Chương 8

Tôi tiện tay ngắt cái Tầm Linh Trận, quăng ra ngoài.

Mấy giây sau, tôi kinh ngạc: “Ô?”

Tưởng Thiếu Thiên: “Sao vậy?”

“Tìm không được.” Tôi ngắm nhìn bốn phía, híp mắt lại: “Bị người ta dùng thuật che dấu.”

“Chia nhau ra tìm.”

Tưởng Thiếu Thiên nhẹ gật đầu, cậu ta quay người chạy tới thư phòng.

Tôi ở phòng khách tìm một vòng. Bước đi nhẹ nhàng đến phòng ngủ của Tổng Dữ.

Phòng ngủ của anh ta rất đơn giản, liếc nhìn có thể xem toàn bộ. Tận cùng bên trong phòng ngủ có một phòng để quân áo và cùng lớn.

Tôi vừa kéo rèm ra, Tưởng Thiếu Thiên vội vã chạy vào.

Tôi quay đầu nhìn hắn: “Sao vậy?”

Lời còn chưa nói hết, cậu ta đã bịt kín miệng tôi. Lập tức đầy vòng trong phòng để quần áo, thò tay kéo rèm vào.

Động tác như nước chảy mây trôi, làm vô cùng nhanh chóng.

Cậu ta dùng khẩu hình, nói: “Có người đến!”

Mấy giây sau tiếng “cụp cụp” vang lên.

Bóng dáng hai người ôm nhau ngã trên giường.

Tống Dữ?

Rõ ràng anh ta đã trở về? Mà tôi không hề phát giác ra?

Còn một người nữa là ai?

Một loại cảm giác khủng hoảng cực lớn tuôn ra.

Ngay lúc tôi đang vắt óc suy nghĩ làm sao thoát thân, Tưởng Thiếu Thiên đã kéo áo tôi.

Cậu ta chỉ ra bên ngoài, nhỏ giọng nói: “Anh ta dường như không rảnh để ý đến chúng ta.”

Xuyên qua khe hở, tôi cẩn thận nhìn đến Tống Dữ chống cánh tay trên người phụ nữ, khóe mắt ửng đó: “Chị, em nhớ chị lắm.”

Người phụ nữ duỗi hai cánh tay mảnh như ngó sen ôm lấy cổ anh ta. Hai người ôm hôn nhau kịch liệt.

Tôi: “…”

Đột nhiên làm việc cấm trẻ em dưới 18 tuổi!!!

Tưởng Thiếu Thiên đưa điện thoại di động lên trước mặt tôi, trong đó là tin tức về người phụ nữ nằm trên giường.

Tôi xem trên điện thoại di động rõ ràng mấy chữ: Giang Thịnh Lam, tổng giám đốc công ty giải trí Thiên Tinh. Dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, tính cách quật cường. Ba năm trước, nhóm nhạc nam Meteor thành công xuất đạo, bằng vào con mắt của Giang Thịnh Lam đã ký hợp đồng với toàn bộ thành viên, kiếm được nhiều vô số kể.

Công ty giải trí Thiên Tinh thành công ra mắt thị trường vào một năm trước, thế lực rất mạnh. Mà tổng giám đốc trẻ tuổi Giang Thịnh Lam là nhân vật tân quý trong giới kinh doanh.

Đầu óc tôi có chút hỗn loạn. Đây là phá vỡ giao dịch hiện trường âm u ư?

Thế nhưng Tống Dữ là yêu mà!

Anh ta lại cam tâm tình nguyện có quy tắc ngầm?

Với con người?

Thật không tưởng tượng nổi…

Vô lý quá rồi!

Bên kia rơi vào cảnh đẹp, tà âm không ngừng truyền tới. Tưởng Thiếu Thiên lỗ tai đỏ bừng, xấu hổ đến mức nhe răng trợn mắt.