Chương 8: Cô Xuân

Một đêm nọ, tôi đang trông trẻ cho cô Xuân, người mà chồng cô thường xuyên vắng nhà, trong khi cô đi hát hội đêm hàng tuần. Nhiệm vụ của tôi là chơi cùng lũ trẻ và cho bọn trẻ đi ngủ lúc trời tối muộn, khi tôi nhìn đồng hồ và thấy rằng tôi còn ít nhất chín mươi phút nữa trước khi cô Xuân trở về nhà.

Tôi hứng tình sau khi đi xem trận bóng đá trước đó và đã chảy nước miếng trước những cổ động viên nữ xinh đẹp, tôi quyết định sẽ thủ da^ʍ để có thể suy nghĩ cho thông suốt. Tôi cởi chiếc quần dài, kéo qυầи ɭóŧ xuống và bắt đầu cọ xát.

Tôi nhắm mắt lại và tưởng tượng mình bị các cổ động viên nữ lợi dụng. Bản thân tôi không phải là mọt sách, cũng không thích thể thao... Tôi là thành viên của Hội học sinh và là thành viên của câu lạc bộ hùng biện.

Dù sao đi nữa, tôi đã nhớ lại ký ức hôm trước, khi tôi bước vào nhà thể dục của trường và nhìn thấy Hoa một trong những học sinh nữ nổi bật, một người yêu thể thao, thường xuyên tham gia cổ vũ cho đội bóng nam của trường, đang thay đồ. Trong tưởng tượng, tôi muốn cô ấy nhìn thấy và gọi tôi "Khánh Linh, mau lại đây."

(Trong sự tưởng tượng)

Tôi bước đến.

"Đừng ngại!" cô ấy động viên.

Tôi gật đầu, tôi không nói nên lời khi tôi nhìn thấy chiếc l*и xinh đẹp của cô ấy, nó hồng hào và hoàn toàn không có lông. Tôi chưa tưng biết đến một cái l*и lại có thể xinh đẹp như vậy.

"Khánh Linh, bạn có muốn liếʍ âʍ ɦộ của tôi không?" cô ấy hỏi.

"Tôi muốn." tôi thì thầm và không thể rời mắt khỏi l*и của cô ấy.

"Hãy cho tôi biết bạn thật sự muốn gì?" Hoa nói, sau đó cô banh rộng hai chân ra.

Tôi nói: "Tôi muốn liếʍ âʍ ɦộ của bạn rất nhiều."

"Bạn muốn trở thành người phục vụ cho đội cổ động viên của chúng tôi không?" cô ấy hỏi, trong khi cô ấy tự xoa nhẹ l*и của mình.

Tôi không ngần ngại và trả lời trong tích tắc. "Vâng. Tôi rất muốn như vậy."

"Bạn có thể đi cùng đội và liếʍ l*и của chúng tôi trước trận đấu, trong giờ nghỉ giải lao trong phòng thay đồ và tất nhiên, một lần nữa trước khi về nhà. Bằng cách đó, ngay cả khi đội bóng của chúng tôi thua, chúng tôi sẽ vẫn thắng."

“Vâng.” tôi gật đầu, tôi muốn ngay lập tức vùi mặt mình vào chiếc l*и hồng xinh, ngọt ngào của Hoa.

"Tiếp tục bước đến đây, đồ đĩ điếm.” Hoa nói khi đang ngồi trên băng ghế: “Đên đây và liếʍ l*и tôi đi."

Tôi không do dự rướn người về phía trước và vùi mặt vào l*и của cô ấy. Tôi liếʍ nó một cách thèm thuồng, muốn thoát và nuốt từng giọt dâʍ ŧᏂủy̠ cuối cùng rỉ ra từ l*и của Hoa.

"Ư..m, đúng như thế.” Hoa rêи ɾỉ "Đưa đầu lưỡi của bạn vào sâu bên trong l*и đi nào."

Tôi cố gắng dùng lưỡi của tôi thật điêu luyện giống như một ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ và như thể đang đυ. cô ấy. Sau vài phút, cô ấy đứng lên, quay mông lại, hai đầu gối quỳ xuống băng ghế và ra lệnh: "Tôi muốn bạn làm việc này."

Ở vị trí như thế này thật khó xử, nhưng tôi với tay lên và tiếp tục liếʍ.

“Thật là một con đĩ mà...aaa.” cô ấy rêи ɾỉ khi tôi liếʍ l*и, khi tay tôi đặt trên bờ mông săn chắc của cô ấy và siết nhẹ.

"Gì đây?" Tôi nghe thấy một giọng nói từ phía sau.

Tôi sững người như đóng băng.

"Cứ liếʍ đi, đồ đĩ thõa.” Hoa yêu cầu.

"Xin lỗi.” tôi nói xin lỗi, tôi tiếp tục liếʍ âʍ ɦộ của cô ấy, tôi biết rằng bây giờ tôi đã có thêm khán giả ở phía sau lưng.

"Đây là Khánh Linh.” Hoa tiết lộ với người đằng sau.

"Tôi biết cô ấy là một người đồng tính nữ.” giọng nói vang lên từ phía sau.

"Linh, bạn là les đúng không?" Hoa hỏi.

"Đúng, tôi là một les.” tôi rêи ɾỉ. "Ôi! Tôi rất muốn liếʍ cái l*и ngọt ngào của bạn."

"Vậy sao?" Cô Xuân hỏi, đến lúc này giọng nói đó đã làm tôi giật mình và vụt thoát khỏi trí tưởng tượng của chính mình.

Tôi mở mắt, ngón tay vẫn đang để trong lỗ l*и và thấy cô Xuân đang đứng ngay trước mặt tôi.

Tôi lắp bắp khi rút ngón tay ra khỏi âʍ ɦộ: "C…ô X…u…â…n!"

"Vì là les, nên cô muốn liếʍ cái l*и ngọt ngào của tôi?" cô ấy hỏi và nhìn xuống tôi.

(Ghi chú: Gọi là Cô Xuân chỉ ý kính trọng chứ Cô Xuân thực ra chỉ đáng tuổi cô của ta mà thôi)

"Ôi trời, tôi rất xin lỗi.” tôi rất xấu hổ khi bị bắt gặp đang làm những hành động như vậy trong nhà của cô ấy.

“Không cần xin lỗi.” cô Xuân vừa nói vừa kéo váy xuống. "Tôi nghĩ tốt hơn chúng ta nên tìm hiểu xem tôi có thực sự có cái l*и ngọt ngào hay không."

Mắt tôi mở thật to.

Cô ấy không điên chứ.

Cô Xuân đang cởϊ qυầи áo trước mặt tôi.

Khi cô ấy kéo qυầи ɭóŧ của mình xuống, tôi bị thu hút nhìn chằm chằm vào l*и của cô ấy.

"Nào, liếʍ l*и tôi đi.” Cô Xuân nói.

"Thật chứ?" Tôi hỏi lại, trong sự sợ hãi.

"Ngay bây giờ, làm luôn đi.” Cô ấy gật đầu, rồi nắm lấy sau đầu tôi và kéo mặt tôi, úp thẳng vào l*и của cô ấy.

Tôi đưa lưỡi ra liếʍ.