Chương 2: Gặp nạn (1)

***Duyên, Khởi, Duyên, Diệt ***

Bốn từ này có vẻ rất huyền diệu, mà sự huyền diệu của nó là khi xuất hiện, nó chẳng có chút động tĩnh, thậm chí là không hề có bất cứ dấu hiệu nào.

Câu chuyện phải được kể từ đêm Thẩm Chi Hằng gặp nạn.

Đêm ngày 20 tháng 11 năm dân quốc thứ 25 *(1). *

Thẩm Chi Hằng tham gia vào một buổi tiệc từ thiện rất long trọng, bởi vì cứ bị một tên nghiện rượu quấn lấy cho nên hắn đã quyết định ra về sớm. Lúc chưa uống rượu thì tên nghiện rượu đó cũng là người rất có thể diện, nhưng một khi đã uống vào rồi thì lập tức trở nên mơ mơ hồ hồ, gặp ai thì quấn lấy người đó, lại bắt người khác uống cùng với mình đến khi nào say khướt thì thôi. Đêm hôm nay hắn lại quấn lấy Thẩm Chi Hằng, nhưng bắt đầu từ mấy tháng trước, Thẩm Chí Hằng đã phát hiện ra bản thân mình không thể uống rượu được nữa.

Hắn không muốn uống tới mức nôn ói trong bữa tiệc, cho nên đã tìm một cái cớ để rời khỏi, cũng bởi vì sợ bị tên nghiện rượu kia nhìn thấy nên dáng vẻ rời đi trông rất luống cuống, còn quên mang cả áo khoác ngoài, sau khi lên lên xe thì mới bắt đầu cảm thấy lạnh.

Trước nay hắn chưa từng cảm thấy hoảng hốt như vậy bao giờ, hôm nay lại bị tên nghiện rượu quấn lấy làm lộn xộn cả lên, nghĩ lại thì hắn có cảm giác chuyện này giống như là dấu hiệu của một việc chẳng lành, nhưng khi đó cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ đạp chân ga thật mạnh để được nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi.

Chiếc xe hơi này của hắn chính là mẫu mới của hãng xe Cadillac trong năm nay, mới được vận chuyển theo đường biển từ nước Mĩ đến, và cũng chính là chiếc xe đầu tiên được nhập đến Thiên Tân Vệ (2). Vả lại Thẩm Chi Hằng là ông lớn có quyền lực trong ngành báo chí, bản thân hắn cũng là một người trí thức tân thời rất chịu chơi, đã trí thức tân thời mà còn là người có tiền, cho nên việc hắn mua một chiếc xe sang chảnh đời mới thì cũng đâu có gì khó hiểu.

Chiếc xe chạy qua đường Anh tô giới (3), chạy thẳng một mạch theo đường Pháp tô giới đến nơi ở của Thẩm Chi Hằng. Đêm đã khuya, và đêm nay là một đêm cuối thu, gió lớn nổi lên, cảm giác giá buốt này cũng không kém gì so với những đêm đông.

Chiếc xe chạy ngang qua một căn biệt thự ánh đèn sáng chói, đó là căn biệt thự của Mễ tướng quân, nói chính xác hơn thì đó là căn biệt thự của bà vợ cả của Mễ tướng quân - Mễ phu nhân. Từ trước đến nay, Mễ tướng quân vẫn luôn là một nhân vật rất phong lưu, mặc dù phải về vườn (chỉ người cầm quyền bị buộc rời khỏi vũ đài chính trị) sau khi cuộc tấn công Bắc Phiệt kết thúc, nhưng ông vẫn luôn ở trong trạng thái bán nhàn rỗi, bản chất phong lưu ấy theo thời gian vẫn không hề thay đổi, ông ta xây nhiều nhà to cửa rộng ở bên ngoài, nơi nào cũng có nhà của ông ta, nhưng quanh năm suốt tháng ông ta lại không có mấy khi về nhà.

Ngay khi xe của Thẩm Chi Hằng đi ngang qua, ánh sáng phản chiếu của con dao từ trong căn biệt thự lóe lên, đó là Mễ phu nhân, bởi vì bà ta cô đơn đến nỗi muốn phát điên nên đã trút giận lên người của Mễ đại tiểu thư. Mễ đại tiểu thư nay đã được 15 tuổi, nhưng vì chút dinh dưỡng mỗi ngày hấp thu chỉ tăng trưởng chiều cao, cho nên thân hình tiểu thư gầy gò, dáng vẻ của cô cứ trông như một đứa nhỏ.

Và Mễ đại tiểu thư là một người mù.

---

*Chú thích:

(1) 1925: Gọi là năm dân quốc thứ 25 là vì dân quốc là khoảng thời gian được tính từ khi triều đại nhà Thanh hoàn toàn bị sụp đổ cho đến khi nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa được thành lập.

(2) Thiên Tân Vệ: Tên gọi khác của Thiên Tân.

(3): Anh Tô Giới: là địa phận thuộc địa phận của người Anh cai quản, cũng như Pháp tô giới...