Chương 3: Trong rừng

Lần này là một nụ hôn dịu dàng và nồng nàn. Nó kéo dài miên man và khiến đầu gối tôi khuỵu xuống. Nó thân mật hơn nhiều so với hôn một chàng trai.

Khi cô ấy dừng nụ hôn lại, tôi đã cảm thấy hơi bỡ ngỡ. Vậy mà vừa mở mắt ra, tôi chợt choáng váng và đâm sầm vào người của cô ấy. Tay của tôi trực tiếp đưa lên trên ngực của cô ấy.

Cô ấy cười khúc khích: "Làm thế nào bạn lại có thể chủ động làm như vậy."

“Tôi xin lỗi, tôi rất xin lỗi."

Cô ấy ôm choàng lấy ngực của tôi và nói: "Đây, bây giờ chúng ta coi như hòa nhau."

“Ôi chao!” tôi rêи ɾỉ, không nỡ gỡ tay cô ấy ra.

"Bầu ngực của bạn thật lớn đó Linh à." cô ấy nói, nhẹ nhàng xoa bóp chúng.

"Cái gì cơ? Tôi… ưm… ưm…" tôi cố gắng nói một cách mạch lạc, nhưng vì tôi đã say và đang bối rối trong nɧu͙© ɖu͙© nên dường như đó là chuyện không thể.

"Thư giãn, thả lỏng đi Linh." Cô ấy nhẹ nhàng nói. "Tôi biết bạn muốn tôi làm điều này."

"Tôi… ừm…" Tôi vẫn còn choáng ngợp khi cô ấy bắt đầu lột chiếc áo qua đầu tôi.

Khi nó đã được cởi bỏ, cô ấy nói tiếp: " Thật đẹp!"

"Thật chứ?" Tôi hỏi lại, tôi bị thu hút bởi lời nói của cô ấy.

"Đúng vậy, bộ ngực của bạn thật hoàn hảo." cô ấy gật đầu khi đang mở khóa áo ngực của tôi.

"Ối…" tôi la nhẹ một tiếng khi bộ ngực của tôi đột nhiên lộ ra ngoài.

“Núʍ ѵú xinh và hồng quá.” cô ấy nói khi rướn người về phía trước và ngậm lấy núʍ ѵú bên phải của tôi trong miệng.

"A… ahhhh." tôi rêи ɾỉ, chưa bao giờ tôi được người khác liếʍ núʍ ѵú của mình. Tôi đã từng để một vài chàng trai xoa nắn, mân mê chúng, bao gồm cả Quân, nhưng tôi chưa bao giờ để ngực trần như này trước mặt họ. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng tôi khi đầu lưỡi ấm áp và ươn ướt của cô ấy chạm vào đầu ti.

"Thả lỏng, tận hưởng đi Linh." Cô ấy thì thầm. "Tôi sẽ dạy cho bạn niềm vui sướиɠ thực sự là gì."

Và cô ấy đã làm thế.

Cô ấy nhân đôi cảm giác đó trên núʍ ѵú khác của tôi bằng một đầu ngón tay.

Sau đó, cô ấy quỳ xuống, vén váy tôi lên và kéo qυầи ɭóŧ của tôi xuống.

Tôi đứng sững đó trong sự sợ hãi.

Tôi vô thức nhấc chân lên để cô ấy dễ dàng cởϊ qυầи lót của tôi ra. Cô ấy đưa chúng lên mũi và nói: "Mmmm, bạn có một mùi hương tuyệt vời."

Tôi càng đỏ mặt hơn khi nhìn cô ấy bỏ nó vào trong ví và hỏi: "Bạn chưa bao giờ được liếʍ l*и phải không?"

"Chưa.” tôi gật đầu khi nhìn cô ấy đang quỳ gối dưới váy của tôi.

"Vậy hãy cùng thay đổi điều đó." cô ấy nói trước khi tôi cảm thấy lưỡi của cô ấy lướt nhẹ trên âʍ đa͙σ của tôi.

"A…aaah." tôi rêи ɾỉ với một kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, không giống như bất cứ điều gì tôi từng cảm nhận trước đây, như có một dòng điện chạy qua tôi.

"Hãy chờ cho đến khi tôi đưa bạn lêи đỉиɦ nhé cục cưng." Mỹ Vân nói khi cô vẫn đang tiếp tục liếʍ láp.

Đầu óc tôi quay cuồng. Tôi biết điều này là sai. Những cô gái tốt sẽ không để những cô gái khác liếʍ âʍ đa͙σ của họ. Tuy nhiên, niềm vui sướиɠ đi kèm với những cảm giác mới lạ đã vượt qua quy tắc đạo đức của tôi.

Hơi thở của tôi trở nên nặng nề chỉ trong vài giây và trước khi tôi nhận biết điều đó, tôi cảm thấy như có vô số những quả pháo hoa đang nổ tung trong cơ thể mình khi tôi đạt được cực khoái đầu tiên trong đời. Cơ thể tôi co giật, hai chân tôi khuỵu xuống và âʍ ɦộ tôi ngập nước khi tôi biết thế nào là phụ nữ thực sự. “Ôi trời đất ơi!” tôi rêи ɾỉ lớn tiếng, tôi nhận ra rằng mình đã thoát khỏi phạm trù đạo đức và tôi cũng không còn quan tâm đến nó nữa.

"Ngon quá!" Mỹ Vân tiếp tục nói khi cô ấy vẫn đang liếʍ âʍ đa͙σ của tôi.

Cuối cùng, cô ấy đứng dậy và hôn tôi một lần nữa.

Tôi có thể cảm thấy nước dâʍ ŧᏂủy̠ của mình còn dính lại trên môi cô ấy.

"Có lẽ chúng ta nên quay lại." Cô ấy nói. "Quân chắc sẽ tự hỏi bạn đã đi đâu."

Tôi hỏi: "Tôi có nên làm vậy cho bạn không?"

"Tôi thích điều đó." Cô ấy mỉm cười. "Nhưng tôi muốn bạn đưa ra quyết định đó khi bạn hoàn toàn tỉnh táo."

Tôi cười: "Tôi nghĩ bây giờ tôi hoàn toàn tỉnh táo."

"Ồ, để khi khác đi." cô ấy cười, nắm lấy tay tôi và dẫn tôi trở lại con đường mòn.

Mãi đến ngày hôm sau, tôi mới nhớ ra cô ấy vẫn giữ chiếc qυầи ɭóŧ của tôi.

Sau đó có quá nhiều vấn đề xảy ra, mọi thứ từ cảm giác tội lỗi của bản thân khi phạm lỗi và lừa dối Quân, đến việc Mỹ Vân đã nghỉ làm vài ngày vì bị cảm cúm, rồi đến việc tôi không thể nói chuyện với Mỹ Vân về ‘điều đó’, điều mà tôi đã muốn làm để trả ơn cho hôm thứ sáu đó.

Hầu như mỗi đêm, tôi thường giật mình tỉnh dậy với bàn tay để trong qυầи ɭóŧ mỗi khi mơ một giấc mơ sống động lặp đi lặp lại trong đầu. Một giấc mơ mà tôi và Mỹ Vân trở thành người yêu của nhau.

Hãy nhớ rằng, đó là năm 1954 và phụ nữ không thể yêu nhau.

Mặc dù cảm thấy tội lỗi nhưng tôi không thể ngừng nghĩ về niềm vui sướиɠ hạnh phúc mà Mỹ Vân đã mang lại cho tôi. Tôi muốn cảm nhận lại kɧoáı ©ảʍ đó và tôi muốn dành cho Mỹ Vân một kɧoáı ©ảʍ tương tự.

Vào ngày nọ, tôi đã hoàn thành ca làm việc của mình và đang đợi Quân thì Mỹ Vân đưa cho tôi một mảnh giấy khi Quân vừa vào nhà vệ sinh.