trắng nõn, chưa từng có vết thương cùng vết chai, căn bản không phải là cậu bây giờ, mà là… tay cậu thời còn là học sinh rất lâu về trước.

Lúc cậu đang buồn bực vì không biết chuyện gì xảy ra, một thanh âm chợt vang lên trong đầu cậu, khiến lưng cậu cứng ngắc.

【Kí chủ đại nhưn anh khỏe hôn, tui là Bulingbuling Thánh Quang bắn ra bốn phía Bạch Liên muôn đời lưu danh chi hệ thống cứu vớt Bạch liên hoa 001, về sau tụi mình sẽ cùng xuyên vào từng thế giới để cứu vớt nhóm Bạch liên hoa sắp tuyệt chủng, mời tiến bước vì sự nghiệp vĩ đại của tụi mình!】

Bulingbuling Thánh Quang bắn ra bốn phía… Bạch Liên muôn đời lưu danh? Cái này… Đây là cái đồ quỷ gì vậy!?

【Kí chủ đại nhưn thân ái, do tai nạn xe cộ, thân thể của anh đã chết, tui tạm dừng thời gian trong khoảnh khắc anh tử vong, bây giờ anh có hai lựa chọn, một, tiếp nhận nhiệm vụ, kiếm đủ điểm tích luỹ là có thể đổi rất nhiều thứ, thậm chí muốn trở lại thế giới của anh trước thời gian xảy ra mọi chuyện cũng có thể; hai, từ chối, sau đó anh sẽ chính thức tử vong, bởi vì sau khi từ chối hệ thống không còn cách nào buộc định với anh nữa, thời gian ngừng lúc trước sẽ tiếp tục trôi qua.】

Mặc dù thanh âm hệ thống đặc biệt bình thản, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác cực kỳ hoạt bát, giống như đang đối mặt với một đứa bé một đứa bé.

“Nếu tiếp nhận nhiệm vụ, cần nhận nhiệm vụ gì?”

Thanh âm Lâm Tử Thịnh có chút cao, rõ ràng là bị cái hệ thống này khơi mào lòng hiếu kỳ. Tuy nhiên, nếu có người hiểu Lâm Tử Thịnh đang ở đây, tất nhiên sẽ biết có người muốn chết đến nơi rồi, phàm là người khơi mào lòng hiếu kỳ của cậu, kết quả sẽ không quá tốt, vì đều bị cậu tận tâm nghiên cứu từ trong ra ngoài một phen, chân chính “từ trong ra ngoài”. Nhưng mà hệ thống này hoàn toàn không biết gì về Lâm Tử Thịnh, vì vậy càng chạy càng xa trên con đường tìm chết.

【Kí chủ đại nhưn, tụi tui là hệ thống không gian đồng hành cứu vớt Bạch Liên Hoa số một, mục tiêu của chúng ta chính là bảo hộ các loài đang nguy cấp — Bạch Liên Hoa, giúp các cô ấy tránh khỏi bị nhốt, bị người ngược đãi, vận mệnh bị tàn sát!】

Hệ thống hùng hồn giải thích nhiệm vụ của bọn họ, nhưng không nhìn thấy trong khoảnh khắc lúc Lâm Tử Thịnh cúi đầu xuống, trong mắt hiện lên hàn quang.

Bạch liên hoa sao?

Mí mắt rủ xuống, chặn lại ác ý sâu trong đáy mắt, Lâm Tử Thịnh thả lỏng thân thể, đem hết cân nặng của mình đè lên phía trên ghế nằm, tỏ ra vô cùng thoải mái, chẳng qua nếu có người chú ý nhìn tay của cậu sẽ phát hiện, hai tay cậu đặt ở bên hông đang nắm chặt, thậm chí đã hiện ra vẻ trắng bệch.

“Tôi nhận nhiệm vụ.” Thanh âm Lâm Tử Thịnh bình ổn lãnh đạm, sau khoảnh khắc khống chế được lúc nãy, cậu đem tất cả cảm xúc đặt ở chỗ đen tối nhất dưới đáy lòng.

【Sau đây chúng ta sẽ đến thế giới thứ nhất: Hắc hoá Bạch Liên Hoa trùng sinh, xin kí chủ đại nhân chuẩn bị sẵn sàng, truyền tống 3, 2, 1】— sau một trận bạch quang, Lâm Tử Thịnh vốn ở trong phòng màu trắng liền biến mất không thấy gì nữa, chỉ có cái ghế nằm khẽ lắc lư chứng minh cậu từng tồn tại ở nơi đây.



“Khí trời vào tháng chín, tuy rằng mùa hè chấm dứt, nhưng thời tiết vẫn nóng như cũ như chưa hề tản đi, trong thời tiết như vậy, cô ấy giống như một trận gió mát đi vào trong tim của mỗi người.”

“Cô đi lại từ phía xa, bộ áo đầm màu trắng theo gió nhẹ khẽ đung đưa, giống như làn nước gợn tản ra lại tụ lại, tóc dài màu đen rủ xuống sau lưng, song bởi vì có gió, luôn có vài sợi tóc không ngừng lay động, khi thì kề sát gương mặt của cô ấy, khi thì tản đi khắp nơi.”

“Dung mạo của cô tuy không phải tuyệt mỹ, thế nhưng làn da như dương chi bạch ngọc làm không một ai có thể rời mắt, khiến người si mê, cặp mắt của cô ấy có màu xanh đậm giống như biển khơi, ánh mắt mang theo vô tận hào quang, giống như vô số mảnh vụn của ngôi sao rơi vào tinh hà.”

“Trong lúc không chú ý, cô ấy đi lướt qua, trên người toả ra một mùi liên hương thơm mát khiến cho người khác bị hấp dẫn…”

Nhìn quyển sách trên tay, Lâm Tử Thịnh cảm nhận được toàn bộ ác ý sâu sắc của thế giới, cậu không nói lời nào, chỉ cầm sách trong tay, ngước mắt nhìn hệ thống 001, con ngươi màu đen đậm không có bất kỳ cảm xúc nào, chỉ có một mảnh hờ hững, nhưng vì vậy đồng tử trong mắt lộ ra càng thêm đen như mực, khiến cho người ta cảm thấy một loại áp bách giống như bị nghẹt thở.

【Kí… Kí chủ đại nhưn, đây chính là thế giới chúng ta phải công lược.】Một con mèo nhỏ mọc ra cái gì đó giống như một cái cánh đang nhìn Lâm Tử Thịnh, ánh mắt cẩn thận từng li từng tí.

Thật ra nó cũng không nghĩ tới vậy mà lại gặp cái thế giới kỳ ba như vậy!

Không… Có lẽ phải nói là loài sinh vật Bạch liên hoa này kỳ ba?

Không, không, không, tuyệt không có khả năng này! Bản thân là một cái hệ thống cứu vớt Bạch liên hoa tại sao nó có thể có suy nghĩ đáng sợ như vậy!

“Quần áo giống như làn nước khẽ gợn? Mi nghĩ thử gió cấp mấy mới có thể có hiệu quả như vậy. Còn có cái sợi tóc lay động này, tóc của cô ta là lò xo thành tinh sao? Còn nữa, cái không đáng tin cậy nhất là liên hương toả ra toàn thân, cô ta thật sự không phải là liên hoa tinh hả?”

Nhìn quyển sách trên tay, Lâm Tử Thịnh bị kí©h thí©ɧ đến buồn nôn. Thật sự nhìn không ra cuốn sách đó có gì đáng tin cậy, Lâm Tử Thịnh dứt khoát buông tha, tùy tiện quăng sách ra chỗ khác, sau đó nhìn hệ thống 001, “Nếu mi mang tôi đến đây, vậy mi nói cho tôi biết thế giới này là dạng thế giới như thế nào.”

Thật ra thế giới này nói đến cũng đơn giản, bỏ qua những lời rườm rà, nói đơn giản chính là câu chuyện về một đóa Bạch liên hoa quật cường vùng lên đối phó với hai người đàn ông.

Vừa ái mộ câu dẫn nam chính, lại vừa không nỡ buông tay lốp xe tốt quốc dân để dự phòng là nam phụ, cuối cùng bởi vì âm mưu bắt cá hai tay bắt cá hai tay cho nên bị lật thuyền trong mương, làm hại nam phụ tàn phế, bị nam chính giam cầm chơi đủ loại SM.

Đương nhiên, kinh ngạc nhất không phải là chỗ này, câu chuyện đến đây vẫn chưa kết thúc, mà nguyên bản là bạch liên hoa không chịu nổi tra tấn cuối cùng tự sát, sau đó trùng sinh trở lại khống chế nam chính và nam phụ trong tay, kết quả lại một lần nữa lật thuyền, dẫn đến nam phụ cũng hắc hóa, bị nam chính và nam phụ tra tấn tới chết.

“Ha ha, quả nhiên là điển hình của không làm thì không phải chết.” Nghe 001 giải thích, Lâm Tử Thịnh cảm thấy bản thân là một đóa bạch liên hoa có thể não tàn thành như vậy cũng không dễ dàng, quả nhiên là bị thiếu sót về chỉ số IQ, không muốn thừa nhận cũng không được a, “Vậy nhiệm vụ của tôi là gì?”

【Xin chờ một chút.】

【Hệ thống đang scan…】

【Thân phận của anh hiện giờ là nam thứ Lâm Tử Thịnh.】

【Nhiệm vụ chủ tuyến: Thay đổi số phận nữ chính, tránh lại chết trong tay nam chính và nam phụ. Phần thưởng nhiệm vụ: 200 EXP, 500 điểm tích lũy. Thất bại trừ 500 điểm tích lũy.】

【Nhiệm vụ chi nhánh một: Nâng cao thiện cảm về mình trong lòng nam chính từ 80 trở lên. Phần thưởng nhiệm vụ: 50 EXP, 100 điểm tích lũy. Thất bại không bị trừng phạt】

【Nhiệm vụ chi nhánh hai: Nâng cao thiện cảm về mình trong lòng nữ chính từ 80 trở lên. Phần thưởng nhiệm vụ: 50 EXP, 100 điểm tích lũy. Thất bại không bị trừng phạt.】

【Nhiệm vụ chi nhánh ba: Giúp nữ chính cởi bỏ khúc mắc, giải trừ trạng thái hắc hóa. Phần thưởng nhiệm vụ: 80 EXP, 120 điểm tích lũy. Thất bại không bị trừng phạt.】

【Với tư cách là người mới, anh có quyền được miễn một lần, cho dù nhiệm vụ thất bại cũng không bị trừng phạt. Đồng thời phải nhắc nhở anh, khi điểm tích lũy thấp hơn -2000 điểm, thân thể anh sẽ bị trọng thương, thấp hơn -5000 điểm sẽ bị trừng phạt trên linh hồn, mà thấp hơn -10000 điểm, anh sẽ bị xoá bỏ.】

【Anh có nhận nhiệm vụ không?】

Nghe âm thanh máy móc có vẻ bình thản của 001 tuyên bố nhiệm vụ, Lâm Tử Thịnh không biết nên khóc hay cười.

Thay đổi số phận nữ chính? Não tàn cứu nổi không?

“Nhận.” Nếu đã quyết định phải bảo vệ người nhà, Lâm Tử Thịnh tuyệt đối không cho phép bản thân buông tha, cho dù những nhiệm vụ này thật buồn nôn, hơn nữa… những nhiệm vụ này cũng không phải hoàn toàn không có sơ hở.

【Nam chính, nam phụ và nữ chính hiện giờ đều là sinh viên A đại, xin hỏi có muốn tiến vào nội dung cốt truyện không?】

“Có.” Nếu đã quyết định rồi sẽ phải tốc chiến tốc thắng, Lâm Tử Thịnh từ trước đến giờ không phải là người lề mà lề mề.

Sau khi nói xong, cảm thấy hoa mắt, xung quanh trở nên bừng sáng.

Lúc Lâm Tử Thịnh cảm giác được một lần nữa đứng trên mặt đất, cậu cúi đầu xuống nhìn quần áo trên người một chút, không thể không nhăn mi tâm.

Cậu có thói quen mang giày tây, hôm nay lại mặc loại quần áo tinh thần phấn chấn mạnh mẽ này, trong lúc nhất thời đúng là có chút không quen, thò tay lôi kéo cổ áo, lúc này Lâm Tử Thịnh mới nhớ, áo cậu mặc không phải sơmi, không có cà-vạt.

【Xin kí chủ chú ý, mục tiêu ở bên ngoài cách năm mươi mét hướng đông bắc, dự tính sau hai phút sẽ gặp nhau.】

“Cái gì?” Lâm Tử Thịnh nghe 001 nói liền sửng sốt.

“Nữ chính không phải gặp nam chính trước, sau đó tình cờ gặp nam phụ à?” Cậu nhớ rõ nội dung cốt truyện viết là như vậy.

【Bởi vì nữ chính là người trọng sinh, cho nên có thể biết rõ ràng mạch lạc về thế giới này, hoàn toàn không có cách nắm vững hành động của nữ chính.】

Ngụ ý là hành động lúc này của nữ đã không hoàn toàn dựa theo công lược đã tiến hành.

Tuỳ ý triển khai sao?

Lâm Tử Thịnh nhíu mày, khoé miệng gợi lên một đường cong mờ, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, cậu cũng không quên trong thế giới này Lâm Tử Thịnh là một băng sơn học bá, cười nhiều dễ bị OOC.

Đi vài bước tìm chỗ ngồi xuống, cúi đầu nhìn quyển sách trên tay, mí mắt buông xuống để chặn lại ác ý nơi đáy mắt, hàn khí trên người toả ra hiển nhiên không muốn người khác lại gần.

Tuy rằng chỉ có một mình Lâm Tử Thịnh ngồi trên ghế ở dưới bóng cây này, nhưng không người nào dám lại gần, đại khái chính là sợ khí tràng của học bá băng sơn.

Đương nhiên, cũng không phải ai cũng đều có mắt nhìn, ít nhất có một loại sinh vật gọi là bạch liên hoa trời sinh không hề có ánh mắt, hơn nữa còn vô cùng tự luyến.

(Tự luyến là một dạng tính cách có liên quan mật thiết đến việc tin rằng bản thân vượt trội, nổi bật hơn người khác và bị ám ảnh bởi chính bản thân mình)

Bạch liên hoa Bạch Vi vừa cẩn thận từng chút nhằm duy trì dáng vẻ bản thân, vừa tìm kiếm mục tiêu của mình.

Kiếp trước cô không hề xuất hiện ở chỗ này, mà đang ở nơi khác tình cờ gặp gỡ một ác ma mà cả đời cô đều không quên được.

Nên kiếp này, cô nhất định phải thay đổi số phận, tìm người vẫn luôn yêu thầm cô, cô tin tưởng cho dù là thời gian cô và cậu gặp nhau thay đổi, người kia nhất định sẽ yêu cô vào cái nhìn đầu tiên, bởi vì cô vừa thuần khiết vừa làm người khác yêu mến, thế giới này người nào gặp cũng thương.

Ác ma kia đối xử với cô như thế, không phải lúc đó đã yêu cô sâu sắc sao, yêu đến không thể mất đi mới có thể giam cầm cô, bởi vì cô muốn chạy trốn nên mới tra tấn cô.

Cô hiểu rõ tâm của ác ma kia, vì vậy cho dù hận hắn, cô vẫn quyết định cho ác ma kia một cơ hội, miễn là hắn không đối xử thô bạo với cô nữa, cô vẫn miễn cưỡng đồng ý ở cùng hắn.

Hiển nhiên, Lâm Tử Thịnh không biết những suy nghĩ của Bạch Vi, nếu biết nhất định sẽ ca ngợi một phen, quả nhiên không hổ là nữ chính, mạch não của ả và người bình thường không hề giống nhau.