Chương 32: Lần sau chú ý

Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa kính khép hờ nhẹ nhàng chiếu xuống tấm chăn mỏng, cô gái đang ngủ mơ hồ tỉnh lại, người bên cạnh không biết đã đi đâu. Cô đưa tay sờ sờ, còn chút hơi ấm sót lại, ga giường lộn xộn minh chứng cho một buổi sáng kịch liệt.

Ủ trong ổ chăn ngọt ngào nhớ lại một số hình ảnh triền miên trên giường, cuối cùng Ninh Khanh cũng định rời giường. Vừa ngồi dậy, eo bủn rủn nặng nề kéo cô trở lại trên giường. Cô âm thầm mắng đối phương không biết tiết chế, đợi một lát quen dần mới đi vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt.

Trong phòng khách, cộng sự của Trịnh Ngộ Tư là Quý Vũ Sâm không hề hình tượng mà nằm ườn trên sô pha, máy tính đặt trên đùi là phiên bản mới nhất của hãng, một lúc lâu sau, anh ta cau mày khép máy tính lại “Phương Điềm, người mẫu này không ký sao?”

Cô gái bên cạnh được gọi tên lắc đầu “Người mới đến diễn thử, không ký.” Quay đầu liếc Trịnh Ngộ Tư một cái, ánh mắt dừng lại về phía phòng ngủ, vừa rồi trong đó truyền ra tiếng nước chảy mơ hồ.

“Trịnh Ngộ Tư, đồ khốn nạn!” Giọng nữ hờn dỗi từ xa truyền đến, cửa bị mở ra, kèm theo tiếng dép lê đi trên mặt đất “Anh xem anh đã làm gì với em…”

Giọng nữ nhìn thấy hai người một nam một nữ xa lạ ngồi trong phòng thì đột nhiên im bặt, Ninh Khanh mở to mắt nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.

Quý Vũ Sâm cứng đờ quay đầu đi, buộc phải nhìn đi chỗ khác.

Người phụ nữ không mặc quần áo, chỉ mặc một chiếc váy ngủ voan dài đến đùi, hai chân cân xứng thon thả nhưng không gầy, đường nét gợi cảm đẹp đẽ, cổ chữ V để lộ một mảng da thịt lớn, ngực sữa tuyết trắng gần như hiện rõ, có thể nhìn ra được tình thú của cặp đôi, chắc là Trịnh Ngộ Tư mua cho cô ấy mặc.

Ninh Khanh vừa mới nói ra lời nói quá mức ái muội, anh ta nhìn dấu hôn trên cổ Trịnh Ngộ Tư, nhịn không được phân tán tư duy.

Thảo nào lại bảo hộ cô ấy chặt chẽ như vậy, nếu là mình, anh ta cũng sẽ không nguyện ý mang cô ra ngoài cho người đàn ông khác thèm muốn.

Trịnh Ngộ Tư nhìn thoáng qua bạn tốt, đứng lên đi đến trước mặt Ninh Khanh, che cô ở trong lòng mang về phòng.

Trong phòng ngủ, Ninh Khanh vừa rồi kiêu ngạo giờ đã không còn khí thế, ngoan ngoãn dựa vào ngực anh, trì độn hỏi “Anh đang làm việc…”

“Sắp xếp tạm thời, chưa kịp nói với em.” Một tay anh ôm lấy eo nhỏ của cô, một tay mở tủ quần áo ra chọn cho cô một bộ quần áo thoải mái “Chờ đi ra ngoài sẽ giới thiệu mọi người.”

Anh cởi váy ngủ mỏng trên người Ninh Khanh ra, nhìn thấy dấu hôn cùng dấu tay còn mới anh lưu lại trên người cô, đột nhiên nhớ tới vừa rồi cô thở phì phò lên án anh, liền cúi đầu hôn lên xương quai xanh của cô “Buổi sáng thường mạnh mẽ chút, lần sau anh sẽ chú ý.”

Ninh Khanh hừ một tiếng, lần sau anh sẽ không chú ý đâu.

Hưởng thụ dịch vụ thay đồ của người đàn ông, cho đến khi khóa kéo áo khoác được kéo lên trên cùng, cô làm bộ muốn cởi ra “Mặc nhiều như vậy làm gì, nóng lắm.”

“Phòng khách mở điều hòa” Nắm lấy tay nhỏ đang đặt trên cổ áo “Cứ mặc như vậy đi.”

Cửa được mở ra lần nữa, Quý Vũ Sâm cuối cùng cũng dám nhìn Ninh Khanh, mới vừa nhìn thấy anh ta liền không nhịn được cười, ánh mắt trêu chọc quét qua mặt của người đàn ông.

Bao kín mít như vậy, thật đúng là bá đạo.

Trịnh Ngộ Tư dẫn Ninh Khanh ngồi xuống ghế sô pha, đặt tay nhỏ của cô lên đùi, giới thiệu với bạn tốt “Ninh Khanh, bạn gái tôi.”

Sau đó anh giới thiệu với Ninh Khanh “Quý Vũ Sâm, bạn thân từ nhỏ. Phương Điềm, bạn cùng lớp đại học.”

“Người có thể thu phục được tên vua góa vợ vạn năm này quả nhiên là tuyệt sắc giai nhân.” Quý Vũ Sâm lả lơi nháy mắt với Ninh Khanh, điều này đã đưa tới ánh mắt cảnh cáo từ bạn tốt, Ninh Khanh nhìn mà buồn cười.

Phương Điềm mỉm cười gật đầu.

“Cô ấy có thể chứ, hai người thấy thế nào.”

Quý Vũ Sâm nhìn thoáng qua người đàn ông kia rồi nhắc tới công việc lần nữa, nhướng mày “Ninh Khanh a… độ thu hút của cô ấy cũng khá tốt, cậu có muốn hỏi cô ấy không?”

Trịnh Ngộ Tư quay đầu hỏi cô “Em có muốn trở thành người mẫu của anh không?”

Ánh mắt Ninh Khanh dò hỏi, Quý Vũ Sâm rất sáng suốt mở máy tính ra, đặt ở trước mặt cô.

“Studio của chúng tôi thường sẽ tiếp nhận các công việc quay chụp và làm việc riêng với một số thương hiệu lớn.” Quý Vũ Sâm thu hồi sự cợt nhả, lướt qua kế hoạch trên PPT, nghiêm túc giới thiệu với cô “Chúng tôi cũng đang chuẩn bị thành lập một thương hiệu quần áo mới, muốn tìm một người không có scandal xấu, người mẫu độc quyền sẽ có tính đại diện cùng khả năng thu hút hơn là người mẫu ký hợp đồng.”

“Có thể nha” Ninh Khanh rất vui vẻ đồng ý “Nhưng mà… tôi với Trịnh Ngộ Tư đang quen nhau, khả năng sẽ có người đàm tiếu.”

Nói cô ăn hoa hồng của bạn trai, ảnh hưởng đến việc lan truyền của thương hiệu mới.

“Chuyện đó không quan trọng.” Quý Vũ sâm không thèm để ý mà phẩy tay “Giá trị bản thân của cô rất cao, tôi đã xem những bức ảnh của hai người, cùng với lão Trịnh hiệu quả sẽ lớn hơn, mấy cái tin đồn không ảnh hưởng.”

Trịnh Ngộ Tư nhéo nhéo đầu ngón tay cô “Cứ vậy đi, ngày mai ăn cơm cùng mẹ anh xong sẽ mang em đến chỗ làm việc nhìn xem.”

Ninh Khanh cười rộ lên, mi mắt cong cong “Được”

Quý Vũ Sâm kinh ngạc cảm thán sự háo hức của bạn mình, nhìn qua nhìn lại cặp đôi trước mặt.

“Chậc, tiến độ thật nhanh a, anh trai, em thật hâm mộ.”